Lời nói của tôi khiến cô ta tức giận, cô ta không nói một lời nào.
Một cái bạt tai mạnh mẽ dừng ở trên mặt tôi, trên má tôi cảm thấy nóng rát, không cần soi gương cũng biết đã sưng lên rồi.
Tôi che lại gương mặt nóng bừng, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm cô ta, trong nháy mắt kia có loại xúc động muốn đánh trả.
Nhưng mà nghĩ đến Lục Kính Đình còn đang bàn chuyện làm ăn với người đàn ông của cô ta, nên tôi nhịn cục tức này xuống.
Một mặt sợ phá hỏng chuyện làm ăn của Lục Kính Đình, mặt khác là có điều kiêng kị với người phụ nữ hung hãn này."Trừng cái gì mà trừng? Tôi nói cho cô biết, chỉ cần tôi nói vài câu cô không tốt với cậu ba Lục thì cô sẽ bị ném đi như một thứ rác rưởi mà thôi." Nói thật dễ nghe, còn muốn tới nơi này của tôi tìm lỗi, có lẽ là không đạt được gì tốt ở trước mặt Lục Kính Đình, nịnh bợ không được, nên trút giận hết lên trên người tôi.
Tuy rằng tôi chịu đựng không ra tay, nhưng mà trong lòng cảm thấy khó chịu vì bị ức hiếp, cho nên ngoài miệng tôi vẫn không buông tha người: "Ồ, phải không? Nếu một câu của cô có thể quyết định đuổi người ở bên cậu ba Lục đi, vì sao bây giờ không đi nói đi, còn phải tìm tôi làm gì cho phiền phức."
"Cô cho rằng cô là cái thứ gì? Vì cô mà làm phiền cậu ba Lục sao?"
Tôi không còn lời nào để nói, ánh mắt nhìn quanh bốn phía, lòng bàn tay xoa bên má nóngbỏng, trong lòng suy nghĩ đợi lát nữa làm sao xử chết người phụ nữ này.
"Vậy thật ngại quá, cô có nói với tôi cũng vô dụng.
Ở trước cậu ba Lục tôi không có quyền lên tiếng, nếu thật là cô có bản lĩnh thì hãy tự nghĩ cách xử tôi đi, sau đó còn không để bị cậu ba Lục phát hiện
Khuôn mặt trang điểm kỹ càng của chị Nam nhảy mặt nhăn lại, ánh mắt tựa như dao nhỏ sắc bén liếc tôi khiến tôi sợ hết hồn.
Tôi cho rằng lại bị đánh nên cố tình lùi về phía sau một bước, kề sát bức tường sau lưng.
Nhưng không nghĩ tới chị Nam đột nhiên cười lên, tiếng cười lạnh lẽo giận sôi người.
Cô ta không nói lời nào, túm chặt lấy cảnh tay của tôi, dùng lực rất mạnh kéo tôi đi, khiến tôi bị loạng choạng trên mặt đất.
"Cô làm gì thế? Tôi sợ hãi, bị cô ta ngangngược kéo về phía hành lang, trên đường đi ngang qua phòng có Lục Kính Đình thì cô ta càng đi nhanh hơn.
Cuối cùng kéo tôi vào thang máy đi lên lầu sâu.
Tôi nhận ra điều không ổn, muốn chạy trốn vào lúc thang máy mở cửa, nhưng chị Nam quả nhiên là người trưởng thành trong chốn phong nguyệt, một đôi mắt như có thể nhìn thấu tất cả, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra suy nghĩ nhỏ bé của tôi.
Ngay khi tôi nhấc chân chuẩn bị chạy, cô ta ở phía sau đá một cái vào mông tôi.
Giày cao gót màu đen thiếu chút nữa thì chọc gãy xương cột sống của tôi.
“Muốn chạy à?" Cả người tôi mất trọng lực, suýt chút nữa thì ngã sấp mặt xuống đất.
Chị Nam nhanh chóng bước ra từ thang máy, vừa nói vừa bắt lấy cánh tay tôi, sức lực rất lớn, kéomạnh tôi lên, thân thể tôi đụng vào người cô ta.
Cô ta bóp chặt mặt tôi từ phía sau, ép tôi ngửa đầu nhìn cô ta.
"Đã vào trong tay của tôi rồi cô vẫn nên suy nghĩ lại thật kĩ m làm sao để ứng đối với những việc kế tiếp đi, đừng làm những chuyện vô ích nữa."
Từng câu từng chữ đều mang theo hàm nghĩa sâu sắc, tôi nheo mắt nhìn thang máy đóng lại ở phía sau, lại nhìn hành lang dài không có một bóng người, yên tĩnh khiến cho lòng người hoảng hốt.
"Tôi nói rồi, cô tìm tôi thì cũng không thay đổi được gì đâu." Tôi vừa giãy giụa, vừa quát lên.
Sợ hãi đến mức mồ hôi không ngừng chảy ở sau lưng.
Nhưng mà chỗ xương sống bị đạp ở lưng kia, vừa vùng vẫy là cảm thấy toàn bộ khung xương như mềm nhũn xen lẫn đau đớnhỗn loạn, không thể dùng lực được.
"Phải không." Chị Nam không để ý lời tôi nói chút nào, kéo tôi đi đến trước một cửa phòng, trong khoảnh khắc mở cửa, từ trong cơn gió nóng truyền ra mang theo mùi thuốc lá và rượu gay mũi.
Rõ ràng là khách sạn năm sao Bạch Kim, nhưng nơi này lại giống như quán bar ở phố phường vậy.
Ầm ĩ hỗn loạn, hơn nữa không khí vẩn đục khiến người ta cảm thấy cả người không thoải
mái.
Ảnh sáng bên trong rất tối, mấy cái đèn
thủy tinh màu đỏ lập loè ánh sáng hoa hoè loè loẹt, làm cho tầm nhìn cũng mờ đi không ít.
Trong phòng, trên ghế sô pha màu đen bọc da có năm sáu người đàn ông ngồi, trong taymỗi người có một cô gái, hình ảnh bẩn thỉu xấu xa.
Thậm chí có người quang minh chính đại bắt đầu PLAY trong phòng bao, hình ảnh dâm đãng.
Ngay khi chị Nam mở cửa ra, bên trong đột nhiên im bặt, chỉ có tiếng nhạc đơn điệu và những âm thanh khàn khàn với giai điệu nghẹn ngào đột nhiên vang lên quanh quẩn ở trong phòng.
Động tác ánh mắt của mấy người đồng thời dừng ở cửa, trong đó mắt một tên tóc vàng sáng lên, vội vàng ném người phụ nữ trong ngực hắn ta ra, chạy tới, gọi: "Chị Nam."
Chị Nam đẩy tôi vào trong rồi đóng cửa lại: "Tôi thấy các người chơi chưa tận hứng, nên đã cố ý tìm một cô gái biết chơi đến cho mấy người."
Dứt lời, ánh mắt mọi người trong phòng đềudừng lại trên người tôi, dâm dục lộ liễu giống như lột sạch tôi nhìn cho kỹ vậy.
Tôi luống cuống, nắm chặt tay chị Nam, rất là phẫn nộ: "Chị Nam, cô chở quên tôi là người của cậu ba Lục, đợi lát nữa nếu như "
Tôi nói còn chưa dứt lời, chị Nam liền năm lấy tay của tôi, ngửa đầu, để cho tôi thấy một cái cằm cao quý: "Việc lát nữa thì đợi lát nữa lại nói sau, hơn nữa cậu ba Lục cũng sẽ không biết, dù cho cô cáo trạng thì cô cũng đã bị người khác vấy bẩn, cậu ba Lục cũng sẽ cảm thấy cô thật ghê tởm, sau đó sẽ đá văng cô."
Tôi chưa bao giờ gặp người phụ nào ngang ngược như thế ở dưới mí mắt Lục Kính Đình, cho dù là Kiều Lam động tay thì cũng là uyển chuyển mười phần.
Mà chị Nam giống như căn bản không để ý đến hậu quả sau khi bị Lục Kính Đình biết."Cô...!Tôi tức giận không nói nên lời, đồng thời cũng lo lắng đợi lát nữa nên ứng đối như thế nào.
Chị Nam cười lạnh với tôi, rồi sau đó nhìn qua mấy người đàn ông ở đây nói: "Thủ đoạn của cô gái này cũng đủ để các người vui vẻ rồi, tôi cảm thấy các cô gái khác không cần ở lại nơi này đầu.
Đi theo tôi đi.”
Trong lòng tôi vang lên một tiếng lộp bộp, cũng bất chấp đau đớn trên người, chạy nhanh về phía cửa, mà chị Nam đứng ở bên cạnh cửa bắt lấy tôi, tôi không thèm quan tâm đắc tội hay không đắc tội, đá vào phía dưới của cô ta, nhưng mà chân còn chưa đá trúng đã bị hai người đàn ông vây lấy từ phía sau xách người lên, trong nháy mắt tôi trực tiếp bị treo lên.
Chị Nam cười nhạo một tiếng, châm chọc tôi: "Cô Tân, nơi này là địa bàn của tôi, cô yêntâm, sẽ không có người nào đến quấy rầy, cô phải hưởng thụ chơi cùng mấy anh em của tôi thật tốt đấy."
Cô ta nói xong thì mở cửa, ở dưới ánh mắt của tôi gọi năm cô gái làng chơi kia lục tục đi ra ngoài, rồi sau đó cũng tự chuẩn bị rời đi.
Tôi không nhịn được hét to: "Chị Nam, nhân tình của Lục Kính Đình nhiều như vậy, tại sao cô lại cố tình tìm tôi, tôi cũng chỉ là một nhân vật để hy sinh mà thôi, anh ấy sẽ không để ý, lúc nào cũng cũng có thể vứt bỏ."
Đây là kỳ vọng cuối cùng của tôi, thời điểm nói một câu cuối cùng tôi nghĩ đến mới vừa rồi Lục Kính Đình bỏ qua tôi, trái tim tựa như bị đá lửa cọ xát, nóng rất đau đớt.
Thái độ của chị Nam vững như núi, bước về cánh cửa ở phía sau, bỏ lại một câu: "Tôi mặc kệ nhiều như vậy chỉ là bây giờ tôi theo dõi cômà thôi.
Còn có, cô không cần nghĩ cậu ba Lục sẽ đến cứu cô, bây giờ tôi sẽ đi tìm anh ấy ôn chuyện, mà cô cũng hưởng thụ thật tốt đãi ngôi mà tôi cho cô đi.
Cô ta nói xong đóng cửa, ánh sáng ở hành lang tương đối sáng ngời đã bị cánh cửa nặng nề ngăn cách, tầm mắt tôi cũng trở nên u ám.
Rồi sau đó đối mặt với tôi chính là năm người đàn ông dùng ánh mắt trần trụi quét tới quét lui trên người tôi.
Tên tóc vàng bên cạnh đột ngột kéo tôi đến số pha bên cạnh ngồi xuống không có ý tốt vuốt cánh tay của tôi.
Mồ hội trong lòng bàn tay kia khiến làn da tôi nổi lên một tầng da gà.
Tôi vội vàng ôm chặt lấy bả vai, lạnh lùng nhìn bọn họ chăm chăm
"Người chị Nam giới thiệu đến đây không giống nhau, dáng vẻ này tinh xảo, còn có thânhình này, nếu chơi thì nhất định rất sảng khoái." Một người đàn ông khác xoa lòng bàn tay nói, rồi sau đó khiến cho mấy người khác xung quanh cười vang, tôi tựa như một đồ vật trấn trụi bị bọn họ giám định và thưởng thức.
Loại cảm giác này thật khó chịu.
"Ngại quả, xin hãy để tôi rời đi." Tôi muốn đứng lên đi, lại bị hai người mạnh mẽ ấn ngồi ở trên số pha.
Bọn họ bỏ lời tôi nói ở ngoài tai, vừa uống rượu vừa thương lượng chơi như thế nào.
"Để tạo nói, chúng ta đánh nhau xem, ai thắng thì cởi một món quần áo trên người cô ta thì thế nào?"
Loại trò chơi này không tính là ác liệt trong thế giới nhân tình, nhưng mà lại là nhục nhã trần trụi."Ha ha ha, được, vậy thì làm như vậy đi."
Sau đó mấy người đàn ông vây quanh tôi giữa bắt đầu vung tay đấm, tiếng cười vang xen lẫn mùi thuốc lá và rượu phá hủy sự kiên cường của tôi từng tác từng tấc một.
Cuối cùng tên tóc vàng thắng cuộc, vui vẻ đến mức miệng cũng cười oai, xoa xoa lòng bàn tay rồi chồm về phía tôi, tôi sợ hãi hét lên rồi đẩy người ra, đầu gối để ở trên bụng hắn ta.
Tên tóc vàng lại càng bừng bừng hứng thú hơn, giữ chặt hai tay của tôi trên đỉnh đầu đè chặt tôi trên ghế sô pha.
Mà tôi chỉ mặc một cái váy liền kéo một cái là lộ ra hết, đường cong dáng người quyến rũ lộ ta ở trước mắt mấy người, mặt mũi tôi trở nên trắng bệch, cuống quít che ngực.
Nhưng không có dễ dàng xấu hổ như khi mới làm nhân tình, dù sao thì vẫn còn có đồ lót."Wow, dáng người này, thật tuyệt, nhanh nhanh nhanh, tiếp tục đi, thật sự rất muốn nhìn tiếp nữa." Hứng thủ của mọi người càng tăng vọt lên, quay đầu lại bắt đầu tiếp tục đấm đá, mà tôi đang bị tên tóc vàng đè nặng không thể động
Trên người cũng không có thứ gì có thể liên hệ với Lục Kính Đình.
Một vòng lại kết thúc, đổi thành một tên đàn ông khác có dáng người mập mạp phì mỡ, nhìn chằm chằm tôi đầy dâm dục, nước dãi cũng chảy đầy ra từ khỏe miệng.
Hắn ta khom lưng, hơi thở bẩn thỉu phun ở trên mặt tôi thật ghê tởm.
Tay tên béo kéo lấy quần lót của tôi, chuẩn
Mấy người cho rằng tôi đúng là gái làng chơi mà chị Nam đưa đến đây, còn cảm thấy lời nói của tôi có lý, nên đã bắt đầu thương
lượng cách chơi cao cấp hơn.
Tôi dứt khoát hoặc là không làm, hoặc đã làm phải làm đến cùng, cười nhạo đề nghị: "Từ xưa có câu nói, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, mà anh hùng cũng phải trải qua trăm cay nghìn đẳng mới có được mỹ nhân.
Bây giờ toàn bộ phòng chỉ có tôi là một cô gái, hay là mấy người cạnh tranh đi?".