Sao Lại Xuyên Không Cùng Hắn


Cố Trạch Xuyên nãy giờ vẫn phải kiềm chế, vốn biết Nhan Ngọc ngày trước hay đùa rằng muốn “thịt” hắn, nhưng ngàn vạn lần hắn không tin nàng thật sự dám? Có lẽ khi uống rượu vào lại lớn gan hơn? Cơ thể hắn lúc này cực kì khô nóng, khi Nhan Ngọc ôm lấy lại cảm nhận da thịt mát lạnh của nàng.

Không nhịn được mà bế nàng lên, tiến về phía giường- Trước giờ luôn đùa nghịch gây chuyện, lần này phải dạy dỗ lại nàng mới được, là do nàng dụ dỗ bản vương, ngày sau đừng có khóc lóc đổ tội đấy…Nhan Ngọc dướn người hôn lên môi hắn, hắn cũng cúi xuống đáp trả lại nụ hôn của nàng, nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, vốn biết cái đứa hay gây chuyện này xinh đẹp, nhưng nhìn Nhan Ngọc lúc này xinh đẹp tới mức kinh diễm, ngũ quan thanh tú sắc nét cùng vẻ đáng yêu thường ngày khiến nam nhân nào gặp cũng muốn bắt nàng về cưng chiều yêu thương, nhưng tính cách khác thường, ẩm ương cũng chỉ có hắn mới chịu đựng được nàng.

Nhan Ngọc nằm trên giường, ngay dưới thân hắn, khuôn mặt phiếm hồng, ánh mắt mơ màng nhìn hắn, y phục xộc xệch lúc này đúng thật là câu dẫn nam nhân mà.

Dưới tác dụng của thuốc, Nhan Ngọc thực long chịu không nổi, nhẹ giọng gọi hắn, âm thanh trong veo dụ hoặc vô cùng- Ưm…Xuyên..ah…ta nóng ah….Hắn chịu không nổi cúi xuống ngấu nghiến đôi môi anh đào kia, cố ý tách hàm răng trắng sứ, thuận thế luồn lưỡi vào trong, quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng.

Hai tay không rảnh rỗi lột từng lớp y phục trên người nàng.

Thường ngày nàng hành sự vô lý, gây chuyện rồi bắt hắn thu dọn tàn cục, tối ngày trêu chọc hắn, lúc này không phải lúc tốt nhất để ghẹo lại nàng sao?- Nữ nhân biến thái như nàng, tối ngày muốn đè bản vương ra “thịt”, hôm nay thật sự đã toại nguyện rồi nhỉ? Đã vậy tối ngày rêu rao bản vương thích nam nhân ở hiện đại, không phải vẫn muốn sớm ngày lên giường cùng bản vương? Hay bản vương dừng lại nhé?- Mày….A Xuyên…xin đừng nói nữa…ưm…thay vào đó hãy làm luôn đi….Y phục dần dần từng lớp từng lớp bị cởi ra, ném ra ngoài, trên giường, một nam một nữ đang quấn lấy nhau.

Cố Trạch Xuyên ôm lấy Nhan Ngọc trong lòng, cúi xuống gặm nhấm cần cổ trắng ngần của nữ nhân kia, mút mạnh lấy để lại những vết xanh tím nổi bật.

Một tay nắm lấy một bên gò bồng đào no đủ mà nắn bóp, tay còn lại trượt trên cơ thể nàng, dần lần xuống nơi u cốc kia đụng chạm da thịt- Bản vương trước đây quả thực không biết, bên cạnh lại có một bảo bối dâng đến tận cửa, thường ngày đánh người mắng người kiêu ngạo như vậy, quả thực lại như yêu tinh…nơi này..hm…đã ướt đến như vậy…nàng yêu bản vương tới vậy sao? Mới vậy đã ướt rồi…Vừa nói hắn vừa hành động, bàn tay vừa chạm đến nơi u cốc kia liền cảm thấy ẩm ướt, trực tiếp đem một ngón tay nhét vào thăm dò.

Nhan Ngọc tuy thường ngày không biết xấu hổ mà nói mấy chuyện xấu hổ này với hắn, nhưng đây mới là lần đầu thực hành, theo phản xạ tự nhiên, tiểu huyệt mút lấy ngón tay hắn mà rên rỉ không thôi- Ưm…A..Xuyên…thật kì lạ…là…cho rượu…nên ta mới…mới….Ah…Không nghe được câu trả lời như mong muốn hắn liền rút ngón tay ra ngay lập tức, tuy hắn cũng trúng thuốc nhưng có thể dung nội lực trong cơ thể này áp chế phần nào, vẫn có thể từ từ chơi với nàng, cũng phải dạy dỗ nàng một chút- Vậy thôi, nàng tự xử lý đi, không liên quan đến bản vương…- K..hoan đã! Ư… A Xuyên…ta…- Nàng làm sao?- Ta..ưm…như vậy là…do vì…một phần…do thuốc…ư…một phần do chàng… Làm ơn..giúp ta…- Sao ta phải giúp nàng?- Chúng ta…là bạn bè 10 năm….- 10 năm, nàng gây chuyện cả 10 năm…Đòi hỏi bản vương đủ thứ, bây giờ còn đòi bản vương thỏa mãn nàng?Lời nói càng thêm phần công kích, nhưng hắn cũng chỉ chạm vào phía bên ngoài, bên trong tiểu huyệt ngứa ngáy, khổ sở lắm rồi.

Nhan Ngọc bị công kích trong tình huống như vậy, uất ức đến bật khóc- Hức…tại vì ta thích chàng, nhưng chàng luôn từ chối ta…bây giờ còn bỡn cợt ta như vậy nữa…hức..hức…Nhìn thấy Nhan Ngọc khóc tới như vậy Cố Trạch Xuyên cũng cảm thấy mình có phần hơi quá, cúi xuống hôn lên giọt nước mắt còn lăn trên má nàng, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn ôn nhu lên môi nàng- Ngoan, đừng khóc, bản vương trước giờ luôn nghĩ nàng chỉ trêu đùa bản vương, không thật lòng nên mới từ chối…giờ nàng là Vương phi của bản vương, dù nàng có đùa giỡn với bản vương, nàng cũng chạy không thoát…Để Ngọc Nhi chịu ủy khuất rồi…xem ra bản vương phải bù đắp cho nàng….Dứt lời, hắn liền di chuyển dần từ cổ xuống dưới, đến trước cặp tuyết lê, không nhịn được mà hôn lấy một bên, bên còn lại bị hắn nắn bóp tới biến dạng, nơi u cốc lần nữa được ngón tay hắn lấp đầy, khi nàng đã kịp thích nghi, hắn liền chầm chậm rồi ra vào nhanh dần.

Thiếu nữ mới Nhị thập xuân (20 tuổi) lần đầu trải nghiệm khoái cảm kích thích tới như vậy, không nhịn được mà rên rỉ dâm đãng- Ưm…ah…A Xuyên…nhẹ lại…ưm….ng…chuyện này…kì lạ quá…rồi ah…- Ngọc Nhi xuyên về cổ đại, cũng học được cách tỏ ra e thẹn giống các cô nương cổ đại rồi? Bản vương có chút không quen…nhưng mà bản vương không nhẹ nhàng được…vì như vậy sẽ không thỏa mãn được Ngọc Nhi…Sau một hồi, ngón tay hắn ra vào, nới rộng tiểu huyệt ra một chút, Nhan Ngọc không nhịn được mà lần đầu đạt cao trào, ngay trên tay hắn, thấy người trong lòng phản ứng đến như vậy hắn cũng đến lúc dung bữa rồi- Ngọc Nhi, nàng được “ăn” rồi nhưng bản vương thì chưa đâu, mau dạng chân ra cho bản vương….Làm bạn thân 10 năm, cũng không nghĩ sẽ có ngày hắn bá đạo ra lệnh cho nàng dạng chân tiếp nhận hắn, Nhan Ngọc lúc này cũng không để ý gì nhiều, có vẻ như thuốc cũng chưa hết tác dụng, Nhan Ngọc vốn dĩ là kiểu người đến chết vẫn cứng miệng, nhất là khi chỉ ăn mềm không ăn cứng, hai chân dạng ra nhưng lời thốt ra vẫn là câu nào câu nấy đâm chọc hắn- Không ngờ A Xuyên cũng có mặt này ha.., ta cứ nghĩ chàng là ư…nam nhân tốt hóa ra lại biến…thái tới vậy…thích trêu đùa…a…chán chê rồi mới…hành sự…- Ở cùng một kẻ biến thái những 10 năm, cũng phải bị ảnh hưởng chứ…những bộ phim rồi tranh ảnh, không phải là Ngọc Nhi tiêm nhiễm vào đầu bản vương sao? Hay Ngọc Nhi thấy bản vương học không tốt, trả bài không tốt? Hả?Cùng với tiếng “Hả” hắn liền không báo trước, dùng nhục bổng đâm vào tiểu huyệt của nàng mà không báo trước, tuy nơi đó đã được nới rộng nhưng so với kích thước của hắn thì vẫn còn nhỏ lắm.

Nhan Ngọc vừa đạt cao trào tiểu huyệt càng nhạy cảm hơn, liền bị hắn đâm vào vừa đau vừa thấy một tầng khoái cảm trào dâng, suýt chút nữa lại đạt cao trào- Ah…Xuyên…đau..quá…hm..ư..ư…- Ngọc Nhi, nàng không thể dối lòng, nàng không chỉ thấy đau mà…hoa huyệt này đúng là chiếc miệng háu ăn đấy, mút chặt lấy bản vương luôn kìa, mau thả lỏng ra, sẽ bớt đau hơn chút, bản vương không động…Nhan Ngọc cũng không còn cách nào, đành phải cố gắng nghe theo hắn, lát sau khi đã thích nghi hơn một chút liền cảm thấy khó chịu, nam căn vừa to vừa dài lại cứng rắn nóng bỏng ở bên trong nhưng lại không làm gì, thật ngứa ngáy bứt dứt, Nhan Ngọc chịu không nổi, mở miệng nhắc nhở hắn- Ưm…A Xuyên…mau động đi…Cảm thấy sự cho phép của người phía trước, trong lòng Cố Trạch Xuyên vui như vớ được vàng, rút gần ra hết rồi lại đâm lút cán vào trong, dần dần tốc độ ra vào ngày càng nhanh nhưng lực đạo vẫn mạnh mẽ như vậy.

Lý trí Nhan Ngọc cũng theo đó mà bay sạch, trong lòng chỉ có niềm hạnh phúc cùng khoái cảm chiếm giữ.

Hai người cứ như vậy quấn lấy nhau cả đêm không rời.

Cuối cùng, xuyên về cổ đại, lại lấy được crush, còn…không nghĩ tới sẽ làm ra cái chuyện này với crush….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui