Sao Chổi May Mắn

Nữa đêm nghe tiếng la mắg, đồ đạc văg vỡ tùm lum. Nó hoảg sợ, hé cưả phòg ra xem thử có chuyện zj.
- Cô! Loại đàn bà thật rẻ tiền!
Mẹ nó run rẫy.
- Anh!...
Ngưì đàn ôg đó đáh đập mẹ nó tàn bạo.
- Bất cứ ngưì đàn ôg nào, mày cũg có thể ngủ chug mà! Mày cũg dùg cách đó để moi tiền tao phải ko!!!......
Nước mắt nó ưá ra đầm đìa, lòg nó thắt chặt lại, cảm giác bây giờ cuả nó cảm thấy rất tội lỗi. ́ Nó nấc lên. Nghe tiếg khóc thút thít cuả 1 người con gái từ phòg Hải Đăg bên cạnh. Nó quay sag, thật đúg là cậu ấy. Tiếg khóc nghe nữ tíh wá nên dễ nhầm.
Chúg tôi quay sag nhìn nhau, 2 mắt sưg lên. Thật giốg nhau.
Ôg ta cầm búa giơ cao rồi...
- Dừg lại!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!.....- Nó hét lên, chạy ra.Hải Đăg hốt hoảg la lên
- Sao Băg!? Sao Băg!?
Mẹ nó sock nặg...
- Đừg rời bỏ mẹ! Sao Băg!? Đừg mà! Đừg mà con!?
Bà ấy hét lên với giọg khàn cổ họg, bà đã khóc rất nhiù. Nghĩ lại, tôi chưa từg an uỉ bà ấy lần nào, đág lẽ...tôi phải ngăn cản bà ấy làm côg việc đó ckứ!
Vậy thì...''SAO BĂNG'' cái tên đó có ý nghĩa zj cơ ckứ!''Chúg ta sẽ cùg nhau đặt tên cho con bé. Anh mún nó là duy nhất, hoàn hảo, xinh đẹp, rực rỡ và diụ dàng. Em múôn 1 chút lạnh lùg ở con bé và sự thôg mih, lanh lợi. Con bé sẽ là 1 ngôi sao luôn toả ság giưã hàg ngàn, hàg vạn các ngôi sao khác giưã thiên hà và sẽ là ngôi sao duy nhất cuả chúg ta....''
''SAO BĂNG''Tôi đã sở hưũ cái tên đó. Cái tên mag đến may mắn, mag đến moị điều ước, tìm moị cách để mag đến cho người khác nhữg điều mà họ cảm thấy hạh phúc. Vậy...chíh xác hơn là nó ''Mag đến'' hay ''Lấy đi'' cuả ngưì khác chứ.......!
Nó tỉh dậy, hai giọt nước mắt lăn trên má. Đầu tôi...
- A...!?
Mẹ nó gôí đầu nằm lên ngừi nó ngủ say sưa. Ngưì bà đầy thươg tích, mắt bà sưg đỏ lên vì khóc nhìêu. Chắc bà đã khôg ngừng lo lắg cho tôi.
Tôi đúg là một đưá mag đến bất hạh cho ngưì khác, có lẽ do tôi mà ba tôi mới mất, bây giờ đến mẹ tôi cũg khôg tha. Cho dù tôi có cố gắg đến mấy đi nưã thj cũg chẳg làm được gj. Tại sao ckứ! Tại sao lại nhắm vào tôi thế này.......
- Bà tỉh rồi hả Sao Băg?
Hải Đăg bước vào phòg.
- Bà ấy thức bao lâu rồi?
- Hai ngày nay rồi...
- Bó hoa đó...
Hỏi đến câu hoỉ đó, cậu ta nhau mày lại, cuối đầu xuốg.
- À!...tui đói rồi...- Nó cố ý đánh trống lảng
- Để tui...kiếm gj cho bà ăn.
Hải Đăg vội vã chạy ra ngoài. Có lẽ...hắn...
1 Tuần sau...
Nó hẹn hắn lên sân thượg noí chiện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui