Trông phút chốc,Mặt gã con trai đã kề cận nó,dùng bàn tay lực lưỡng bóp lấy cổ nó,chất giọng đầy rẫy sự răng đe
-"Tôi hỏi,cô có tránh ra không?"
giờ nó mới có dịp nhìn kĩ cậu ta,khuôn mặt trắng non,khóe môi hồng dịu,sóng mũi cao thanh tú.mị hoặc nhất vẫn là ánh mắt xanh lam lạnh lẽo,mái tóc rực lửa như thể thiêu cháy con thiêu thân:
Hoàn hảo là hai từ có thể dùng để đánh giá vẻ đẹp của kẻ trước mặt,
tuyệt nhiên,nó lơ đãng nhìn hắn,không chút sợ hãi
Không chút phản kháng...Bàn tay hắn sực mạnh lực hơn,bóp nghẹt hơn mặc dù trước mặt mình là một mĩ nhân tuyệt sắc.Một nhan sắc khuynh thành,mái tóc đen dài trượt trên tấm lưng quyến rũ,dáng người dong dỏng cao,ánh mắt chứa đựng một nổi buồn sâu thẳm-lạnh lẽo-băng giá,
Khóe môi nhỏ nhắn,yêu kiều tựa đóa hải đường tươi tắn.Hiển nhiên,mọi thứ hợp lại một cách tuyệt mĩ nhất.
Mĩ nhân trước mặt không hề tỏ ra sợ hãi hay đau đớn,ánh mắt nâu tím chiếu thẳng vào hắn như thể ngọn lửa cháy mảnh liệt gặ một dòng nước ngọt.Bụt tắt trông phút chốc
-"Bỏ ra..."-Tiếng Jen xông xổng chạy vào,đẩy hắn ra khỏi người nó,nhìn Jen thật đáng sợ
-"Mày thử đụng vào người cô ấy xem?"-Jen nắm cổ áo hắn xốc lên
Hắn nhìn cậu chằm chằm như muốn biết rõ mối quan hệ
-"mày còn đụng tới Saron..Tao sẽ giết mày đấy.."
Jen ném cho hắn tia nhìn chết chóc,vuốt lại mái tóc rối bời của nó,mỉm cười hiền hậu như thể cơn giận nãy lửa kia chưa hề xảy ra
-"Đừng sợ..hắn sẽ không dám làm gì em đâu!"
Nó nhìn Jen,không đáp,hiền nhiên ngồi xuống
Tiếng cô tằng hắng trên bục giảng báo hiệu cho sự làm loạn ở phía dưới của đám học sinh
-"Hạo Kì...em vào lớp đi.Ở đây có cô rồi..."
Jen gật nhẹ đầu,trước khi đi còn buông ra lời đe dọa..
-"Saron mà mất cọng tóc nào..Tao sẽ bắt mày trả bằng mạng đấy"
Hắn-Đơn Quân Hạo khẽ nhếch môi tỏ vẻ khinh bỉ,vứt balo lên bàn,nhìn nó,ánh mắt tỏ sự thù hằn sâu sắc