Saron, Trái Tim Của Quỷ


Saron lướt chân qua hành lang và chạm mặt của Lâm,ông nhìn nó với ánh mắt yêu thương nồng hậu
-"Con về rồi sao? Ngày đầu đi học có thích không?"
Nó nhìn ông,nhẹ nhàng đáp
-"Tại sao..con phải học?"
-"Vậy thì tại sao con lại không thích đi học?"-Lâm cười khổ trước câu hỏi của đứa con gái
-"Những thứ đó.. Con đã học cả rồi.."-Nó dửng dưng đáp
-"Học rồi?"-Lâm nhíu mài
Nó gật nhẹ đầu thay cho câu trả lời

-"Cha mẹ con..là ai.?"-Nó nhìn thẳng vào Lâm,cất giọng hỏi,cái nhìn đó khiến Lâm bối rối
-"Con mệt rồi..Con vào nghĩ đi."
Lâm lướt qua nó như đang chạy trốn.Ông bước vào thư phòng,gập cửa lại mà tim vẫn còn đập
"Saron quả là giống Sara như khuôn đúc,từ ngoại hình,tính tình,cách nói chuyện đến thói quen,tài năng và bộ não. Thứ Saron có được là những gì vượt trội nhất của 2 thiên tài Sara và Chấn Phong.."-Lâm lẩm bẩm
Thế nên,khi nghe nó bảo những thứ ở trường nó đều học cả rồi,Lâm không có gì là ngạc nhiên cho lắm.Một sự lai tạo đến hoàn hảo từ 2 bộ não thiên tài thì làm sao có thể gọi là bình thường được
Thừa hưởng nhan sắc khuynh thành,chất giọng mượt mà,hành động kì bí từ mẹ,trình độ một hacker chuyên nghiệp,óc phán đoán tinh tường từ cha: 2 từ Có thể đánh giá con người của nó có thể chỉ là "Hoàn Hảo"
Lâm chau mài,nhấc chiếc điên thoại lên,Sau một lúc lưỡng lự,Cuối cùng cũng quyết định bấm số.
Đầu dây bên kia,chất giọng quen thuộc,nhẹ nhàng đáp trả
-"Khắc Lâm..."
-"Hai người dạo này sống sao rồi..?"-Lâm hỏi một cách khó khăn
Sara nhìn sang Chấn Phong,rồi lại tiếp tục cuộc đối thoại
-"Saron sống có tốt không?"
-"Nó giống em như khuôn đúc.Mọi thứ đều rất giống.."
-"Nó vẫn thắc mắc về thân thế của mình nữa chứ?"-Phong hỏi
-"Vẫn thường xuyên!"-Lâm đáp

-"Chăm sóc tốt cho Saron..Chúng tôi gửi gắm nó cho anh đấy..."-Chấn Phong nói
Cuộc đàm thoại kết thúc.Lâm cảm thấy thật khó xử khi nói chuyện với hai vợ chồng họ.
Liệu ông làm vậy là đúng hay sai? Bắt Sara và Chấn Phong xa đứa con gái ruột của mình,có lẽ là tàn nhẫn.
Nhưng,nếu không có Saron..Deaths sẽ thế nào? Cơ nghiệp mà bao đời cha ông gầy dựng sẽ ra sao?
Chỉ có bộ óc thiên tài mới có khả năng quản lí một tập đoàn lớn mạnh như Deaths.Thế nhưng,việc thuyết phục Sara và Chấn Phong để Saron đi quả là rất khó khăn
Lâm đã tự dằn lòng mình trước cơn đau li biệt của gia đình họ.Nhưng,tình thế bắt buộc...
Một giọt nước mắt rỉ vào kẻ miệng khi Lâm nhớ đến nổi đau đứt ruột của Sara lúc từ biệt con mình.
_"Em hãy coi như trả lại tất cả những gì em nợ ta..Hãy để Saron sống cùng ta,Deaths cần Saron giống như Velous cần em...hãy tin ta..ta sẽ chăm sóc thật tốt cho con bé"
_"Đó..là con của tôi..Tôi..không muốn nó dính dáng vào tranh chấp gian hồ..."-Sara khó khăn đáp
_"Em hãy nghĩ về Deaths,sự tồn vong của hàng triệu con người sẽ phụ thuộc vào người lãnh đạo sau này...Saron,là người duy nhất làm được điều đó..."
Rồi cuối cùng, chính tay Sara đã cho Saron uống thuốc Vong tình-loại thuốc mất hết tất cả kí ức thuốc về hệ thần kinh não phải-hệ điều tiết hồng cầu tiếp nhận trí nhớ mà Sara tự tay điều chế

Sara đứt ruột cho con mình uống thứ thuốc có thể khiến nó quên đi tất cả..quên cả cha mẹ mình,quên những kí ức nơi căn nhà ấm áp tình thương. Rời bỏ tất cả để trở về với Deaths! Với gia tộc nhà họ Từ-người thừa kế duy nhất.
Saron không khóc,không kêu,ngủ dậy một giấc đã đến một nơi sang trọng,lộng lẫy như tòa lâu đài.
Thế nhưng,nó là ai? Đây là đâu? Cha mẹ mình nơi nào?
Lục lọi trong kí ức: Rỗng!
Lâm cười nhạt,xem ra,ông đã nghĩ quá nhiều,có lẽ khoảng thời gian 8 năm ở cùng cha mẹ,Saron đã tiếp nhận không ít những kỉ xảo mà Sara và Chấn Phong đào tạo:Chẳng hạn như võ thuật,trình độ học vấn,hacker chuyên nghiệp...
Và có cả khả năng cảm thụ âm nhạc xuất chúng...
Nó đảo mắt ra khung cảnh bên ngoài,một ánh trăng mờ ảo nên thơ,trong tâm tưởng lại hồi ức về cái tên của mình.thứ duy nhất giúp nó nhớ về bản thân
-"Gọi tôi là Saron"-Câu nói chính là sự thừa nhận nòi giống của cha mẹ mình.Nó muốn tìm họ,nó nhớ họ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận