không kịp ngăn cản, đã thấy sắc mặt Chu Phong u ám như muốn giết người đi về phía Lục Kinh Đình.
"Hai người đã đăng kí kết hôn rồi sao?"
Từ trong cục dân chính đi ra, không đăng ký kết hôn thì còn làm gì nữa?" Lục Kính Đình không phủ nhận.
"Lục Kinh Đình!" Chu Phong nghiến răng kêu tên anh, lúc chúng tôi còn chưa kịp phản ứng, Chu Phong đã vung tay đấm một cái vào mặt Lục Kinh Đinh.
Lục Kinh Đình không kịp trở tay, lùi về sau mấy bước, anh nhổ nước bọt, sờ lên vết đánh trên mặt, không đánh lại: "Làm sao? Anh không cho phép người khác được kết hôn à?" "Bất luận trước đây xảy ra chuyện gì, cũng là ân oán giữa hai chúng ta! Việc này không liên quan đến người khác, càng không liên quan đến Tân Ái Phương, cậu cố ý tiếp cận cô ấy, cậu gây xích mích chia rẽ chúng tôi, tôi đều có thể nhịn, nhưng mà không được khiến cô ấy phải liên lụy "Vậy lúc trước anh khiến người khác phải liên lụy, sao không nghĩ đến điều này?"
Lục Kính Đình bĩu môi, tôi nghe không hiểu hai người bọn họ nói cái gì, nhưng đại khái hiểu được lúc trước giữa bọn họ có ân oán cá nhân mà tôi không biết, thế nhưng đã đăng ký kết hôn rồi, tôi không có đường lui, giống như Tiêu Dao nói, dù là Lục Kính Đình có mục đích, đối với tôi mà nói cũng không thiệt, cho dù đến lúc đó anh ta thật sự có người mình thích, muốn ly hôn với tôi, đương nhiên cũng sẽ cho tôi một khoản tiền bồi thường không nhỏ, cầm số tiền kia tìm mua một ngôi nhà một cái xe, bắt đầu lại từ đầu, mãi mãi thoát khỏi cái giới này.
Nhưng mà tôi lại không ngờ rằng, tưởng tưởng và hiện thực vĩnh viên cách nhau một bước, mà một bước này, đẩy tôi xuống vực sâu...
Hai người bọn họ đánh nhau ngày càng kịch liệt, Lục Kinh Đình giống như là cố ý chọc giận Chu Phong, tôi đã từng thấy anh đánh nhau, tài nghệ rất tốt, sao có khả năng bị Chu Phong đánh liên tục, trừ khi là anh cố ý
Lục Kinh Đình bị Chu Phong đánh mấy đấm, trên mặt trên vãi, mỗi cái đều không nhẹ, nhưng mà anh cũng chỉ cản lại hai lần, không đánh lại, còn không ngừng mở miệng chọc giận anh ta.
Tôi không nhìn được nữa, lập tức xông lên.
Chu Phong còn muốn đánh nữa, tôi ngăn ở trước mặt anh
Anh ta dừng lại, giọng nói bình tĩnh, đưa tay muốn đẩy tôi ta.
ra: "Em đi ra"
Tôi gạt tay anh ta ra, ngăn trước người Lục Kính Đình: “Là em muốn đăng kí kết hôn, em đã nói rồi, em không còn nhỏ nữa, thanh xuân em sắp hết rồi, em không còn trẻ nữa, em lại nhiều thủ đoạn, em cũng không muốn một lần nữa tranh đấu với những cô gái mười bảy mười tám khác, em quá mệt mỏi rồi, có ân oán hay không không liên quan gì tới em, chí ít anh ta có thể cho em một ngôi nhà.
"Mẹ nó, không phải anh đã đồng ý với em rồi sao? Anh muốn ly hôn với Tiệu Mộng Tuyết, em không thấy sao? Em có biết anh ta đăng kí kết hôn với em là vi
Chu Phong là người rất biết tự chủ, tôi hình như chưa bao giờ nghe thấy anh ta chửi bậy, đến khi anh thật sự tức giận mà nói vậy, nhìn bộ dạng của anh ta, trong lòng tôi vô thức giật mạnh một cái, không chờ anh ta nói hết câu đã ngắt lời anh ta: "Nhưng mà tôi phát hiện tôi đã yêu Lục Kinh Đình."
Mặt Chu Phong đỏ au, bị chọc tức, nhìn tôi chăm chăm, hồi lâu, bỗng nhiên cười: "Được rồi, em cũng đã nói như vậy, anh nói gì nữa cũng vô ích"
Lúc ở bên nhau tôi không có phát hiện ra anh ta lo lắng cho tôi đến vậy.
Mãi đến khi xe của Chu Phong biết mất ở chỗ ngoặt, tôi mới ngơ ngơ ngắn ngắn quay đầu xem Lục Kinh Đinh, anh lau môi không nói gì, chúng tôi lên xe, giấy đăng ký kết hôn anh ta đưa cho tôi, để tôi cất giữ
Tôi cầm trong tay giấy đăng kí kết hôn, đột nhiên cảm thấy như bị phỏng tay, Chu Phong chưa nói xong, nhưng ẩn ý vô cùng rõ ràng.
Lục Kính Đình cũng thấy tôi khác thường, dừng xe ở ven đường, duỗi tay về phía tôi: "Không nên suy nghĩ nhiều, có tính cảm với em là thật, sau này bất kể thế nào, anh cũng sẽ bảo vệ em chu toàn "Vâng." Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.com
Tôi gật đầu, tin tưởng anh, mặc kệ thế nào, chí ít mỗi lần gặp khó khăn, Lục Kính Đình sẽ trùng hợp xuất hiện giải quyết phiền phức cho tôi, anh chưa từng hại tôi, mặc kệ anh yêu ai, chí ít tôi đã danh chính ngôn thuận làm vợ anh, sẽ không xảy ra xích mích với Triệu Mộng Tuyết lần nữa, tôi mang giấy hôn thủ về, đặt ở vị trí bắt mắt nhất phòng ngủ.
Những người phụ nữ như tôi, có một ngày thoát khỏi danh xưng nhân tình, biến thành vợ thật sự là một chuyện rất thần kì.
Buổi tối Tiêu Dao hẹn gặp tôi đi uống rượu, hỏi tôi muốn làm mấy chục bàn, những người khác đều là muốn mở tiệc linh đình, thông báo với tất cả mọi người, phô trương, không biết còn tưởng là mới trúng mấy trăm triệu
Bấu víu được Lục Kinh Đình còn tốt hơn trúng mấy trăm triệu rất nhiều.
Tôi nói tạm thời chưa bàn đến, bây giờ không muốn khoa trương như vậy, tôi đăng kí kết hôn với Lục Kinh Đình, anh ta cũng chưa công khai, trước mặt mới chỉ có bốn người tôi, Lục Kính Đình, Chu Phong và Dao Dao biết chuyện, tôi sợ tổ chức tiệc, bí mật khó giữ được, nếu nhiều người biết, rồi truyền đến tại ông Lục, sẽ mang đến phiền phức cho Lục Kính Đình, có khi tôi còn phải bồi thường.
Lục Kinh Đình nhắn tin nói về Biên Kỳ, xử lý chút chuyện di sản đêm nay không quay về, liền đồng ý hẹn gặp Dao Dao, mặc một chiếc váy màu xanh nhạt đi ra ngoài.
Lúc tôi đi vào quán bar, xa xã đã thấy trên ghế sa lông còn có vài người khác.
Tiêu Dao cũng nhìn thấy tôi, lập tức đứng lên, vẫy tay với tôi, tôi đi tới, nhíu mày, cô ấy hiểu ý kéo cánh tay tôi, ghé sát vào bên tại tôi nói nhỏ: "Đạo diễn Trân cuối cùng cũng nâng đỡ cho một ả hồ ly tinh, thân thể của lão giả đáng chết này không ổn, chơi bởi không ít, hôm nay tâm tình mình không tốt muốn hẹn cậu uống rượu, không ngờ gặp một đàn anh mà mình thích lúc đi học, anh ấy nói anh ấy cũng không có bạn gái muốn mời mình một ly..."
Câu kế tiếp Tiêu Dao không nói, tôi cũng hiểu được, khoát tay: "Được rồi, nhưng mà nói trước, mình muốn về nhà trước ba giò "Nhất định." Cô ấy lập tức gật đầu, cười, đất tay tôi vào chỗ ngôi.
Trên ghế dài có ba người đang ngồi, đều rất trẻ, cùng mặc âu phục đeo cà vạt, ở giữa là đàn anh mà Tiêu Dao nhắc đến, rất trẻ trung, hơn hai mươi tuổi, tướng mạo trong rất tuấn tú, nhất là đối mặt vô cùng trong veo thanh tịnh.
Ở trong cái giới này cũng lâu, tiếp xúc qua không ít đàn ông, suy nghĩ và con người bên trong như thế nào đều biểu hiện qua đôi mắt, cũng khó trách Tiêu Dao lại ở trước mặt tôi biến thành như vậy.
"Đây là bạn thân của em, Tân Ai Phương" "Đây là đàn anh của mình, Triệu Mạnh Hưng Tiêu Dao giới thiệu chúng tôi, anh ta lịch sự cúi đầu, đứng lên cụng ly với tôi, nề nếp gia giáo không cần phải hoài nghi.
Tôi cười cười, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Dao, mặt khác cũng giới thiệu hai người còn lại cho tôi, đều là bạn trên phương diện làm ăn của Triệu Mạnh Hưng, sau khi mời rượu từng người, Dao Dao ghé sát tại hỏi nhỏ tôi thấy thế nào.
Bồng nhiên ở ngoài cửa thu hút không ít sự chú ý của mọi người
Tôi theo tiếng động nhìn sang, thấy ngoài cửa có người đi vào, trước sau còn có bồn vệ sĩ mở cửa cho, tôi bĩu mỗi chỉ vào chỗ đó nói đùa với Tiêu Dao, chưa gặp qua người nào lỗ như vậy, sơ bị ám sát ở chỗ này sao.
Ai biết vừa mới dứt lời, những người kia tiến đến gần, ảnh đèn chiếu vào cái người ở giữa kia, khuôn mặt của anh ta lập tức rõ ràng, tôi giật cả mình, là Tần Phúc "Tổng giám đốc Tân đến rồi!" Triệu Mạnh Hưng đột nhiên nói, anh ta lập tức đứng lên, nói với Tân Phúc: "Tổng giám đốc
Tần, tổng giám đốc Tân chờ một chút!"
Quán bar vừa đúng lúc đối ca, yên tĩnh vài giây, giọng nói của Triệu Mạnh Hưng vô cùng rõ ràng trong bóng tối, Tân Phúc nghiêng đầu nhìn sang chúng tôi, tay chỉ vào anh ta còn chưa kịp thu lại, đã bị anh ta nhìn thấy.
Tôi giật minh, lập tức thu tay lại, cúi đầu xuống, không biết vì sao Triệu Mạnh Hưng lại biết anh ta, anh ta gọi Triệu Mạnh Hưng, nói với anh ta cái gì đó.
Cập nhật chương mới nhất tại Tamlinh247.com
Cách đó không xa lắm, nhưng nhạc ở quán bar quá lớn, chỉ thấy miệng Triệu Mạnh Hưng cử động, nhưng không thể nghe rõ anh ta đang nói cái gì, sau đó Triệu Mạnh Hưng mời Tân Phúc tới ngôi, Tân Phúc rất cao lãnh, mặt không chút biểu lộ, tôi tưởng rằng anh ta sẽ từ chối, nhưng mà anh ta nhíu mày một cái, dừng lại mấy giây, bông nhiên đồng ý.
Triệu Mạnh Hưng dẫn anh ta tới, mấy người bạn của Triệu Mạnh Hưng hình như cũng biết Tân Phúc, thấy Tân Phúc tới, hai người đó liền đấy hai cô gái tiếp rượu sang chỗ khác, tôi cũng dịch dịch mông vào bên trong, muốn giảm cảm giác tồn tại xuống, quan hệ của Tân Phúc và Lục Kinh Đinh luôn đối đầu với nhau, tôi cùng một bàn uống rượu với anh ta rất không ổn.
Anh ta đi đến ghế dài, dừng lại hồi lâu, tôi cảm thấy ảnh mặt của anh ta như có như không nhìn về mình, tôi muốn tránh đi, cúi đầu, không ngờ, mấy giây sau nhìn thấy một đôi giày da sáng choang không dinh một chút bụi nào, dừng ở trước mặt tôi hai giây, bỗng nhiên ngồi xuống bên cạnh tôi
Tôi kim ngạc ngẩng đầu, liên thấy Tân Phúc cười nói: "Trung hợp vậy sao, có Tần.
Tôi hơi ngần người, lúng túng cười: "Đúng vậy, không ngờ tới, ông chủ Tần...!Cũng quen biết với đàn anh của bạn thân tôi." "Đàn anh?" Anh ta nhìn về phía Triệu Mạnh Hưng, dựng một lát: "Cô nói giám đốc Triệu sao, tôi chuẩn bị thu mua công ty của giám đốc Triệu và mấy người bạn của anh ta, bọn họ hình như không quá đồng ý với phuong án của tôi, muốn tìm tôi nói chuyện"
Anh ta thản nhiên nói, tôi quay đầu lại thấy mấy người Triệu Mạnh Hưng cung hẹn mà cùng nhìn về bên này, trong nháy mất hiểu được tình hình của mấy người này.
Tân Phúc ở Hương Hải trong xã hội đen có thể độc chiếm nửa giang sơn, có thể thấy được thủ đoạn của anh ta không sạch sẽ, làm việc không quyết đoán sẽ sớm bị lỗi xuống Ở Thanh Hải anh ta chiếm trong tay Lục Kính Đình một nửa số cổ phần đô thị giải trí, nhưng chỉ dựa vào một nửa cổ phần để đúng vững thì cũng vô dụng, sớm muộn gì cũng sẽ quay về lại với Lục Kính Đình, cho nên anh ta muốn tạo thành một vòng tròn quan hệ, anh ta lạp tức thu mua công ty, lợi dụng những công ty này để hợp tác phát triển tiếp, có thể thông qua cái này đả thông mạng lưới quan hệ
Tôi sững người, hơi ngẩn ra, lập tức trả lời lại.
"Anh Tần hi vọng tôi lấy thân phận gì, thì tôi lấy thân phận đấy để mời rượu với anh" "Nếu như là thân phận bạn gái của cậu ba mời tôi uống rượu, thì không phù hợp, nếu như là thân phận bạn của anh Triệu, thì ly rượu này tôi miễn cưỡng nhận."
Anh ta nói xong, ngón tay trắng nõn thon dài nhắc lên nhận ly rượu, mà ngón tay giữa vô ý chạm vào lòng bàn tay tôi, tôi run lên một cái sự ủng hộ của các Ban là động lực công tác của tác giả.