Sáp Kiện Vô Địch

"Lý Hiển Minh? Tiêu Nam?" Du Dương thấy hai người liền nhíu mày.
Tiêu Nam là một tiểu mỹ nữ sexy, quyến rũ, Du Dương đối với nàng rất có hảo cảm. Còn Lý Hiển Minh, người này Du Dương đã ghét từ lâu(DỊCH: lão D thấy gái đẹp thì hảo, thấy trai đẹp thì ghét. Giống mình thế) . Thấy Tiêu Nam và hắn cùng nhau ăn cơm, Du Dương trong lòng rất không vui!
"Ngươi đừng có mà xoắn với ta, nhanh thành thật khai báo!" Lâm Thiếu Vân thúc giục nói.
Trương Vũ Thiến thấy Du Dương không trả lời, nhìn theo ánh mắt của hắn hướng bàn bên kia.
Tiêu Nam căm tức nhìn Lý Hiển Minh, cắn chặt môi nói:
"Lý Hiển Minh, tất cả mọi người là đồng sự, nếu như ngươi không tôn trọng một chút, đừng trách ta tỏ thái độ khó chịu với ngươi!"
Tiêu Nam mới vừa vào làm tại công ti giao hàng kỳ hạn Hoa Liên không lâu, rất nhiều nghiệp vụ còn chưa thông thuộc, có mấy lần gặp phải vấn đề không hiểu, nên đã hỏi Lý Hiển Minh qua vài lần, do đó Lý Hiển Minh ngày hôm nay mượn cơ hội mời Tiêu Nam đi ăn cơm.
Lý Hiển Minh thân thế không tệ, có chút tài hoa, lại giúp đở Tiêu Nam, vì muốn cám ơn nên Tiêu Nam đáp ứng đi ăn với hắn. Thật không nghĩ đến Lý Hiển Minh là cáo già giả danh trí thức, bề ngoài bóng mướt nhã nhặn, nhưng nhân phẩm thấp kém tới mức vô lại! Trong bữa tiệc có vài lần dùng ngôn ngữ ám chỉ muốn ăn thịt Tiêu Nam, và bắt đầu đối với nàng động chân động tay(Angel: miệng thì hát mà tay thì bát ngát bao la).
"A, ngươi còn giả trang thanh cao làm gì nữa!" Lý Hiển Minh cười nhạo nói:
"Chúng ta cùng là đồng nghiệp cùng công ty, có nhiều người rất muốn được Tiền lão bản để ý đến! Ta nhớ ngươi tới nơi này công tác cũng là vì cái mục tiêu này! Bất quá, ngươi muốn Tiền lão bản để ý đến cũng không phải là khó, nếu như có ta nói tốt cho vài lời là được! Xem trình độ giao hàng kỳ hạn của ngươi bây giờ, chỉ sợ ngươi chờ đến khi đầu tóc bạc trắng chưa chắc đã có cơ hội lên tới lục tinh cấp cấp quản lý . Bất quá. . . Ngươi muốn nguyện chăm sóc tốt cho ta được thoải mái, ta sẽ giúp đỡ ngươi!"
"Hừ, không cần!" Tiêu Nam không nghĩ tới Lý Hiển Minh sẽ là người như thế, xem ra nàng đang hối hận vì ngày hôm nay đáp ứng đi ăn cơm, nàng đứng lên, cũng không quay đầu lại rời khỏi nhà hàng.
Đối thoại giữa hai người Du Dương đều nghe rõ ràng, Tiêu Nam đi rồi, vừa lúc còn lại Du Dương cùng Lý Hiển Minh mặt đối mặt. Du Dương tiến sang bàn Lý Hiển Minh chào hỏi:
"Lý quản, trùng hợp như vậy a!"
"Ngươi là. . ." Lý Hiển Minh không nhớ Du Dương là ai.
Du Dương cười nói:
"Lý quản đúng là người trên cao nên hay quên a! Ngươi là người đã từng chê cười ta là cầm một vạn mà dám nghĩ vào thương trường kí hóa, ngu như tiểu Cường, lẽ nào ngươi nhanh quên thế!"
Lý Hiển Minh nhớ một chút về Du Dương, nghe Du Dương trong giọng nói có chút xoắn nhau, liền nói:
"Vậy sao, ta đã nói ngươi là ngu Tiểu Cường, ngươi vẫn còn muốn nghe tiếp phải không!" Lý Minh ý định ngày hôm nay tìm cơ hội ép Tiêu Nam, hắn đã tính toán chuẩn bị tốt, thế nhưng không có thành công, trong lòng của hắn đang khó chịu, giọng nói rất bức xúc không dễ nghe.
"Ta Kháo, ai dám chê cười ta huynh đệ ngu lão Tiểu Cường!" Lâm Thiếu Vân ở bên cạnh không dám tin những điều mình vừa nghe, đứng dậy là muốn pk liền. Du Dương kéo Lâm Thiếu Vân lại gần, nói:
"Chúng ta là người có văn hóa( văn hoá thuần khiết ^^), sao có thể gây sự đánh nhau nơi công cộng! Không cần chấp nhặt gì hắn! Muốn không mất lý trí, phải bình tĩnh!"
"Hừ!" Lý Hiển Minh đứng dậy tính tiền, ngoài miệng theo thói quen nói nhỏ:
"Thật mất hứng, gặp gỡ mấy thằng không có văn hóa ngu Tiểu Cường!"
BA~, Trương Vũ Thiến bẻ gảy chiếc đũa thành hai đoạn!
"Ngươi nói cái gì? Có giỏi ngươi sủa lại lần nữa!" Bị người khác mắng ngu Tiểu Cường, Trương Vũ Thiến không thể nào nhịn được.
"A, sau này lớn lên không tệ, chỉ tiếc lại là cái sân bay( Angel: phẳng thật thế sao?) !" Lý Hiển Minh dán chặt cặp mắt vào bộ ngực của Trương Vũ Thiến nói.
"Ngươi. . ." Trương Vũ Thiến lửa bốc ngùn ngụt từ 2 đồi(hơi nhỏ) ước chừng sẽ phun trào. Du Dương vừa nhìn, vội vã dữ nàng lại, nói:
"Thiến Thiến, đừng nóng giận, nóng giận đối với da không tốt!"Trương Vũ Thiến đang lúc định phun ( phun gì không biết):
"Ta nhiệt mà không phát ra, đối với da lại càng không tốt!"
"Ha ha, nói tốt lắm! Thiếu Vân, vấn đề nhỏ này giao cho ngươi!" Du Dương nhìn sang Lâm Thiếu Vân nói.
"Ok! Ta đi kiếm cái bao tải!" Lâm Thiếu Vân đứng dậy rời khỏi bàn ăn.
"Kiếm bao tải làm gì?" Trương Vũ Thiến không giải thích được hỏi.
"Rất nhanh ngươi sẽ biết!" Du Dương thần bí cười nói với Trương Vũ Thiến. Du Dương lần trước đã nghĩ phải xử Lý Minh cho hắn hết tỏ vẽ nguy hiểm, đáng tiếc lúc đó không có cơ hội, địa điểm cũng không thích hợp, ngày hôm nay lần thứ hai gặp phải hắn, vừa hay nhìn thấy hắn khi dễ Tiêu Nam mĩ nữ, Du Dương đương nhiên không thể buông tha hắn. Trước hắn chủ động bắt chuyện, tiếp lời chính là tìm cơ hội cho Lâm Thiếu Vân cùng Trương Vũ Thiến tiến đến, để hai người giúp đỡ hắn.
Lý Hiển Minh tính tiền, sau đó đi vào toilet. Tạo thuận lợi cho kế hoạch của Du Dương.Tiếng nước gián đoạn, Lý Hiển Minh nhìn đệ đệ của, mắng:
" Tiên sư nhà nàng, Tiêu Nam là cái fuck gì, so sánh được với tiểu đệ ta sao, tội nghiệp tiểu đệ của ta ngày hôm nay không có hàng để hoạt động!"
Lý Hiển Minh kéo khóa lên, vừa định xoay người, đột nhiên trước mắt một mảnh đen kịt, trên đầu bị một cái bao tải vừa bẩn vừa thối trùm lên. Lý Hiển Minh đã tu luyện qua Tâm Huyết Thần Tốc, luyện tới bốn lần tốc độ trái tim. Bị người đánh lén, hắn lập tức phản ứng, nhưng đột nhiên dính một cước đá vào bụng hắn làm á khẩu, hắn dùng hết sức vận lực, nhưng vận không được. truyện từ truyenfull.vn
Rầm rầm rầm! Một trận đòn giống như voi dày ngựa xéo, khiến Lý Hiển Minh ngu người, tìm không được phương hướng.
"Hai người tránh ra, để cho ta cũng thoải mái vài cái!" Trương Vũ Thiến gạt Du Dương cùng Lâm Thiếu Vân ra, tiến lên một cước đá vào hàng của Lý Hiển Minh.(Angel: fuck thật. Nàng chơi ác wá)(SCTK: Ta thích mấy nàng thế này :"> )
"AAaaaa. . ." chổ chí mạng bị tập kích, Lý Hiển Minh ôm hàng gào thét kêu lên.
Thấy Lý Hiển Minh kêu thảm thiết, Du Dương cùng Lâm Thiếu Vân đồng loạt nuốt nước bọt, bản năng lấy tay bảo vệ huynh đệ mình.
"Hai người đang làm gì đó, muốn thử không! Còn không lại xả streest cho thoải mái!" Ba người bồi Lý Hiển Minh hung hăng một trận, sau đó nhét hắn vào bình nước tiểu ở bên trong, cuối cùng ba người nghênh ngang rời đi.
Trên đường về nhà, Lâm Thiếu Vân nghĩ tới lúc trước Du Dương vẫn chưa trả lời câu hỏi của mình:
"Ngươi còn chưa nói cho ta biết, ngươi học vũ kỹ ở đâu!"
Trương Vũ Thiến cũng rất muốn biết vấn đề này, nàng ánh mắt nhìn chăm chú vào Du Dương.
"Ai nha, Thiếu Vân lúc nảy ngươi kiếm đâu được cái bao vừa bẩn vừa thối thế? ngươi xem xem, trên người của ta dích mùi thối hết đây này! Thiến Thiến ngươi cũng có mùi kìa!" Du Dương vội vã đánh trống lãng.
"Thân thể của ta có mùi sao?" Trương Vũ Thiến tranh thủ thời gian giơ cánh tay lên ngửi ngửi.Du Dương tiến lên phía trước, đứng trước ngực Trương Vũ Thiến cũng giả vờ ngửi ngửi.
"Ở đây.. . Ở đây. . . Còn có ở đây, bất quá đều không phải mùi thúi, đều là hương vị của xử nữ! Ha ha!"
"Tốt! Ngươi dám chiếm tiện nghi của bản cô nương, xem ta thu thập ngươi!" Du Dương cùng Trương Vũ Thiến một chạy một đuổi, bỏ rơi Lâm Thiếu Vân phơi nắng tại nguyên chỗ. Lâm Thiếu Vân ngày hôm nay đúng là không ra gì, lại bắt đầu miệng ba hoa.
Trương Vũ Thiến đang muốn tiến lên thu thập Du Dương, đột nhiên trong hẻm nhỏ, hai người lái một chiếc MPV, ngăn ở hai đầu hẻm, xe dừng lại, từ bên trong xe đi ra mấy tên côn đồ hung hãn. . .( Angel: chết chú chưa. A dịch vô tội á)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui