Trong sơn cốc.
Thạch Nham một thân một mình đối mặt Quỷ lão, cảm thấy không có cách gì hết.
Quỷ Lão này là yêu thú dị chủng, đã bị Dương Thanh Đế phong ấn một phần lực lượng, chỉ có thể công kích trong vòng trăm mét, phạm vi trăm mét là cấm khu Quỷ Lão, một khi tới gần chắc chắn sẽ nghênh đón công kích hung mãnh của Quỷ Lão.
Ba ngày qua, Thạch Nham thử các loại phương pháp, muốn tiếp cận giới hạn trăm mét, mỗi khi hắn bước vào cấm khu trăm mét, Quỷ Lão sẽ trở nên điên cuồng, khí thế hung bạo hung mãnh cuồng liệt trên người nó, quả thực đã đè áp làm Thạch Nham muốn suy sụp.
Không có phương pháp gì câu thông được Quỷ Lão, hắn cũng từng thử thả ra tinh thần ý thức.
Nhưng mà, một khi tinh thần ý thức của hắn muốn câu thông với Quỷ Lão, thì lại bị hung sát chi khí của Quỷ Lão áp chế như muốn tan vỡ.
Vào một ngày, Thạch Nham lại muốn câu thông với Quỷ Lão, nhưng mà thần thức vừa mới ngưng luyện ra thì trên người Quỷ Lão liền phát ra khí tức cáu kỉnh khó chịu.
Lấy Quỷ Lão làm trung tâm, một đợt hung sát chi khí bộc phát ra bao trùm sơn cốc lại, khí thế như bẻ gãy nghiền nát, khiến cho tất cả bạch cốt quanh nó đều dấy lên, đống bạch cốt đó giống như lợi kiếm, phóng thẳng tới hướng Thạch Nham, cũng may Thạch Nham sớm có dự phòng đúng lúc rút lui lại, mới tránh thoát thế công dày đặc kia.
Thạch Nham bỗng có cảm giác vô lực.
Chủng lai Thiên quỷ và Lão long đích thực là cực kỳ đáng sợ, chẳng những một thân hung sát chi khí, hơn nữa cực kỳ chán ghét khí tức nhân loại, cẩn thận, tinh lực vô tận, giống như không cần nghỉ ngơi, luôn nhìn chằm hắn.
Nếu không phải trước khi Dương Lạc đi, chỉ rõ Dương Thanh Đế từng nói qua Quỷ Lão này và hắn hữu duyên, sợ là Thạch Nham đã sớm bỏ cuộc.
Đủ loại thần thông thần kỳ của Dương Thanh Đế, mới khiến cho hắn không có lập tức rời khỏi chỗ này, tiếp tục tìm phương pháp nào đó câu thông với Quỷ Lão.
Thời gian như thoi đưa.
Nháy mắt đã trôi qua nửa tháng.
Nửa tháng, Thạch Nham vẫn không có vội vã tiếp cận Quỷ Lão, trước giờ vẫn duy trì khoảng cách an toàn với Quỷ Lão, không có vội vã muốn có được sự chấp nhận của Quỷ Lão, ngay trong sơn cốc này, tĩnh tâm thể ngộ Dật Điện biến và Ảo Ảnh biến.
Dương gia đích thực là tài đại khí thô, trong khoảng thời gian này, liên tục đưa tới các loại món ngon mỹ vị, đã lấp đầy khẩu vị của Thạch Nham.
Nhân sâm ngàn năm, hà thủ ô mấy trăm năm, đủ loại gân cốt yêu thú, loại mỹ vị mà ở Thạch gia tuyệt đối không thể nếm được, cứ như vậy mà mỗi ngày được người phụ trách đưa tới, khiến cho thân thể máu huyết của Thạch Nham càng ngày càng sung túc.
Không có tìm được điểm đột phá trên người Quỷ Lão, nhưng Thạch Nham trong khoảng thời gian này luôn khổ tu thể ngộ Dật Điện, ngược lại dần dần có dấu hiệu đã ngộ ra.
"Vù!"
Giống như điện quang, thân ảnh Thạch Nham ở trong sơn cốc bắn đi nhanh, Tinh Nguyên bên trong hai chân nổ mạnh, cung cấp lực bùng nổ cực kỳ mạnh mẽ.
Thân hình Thạch Nham, quả thật như tia chớp, liên tục bay vùn vụt trong sơn cốc.
"Ầm ầm ầm!"
Tinh Nguyên ở chân nổ mạnh sinh ra lực bùng nổ mạnh mẽ, dưới sự thôi thúc của bí pháp đặc thù, lực bùng nổ đó biến thành tốc độ cực nhanh, khiến cho thân hình Thạch Nham quả thực nhanh đến mức làm cho ánh mắt người ta khó nắm bắt.
"Vù vù!"
Tiếng vang của cánh con Giao long hai đầu vỗ, lặng lẽ từ bên ngoài cốc truyền đến, không bao lâu, Dương Mộ từ trên người Giao long hai đầu đi xuống dưới, mỉm cười xuất hiện ở trước mặt Thạch Nham, nói:
- Tiểu Nham tử, tiến triển thế nào?"
Lắc lắc đầu, Thạch Nham bất đắc dĩ nói:
- Không có tìm được điểm đột phá. Xem ra muốn thu phục Quỷ Lão này, thật đúng là không phải một chuyện dễ dàng.
- Đó là đương nhiên.
Dương Mạc gật đầu
- Quỷ Lão này hung hãn như thế, lại là chủng lai của hai loại yêu thú khủng bố, là kỳ tích trong thiên địa, nếu dễ dàng thu phục như vậy thì chúng ta đã sớm thu phục nó cho mình.
Thạch Nham cũng không nổi giận
- Còn nhiều thời gian mà, dù sao ta cũng không vội, nếu Thái gia gia nói đệ hữu duyên với yêu thú này, tất nhiên có đạo lý của người.
- Thái gia gia...
Nhắc tới Dương Thanh Đế đến, đột nhiên ánh mắt Dương Mộ hơi lóe lên, nụ cười có chút miễn cưỡng.
Thạch Nham là người quan sát sắc bén, từ nét mặt biến hóa rất nhỏ của Dương Mộ, nhìn ra điểm bất thường, lặng lẽ nhíu nhíu mày, Thạch Nham nói:
- Làm sao thế?"
- Ài...
Dương Mộ cười khổ, than khẽ, muốn nói nhưng lại thôi.
Trong lòng Thạch Nham trầm xuống.
Từ khi hắn biết Dương Mộ đến giờ, chưa bao giờ từng thấy Dương Mộ có vẻ mặt này.
Dương Mạc trong mắt hắn, kiêu ngạo cuồng vọng, vô cùng tự tin, giống như không chuyện gì có thể làm cho hắn lo lắng, vẻ kỳ lạ của Dương Mạc hôm nay, nhất thời khiến cho Thạch Nham sinh ra cảm giác không ổn.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thạch Nham trầm giọng nghiêm mặt nói.
- E là Thái gia gia đã gặp phải phiền toái.
Dương Mạc thở dài một tiếng.
- Bảy ngày trước, Thái gia gia và chúng ta mất liên hệ, Mạc đại thúc và các gia gia, đã không thể thông qua bí pháp liên hệ được người. Đây là chuyện chưa từng xảy ra, Dương gia chúng ta có bí pháp câu thông hai giới, trước kia Thái gia gia tiến vào Ma Vực, cũng có thể thông qua bí pháp đến chỉ huy chúng ta, Già La hải vực phát sinh sự cố trọng đại, chúng ta cũng đều có thể bẩm báo cho Thái gia gia, nhưng bây giờ...
Sắc mặt Thạch Nham khẽ biến
- Thái gia gia có tu vi cảnh giới Thông Thần, nếu dám độc thân chạm trán với Ma đế Ba Tuần kia, tự nhiên có điều nắm chắc, tại sao có thể như vậy?
- Ta cũng không biết...
Dương Mộ lắc lắc đầu, miễn cưỡng cười
- Có lẽ rất nhanh sẽ có thể liên hệ, ha ha, Tiểu nham tử đệ không cần lo lắng cái gì, tiếp tục ở trong này trao đổi với Quỷ Lão nhiều hơn đi, huynh tin tưởng đệ, nhất định một ngày nào đó tìm được phương pháp, có thể câu thông với Quỷ Lão.
- Huynh đến chỉ xem tiến triển của đệ, không có chuyện gì nữa, huyn đi đây." Dương Mạc tiêu sái phất tay, lại lần nữa leo lên Giao long hai đầu, nhanh chóng rời khỏi sơn cốc.
Trong lòng Thạch Nham bao phủ một bóng ma, mơ hồ cảm thấy không ổn, nhưng mà hắn tin tưởng thần thông của Dương Thanh Đế, hẳn là không đến mức ở Ma Vực gặp phải nguy cơ gì.
Trước khi đến Vô Tận hải, hắn thông qua miêu tả của Tiêu Hàn Y và Hạ Tâm Nghiên, đã có chút hiểu biết về Thái gia gia trên danh nghĩa này, từ trong miệng những người này, Thạch Nham cảm thấy Dương Thanh Đế là một trong kỳ nhân dũng mãnh nhất Vô Tận hải.
Một ít biểu hiện sau đó của Dương Thanh Đế, cũng đã chứng minh suy đoán của Thạch Nham.
Một người mạnh mẽ như vậy, làm bất cứ chuyện gì cũng đều có hậu chiêu, tuyệt đối sẽ không đểm mình rơi vào tuyệt cảnh khó mà trốn thoát, hắn tin tưởng Dương Thanh Đế không có việc gì.
Thạch Nham tiếp tục ở trong sơn cốc, vừa tu luyện Dật Điện biến, vừa nghĩ phương pháp câu thông với Quỷ Lão.
Lại hai tháng trôi qua.
Dật Điện biến của Thạch Nham, rốt cuộc đã đạt được đột phá rất lớn, trải qua khổ tu trong khoảng thời gian này, Tinh Nguyên nổ mạnh tại điểm giao nhau bên trong gân mạch hai chân, trở nên càng ngày mạnh mẹ.
Đã như tự nhiện, một khi Thạch Nham thi triển ra Dật Điện biến, tốc độ đột nhiên tăng vọt kia cũng đã khiến Thạch Nham hết sức mừng rỡ.
Toàn lực thúc dục Dật Điện biến, chân thân của Thạch Nham như sét đánh sấm giật, tốc độ nhanh hơn bình thường không chỉ bảy lần, ở trong sơn cốc xuyên thẳng đi tia chớp xẹt qua.
Vào ngày này, Thạch Nham cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc cảm thấy dùng Dật Điện biến hoạt động ở cấm khu Quỷ Lão một chút, chuẩn bị thử mạo hiểm một lần, nhìn xem sau khi tới gần Quỷ Lão có toàn thân trở ra không.
Hít sâu một hơi, Thạch Nham chậm rãi thúc dục thể Tinh Nguyên mạnh mẽ trong thân thể, chạy vào hai chân cực nhanh. - .
"Ầm ầm ầm!"
Trong đôi chân, điểm giao các gân mạch, đột nhiên truyền ra tiếng nổ mạnh, tiếng nổ đó giống như kéo khớp xương hắn vậy, chỉ xuông cốt dưới chân hắn truyền ra tiếng vang lanh lảnh.
Một luồng thiểm điện đột nhiên bay vụt đến Quỷ Lão.
Nằm phục xuống, Quỷ Lão híp mắt nâu, lập tức đã nhận ra Thạch Nham đang tới gần.
"Grào!"
Quỷ Lão rống mạnh một tiếng, thân hình dài mười mét bỗng nhiên đứng lên, sát khí mãnh mẽ trên người kia bùng nổ ra.
Hung diễm chi khí giống như sóng triều, nháy mắt bao phủ phạm vi trăm mét, lúc thân thể cao lớn của Quỷ Lão hoạt động, lợi trảo và gai nhọn trên người, đều lấp lánh sáng lên kỳ dị, minh khí và ma khí toàn bộ tràn mạnh ra, lan tỏa khắp toàn thân, bao trùm toàn bộ khu vực chỗ này lại.
Thạch Nham nhảy vào cấm khu của Quỷ Lão, như hãm sâu vào vũng bùn, bị hung sát chi khí của Quỷ Lão bao phủ hoàn toàn. Hung sát chi khí như phô thiên cái địa như thực chất, bao trùm lấy thân hình hắn, hung khí kia điên cuồng ập đến Thạch Nham, nhắm vào đầu hắn, muốn bao phủ toàn bộ hắn.
- Sao lại thế này?
Huyền Băng Hàn Diễm đột nhiên truyền ra ý niệm
- Yêu thú thật mạnh mẽ, thế mà yêu thú này lại có thể khống chế minh khí và ma khí, lợi hại quá!
Huyền Băng Hàn Diễm ngủ đông bên trong Huyết Văn giới, cũng nhận ra được luồng khí tức đáng sợ này bao phủ, chủ động câu thông với Thạch Nham.
Hung khí cuồn cuộn áp đến, thân hình Thạch Nham giống như bị giam cầm lại, không thể động đậy, hung khí đến từ Quỷ Lão tạo thành linh hồn công kích, giống sóng biển càn quét đến, chui vào trong đầu Thạch Nham.
Thức hải đang trong cảnh nguy hiểm, từng đợt thần thức lập tức từ trong thức hải lao ra, trong thời gian ngắn tạo thành tầng tầng lớp lớp vách chắn thần thức, muốn ngăn cản công kích hung mãnh của Quỷ Lão.
Trong lòng Thạch Nham hoảng sợ, muốn rời khỏi khu vực cấm khu này, đã là chuyện khó như lên trời.
- Lợi hại!
Huyền Băng Hàn Diễm chấn động
- Yêu thú này có tiềm lực vô hạn, trước đây ta cũng chưa từng gặp nha, sao ngươi lại gặp phải thứ này?
Thạch Nham đau khổ chống đỡ linh hồn công kích của Quỷ Lão, vô cùng vất vả, thân thể ở dưới minh khí và ma khí cuồn cuộn tràn ra áp đến, như bị ngọn núi ta áp đến, lung lay lảo đảo.
Hắn cách Quỷ Lão, còn có năm mươi mét.
Quỷ Lão vốn chưa từng dùng thân thể công kích, chỉ hung sát chi khí trên người nó đã khiến cho Thạch Nham không chịu nổi, như chiếc thuyền mỏng manh giữa cuồng phong sóng to, hình như có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào.
- Ồ!
Huyền Băng Hàn Diễm lại kinh hô, hình như nó phát hiện ra cái gì, đột nhiên kinh hỉ nói:
- Huyết Văn giới buông ra một ít trói buộc của ta, đây là, đây là để cho ta trợ giúp ngươi sao?
Ngay sau đó, Thạch Nham đột nhiên cảm giác được từ bên trong Huyết Văn giới, đột nhiên tràn ra khí tức cực độ băng hàn.
Chỉ trong nháy mắt, toàn thân Thạch Nham kết thành băng cứng, giống như thân ở bên trong băng khắc, từng đợt lực lượng của Huyền Băng Hàn Diễm, bao lại toàn bộ thân thể hắn.
Công kích hung mãnh của Quỷ Lão, bị Huyền Băng Hàn Diễm nhúng tay vào, bị khí tức băng hàn này ngăn cản bên ngoài, không thể lập tức đánh ngã Thạch Nham.
Thạch Nham nhẹ nhàng thở một hơi nhẹ nhõm.
"Grào."
Quỷ Lão bỗng động!
Cùng với tiếng gầm lên điên cuồng, tiếng kim thiết xiềng xích trên người nó va chạm truyền ra, chỉ thấy thân hình khổng lồ của Quỷ Lão, như một vùng mây đen, bao trùm xuống Thạch Nham.
Mây đen áp đỉnh.
Sắc mặt Thạch Nham đại biến, cảm thấy linh hồn của mình, bị hung hồn Quỷ Lão khóa chặt, sinh ra cảm giác thất bại bất luận hắn trốn tới đâu, cũng sẽ đều bị một kích đánh chết.