Tại trung tâm, trước mắt Du Dương là chiếc phi thuyền carbon màu bạc trắng! Mồm hắn há hốc ra, nước sơn ở ngoài ánh lên giống như chiếc gương bạc, bề
ngoài có tạo hình thoi thuôn dài, khung máy nhìn không có bất kì góc cạnh nào.
“Phi hành khí tốt nhất giải ngân hà vừa mới được chế tạo đấy, phiên bản ti-tan hạn chế!" Phong Cuồng Sa vuốt ve thân chiếc phi hành khí tựa như vuốt ve da thịt mỹ nữ, vẻ mặt say mê y hệt lúc sờ lão bà của mình!
Ngày trước, khi còn ở trên địa cầu Du Dương phải tự đạp xe, Lăng Yêu Nhiêu tặng cho hắn chiếc moto bay đã làm cho hắn cao hứng hơn nửa ngày giờ, đây thấy chiếc phi hành khí bạc trắng trân quý của Phong Cuồng Sa, ánh mắt Du Dương trở nên tham lam giống như nhìn thấy thân thể mỹ nữ!
“Phong lão ca, cái này tặng cho ta thật chứ?” Du Dương hỏi mà nước dãi chảy dài.
Gái đẹp xe sang luôn là thứ mà nam nhân thích nhất!
Phong Cuồng Sa thẳng thắn nói: “Mạng của ta là của Du huynh đệ, cái xe này đương nhiên cũng là của đệ rồi!”
Nếu là những vật khác Du Dương còn có thể khách khí với Phong Cuồng Sa nhưng chiếc phi hành khí bạch kim chân quí này hắn thật sự rất thích chỉ sợ khách khí một cái mà Phong Cuồng Sa lại đổi ý thì…
Du Dương cuồi nói: “Phong lão ca! Vậy thì ta cũng không khách khí đâu!”
Phong Cuồng Sa cho Du Dương 2 cái chìa khóa vân tay. Nói: “Đây là hai cái chìa khóa, đầu tiên ngươi phải đặt ra mã vân tay, hai cái chìa khóa này một cái là chìa khóa phi hành khí, cái còn lại… là chìa khóa biệt thự tại Vô Dạ thành của ta! Ngươi đi Vô Dạ thành có thể đến biệt thự của ta ở tạm. Ngươi đi Mạo Hiểm đảo thì cứ để phi hành khí ở đó cũng được!” t u n g h o a n h . c o m
Vừa nghe Phong Cuồng Sa nói như vậy Du Dương liền cười nói: “Ha ha, Phong Lão ca, có phải là mong ta đi Mạo Hiểm đảo không thể về được để người có thể lấy lại bạch ngân phi hành khí này không!”
“Ha ha” Phong Cuồng Sa xấu hổ cười hai tiếng nói: “Ta đúng là có loại ý nghĩ này!”
Du Dương vỗ vỗ vai hắn cười nói: “Yên tâm đi Phong lão ca, chiếc phi hành khí này người tuyệt đối không có cơ hội lấy lại!”
Du Dương để cho Phong Cuồng Sa sai người đem moto bay của hắn vào trong Cuồng Sa thành, sau đó vào trong phi hành khí mà Phong Cuồng Sa vừa tặng theo hướng Vô Dạ thành bay đi.
Phi hành khí của Du Dương mặc dù không phải là vũ khí chiến đấu nhưng tốc độ cũng nhanh gấp ba lần tốc độ âm thanh. Du Dương lái nó hết tốc độ, tự thể nghiệm tốc độ bay xem thế nào.
Chỉ hơn hai mươi phút Du Dương đã bay ra khỏi sa mạc tiến vào khu vực Vô Dạ minh, cảm giác như từ viễn cổ trở lại xã hội văn minh, từng mảng kiến trúc bằng sắt thép bê tông dần hiện ra trước mắt hắn. Những mảng kiến trúc này chìm trong ánh đèn phố thị không khác gì ban ngày đúng như cái tên của nó “thành thị không có màn đêm”.
Bởi khoảng cách tới trung tâm Vô Dạ Minh là Vô Dạ thành vẫn còn một đoạn đường, Du Dương để cho đệ nhị trí não của hắn điều khiển phi hành khí sau đó nhắm mắt dưỡng thần tu luyện.
Cùng ngày, khi mặt trời vừa ló rạng, đệ nhị trí não của Du Dương báo hiệu là đã tới Vô Dạ thành, hắn liền ngừng tu luyện.
Biệt thự của Phong Cuồng Sa ở Vô Dạ thành là một cái tiểu biệt thự ba tầng, là chỗ mà Phong Cuồng Sa ở mỗi khi đến Vô Dạ thành.
Trong biệt thự định kỳ có người quét dọn nên trong phòng hết sức sạch sẽ, Du Dương tắm nước nóng sau đó ra phòng khách ngủ một giấc.
Tám giờ sáng, được đệ nhị trí não đánh thức Du Dương tỉnh lại. Trong tủ lạnh ở phòng bếp có chút đồ ăn nhanh, Du Dương ăn vài thứ đơn giản. Sau đó vào phi hành khí bay đến chỗ ghi danh của cuộc thi chọn người lên Mạo Hiểm đảo.
Điểm ghi danh của cuộc thi chọn người lên Mạo Hiểm đảo là ở đối chiến quán trung tâm của Vô Dạ thành “Thiên Khung đối chiến quán’!
Vòm trời đối chiến quán là kiến trúc kết cấu bằng giá thép lộ thiên, ở ngay cạnh quảng trường trung tâm Vô Dạ thành.
Hôm nay là ngày ghi danh cuối cùng của cuộc thi chọn người lên Mạo Hiểm đảo, thời gian ghi danh cuối cùng là cuối buổi sáng, bên ngoài Thiên Khung đối chiến quán tuy không thể nói là biển người nhưng đám người cũng là tấp lập không thôi.
Du Dương từ phi hành khí trên trời hạ xuống ngoài cửa Thiên Khung đối chiến quán.
“Mau nhìn, đây không phải là chiếc Lamborghini Platinum hàng hạn chế mới vừa được sản xuất hay sao?” Du Dương vừa từ phi hành khí xuất hiện đã thu hút rất nhiều ánh mắt.(phi hành khí= oto bay)
Du Dương biết chiếc phi hành khí mới này của hắn rất quý, nhưng cũng không rõ ràng là nó cuối cùng đáng giá bao nhiêu tiền!
“Mẹ nó, lại một thằng nhị thế tổ!” Một tên con trai gato nói, trong lòng hận cái thế giới này không công bằng.
"Oa, một chiếc siêu phi hành khí a, hi vọng ngồi trong sẽ là một soái ca oa oa!" Một nữ hoa si bên đường hai tay nắm chặt, miệng chảy nước dãi cầu khẩn.
“Có thật là một bạch mã hoàng tử thì cũng chẳng đến lượt chúng ta!” Nữ bằng hữu của bông hoa si kia ở bên cạnh thực tế nói.
Người mặc áo gió vàng, mắt đeo kính râm, Du Dương từ phi hành khí bước ra.
“Dựa vào trang phục quê mùa như vậy ta đoán còn không phải là từ địa cầu tới sao!”
“Có chút thô lậu nhưng mà rất có cá tính. Hơn nữa trông cũng rất anh tuấn.” Vẫn là bông hoa si kia lên tiếng.
Quần áo của Du Dương đang mặc đứng cạnh chiếc phi hành khí của hắn quả thật có chút không tương xứng! Quần áo Du Dương mặc không phù hợp với đồ vật xung quanh. Không thì còn khiến cho Du Dương đề cao thêm mấy điểm nữa.
Người báo danh rất nhiều, Du Dương đứng xếp hàng rất lâu mới gần tới lượt. Trước mặt chỉ còn lại 2 người đột nhiên có người chen đến bên người Du Dương
“Người anh em, nhường ta lên trước được không?”