Khi Thạch Nham cưỡi Quỷ Lão bay từ bên trong sơn cốc vào cung điện của Dương gia thì tình hình có chút kinh dị.
Trong mỗi tòa cung điện có đầy Võ Giả của Dương gia, từ phía trên nhìn xuống Võ Giả rậm rạp giống như đàn kiến, đếm sơ qua cũng có gần vạn người.
Những dòng người đó, tụ tập ở một trên quảng trường thật lớn.
Chính giữa quảng trường, có một tòa trận pháp cổ, chung quanh lóe lên ánh sang lấp lánh của cực phẩm tinh thạch, thiên địa linh khí cuồn cuộn từ bên trong tinh thạch tràn ra rót vào trận pháp cổ, khiến trận pháp cổ có tầng tầng ảo ảnh, có ánh sáng nhiều màu sắc lượn lờ.
Rất nhiều Võ Giả của Dương gia phân ra từng khu vực, vây quanh ở bên cạnh trận pháp cổ.
Hai người Dương Lạc và Mạc Đoạn Hồn mang khuôn mặt nghiêm nghị, đứng tại chỗ có một la bàn kỳ dị của trận pháp cổ, liên tục điều khiển la bàn.
Từng dòng Võ Giả của Dương gia Võ Giả, dưới phân phó của hai người xếp hàng ngay ngắn đứng trong trận pháp cổ kia, một luồng ánh sáng mạnh mẽ chói mắt lóe lên, Võ Giả đứng giữa trận pháp cổ đã biến mất đâu không thấy nữa.
Truyền tống trận.
Chỉ cúi đầu nhìn sơ qua, Thạch Nham liền biết ngay trận pháp cổ kia chính là trận pháp thần kỳ liên thông hai khu vực.
Truyền tống trận này, chỉ có Luyện khí sư đạt tới cảnh giới Thánh cấp, mới có thể dùng đại pháp lực xây dựng nên, vô cùng phức tạp. Ở Vô Tận hải cũng chỉ có thế lực cường đại giống Dương gia, mới có thể thỉnh được Luyện khí sư Thánh cấp, hao phí tài nguyên đến mức khó có thể tưởng tượng, mới có thể xây dựng nên.
Một đám Võ Giả của Dương gia, dưới an bài của Dương Lạc, Mạc Đoạn Hồn đều tiến vào truyền tống trận, thông qua hao phí rất nhiều viên cực phẩm nguyên tinh, bị thuấn di đến khu vực không biết tên.
Đợi đến khi Thạch Nham cưỡi Quỷ Lão từ phía trên hạ xuống, rất nhiều yêu thú ở chỗ này toàn bộ đều sợ hãi gào ầm lên.
Yêu thú chỗ này dưới áp lực của Quỷ Lão đều nằm phủ phục xuống không dám đối diện với nó, thân hình run rẩy lên, giống như gặp phải thiên địch.
Dương Lạc ngẩng đầu nhìn lên trời, sắc mặt không khỏi chấn động.
Trong đôi mắt của Mạc Đoạn Hồn, cũng lóe lên tinh quang nhìn tới Thạch Nham nhẹ nhàng gật đầu, hinh như cực kỳ kinh ngạc với năng lực của Thạch Nham.
- Tiểu tử, không tệ, thật không tệ.
Dương Lạc mỉm cười
- Quỷ Lão này quả nhiên hữu duyên với con, nó ở trên Bất Tử đảo rất lâu, nhưng vẫn không có ai có thể tiếp cận nó, tiểu tử con có thể phục tùng yêu thú dị chủng này, chứng tỏ thượng thiên vẫn chiếu cố Dương gia chúng ta.
Rất nhiều Võ Giả của Dương gia nghe vậy cũng đều vui vẻ, giống như đã nắm được điều gì đó từ một câu nói này của Dương Lạc.
- Tình hình thế nào rồi?
Thạch Nham từ trên Quỷ Lão đi xuống dưới, vỗ nhẹ nhẹ lên Quỷ Lão vẫn phóng thích hung sát chi khí, bỗng nhiên nó nó an phận lại, uể oải quỳ rạp lên mặt đất, không có tiếp tục biểu lộ ra một mặt hung bạo điên cuồng.
- Những thế lực Võ Giả khác đã hướng đến Già La hải vực, không bao lâu nữa những người đó sẽ xuất hiện ở chỗ này.
Sắc mặt Dương Lạc âm trầm
- Tin tức Thái gia gia con bị 'Thiên Ma Phong Thần trận' giam cầm, đã truyền khắp toàn bộ Vô Tận hải, sau khi Ba Tuần nói ra, không có ai sẽ cho rằng Thái gia gia ngươi còn có thể sống sót đi ra khỏi 'Thiên Ma Phong Thần trận'. Bởi vậy những người đó vốn e sợ Dương gia chúng ta, đã chờ được đến cơ hội tốt ngàn năm một thuở này chuẩn bị một lần tiêu diệt Dương gia chúng ta...
Dương Lạc nói sơ lại tình hình.
Bạch cốt pháp thân của Ba Tuần hiện thân ở các đại hải vực nói rõ lần này Dương Thanh Đế chắc chắn phải chết, rất nhiều Ma nhân trước đó từ không gian tiết điểm tiến vào, liên tục tiếp xúc với thủ lĩnh các thế lực lớn, truyền lại thiện ý của Ba Tuần và Xích Diêm cho những người đó.
Hơn nữa xuất ra thành ý, đưa rất nhiều tài nguyên hi hữu chỉ có Ma Vực mới tồn tại, đưa đến trong tay những thế lực lớn này.
Xích Diêm và Ba Tuần nói chung sống hòa bình với Vô Tận hải, liên thông hai Giới, trao đổi tài nguyên.
Đề nghị của Hai vị Ma đế khiến cho rất nhiều người không an phận, tài nguyên thần kỳ đến từ Ma Vực cũng khiến rất nhiều người không ngồi yên.
Trước kia, Thiên Môn của Vô Tận liên thông Ma Vực Thứ Tư do Dương gia nắm giữ trong tay, cũng chỉ có Dương gia mới có thể thông qua Thiên Môn tiến vào Ma Vực Thứ Tư, rồi từ Ma Vực Thứ Tư mang về tài nguyên tu luyện kỳ dị mà Giới này vĩnh viễn sẽ không xuất hiện.
Cũng bởi vì như thế, tài nguyên của Dương gia ở Vô Tận hải cực kỳ hùng hậu, Dương gia vẫn dựa vào ưu thế này, vững vàng ngạo nghễ đứng sừng sững ở Vô Tận hải.
Không có ai mà không thèm nhỏ dãi tài nguyên của Ma Vực, trước kia Dương gia nắm giữ cửa vào, bởi vì Dương gia mạnh mẽ, những người đó không dám xằng bậy, chỉ có thể từ trong tay Dương gia đổi lấy những tài nguyên đó, bị Dương gia thu lấy rất nhiều trân bảo hi hữu.
Hôm nay Dương Thanh Đế bị giam cầm, dữ nhiều lành ít, hai người Xích Diêm và Ba Tuần lại đưa ra hiệp ước làm cho bọn họ khó có thể cự tuyệt, vì tài nguyên Ma Vực, vì tài phú Dương gia tích lũy mấy trăm năm, rốt cuộc những người này liên thủ lại, muốn một lần tiêu diệt Dương gia, cùng hưởng Ma Vực.
Quyết định xong, các thế lực lớn lập tức không hề do dự, bắt đầu phái cao thủ đi tới Già La hải vực.
Lực lượng kia thật sự quá mức mạnh mẽ, thế cho nên Thiên Tà Động Thiên và Hạ gia vốn xem như là đồng minh với Dương gia, cũng bỗng nhiên an phận lại.
Hạ gia còn đỡ, Hạ Thần Xuyên đã biểu lộ cho Dương Lạc biết trước, Hạ gia không thể bởi vì Dương gia, mà đối mặt với sự liên thủ của những thế lực kia, lần này sẽ án binh bất động, mặc kệ chuyện thị phi lần này.
Mà Thiên Tà Động Thiên, chẳng những không có ý trợ giúp Dương gia, thế nhưng lại âm thầm tiếp xúc với những thế lực đó, hình như có lòng nhờ vào đại biến cố lần này, thay thế địa vị của Dương gia ở Vô Tận hải.
Trong một đêm, Dương gia thành một thân một mình, thành khối thịt béo trong mắt mọi người.
Rất nhiều thế lực hung tàn, sau khi nhận được đến tin tức của Ba Tuần khẳng định Dương Thanh Đế chắc chắn phải chết, đều há rộng miệng muốn cắn nuốt sạch sẽ Dương gia. Tình hình của Dương gia, đã đến thời khắc hiểm trở nhất.
Rơi vào đường cùng, Dương Lạc bắt đầu khởi động kế hoạch rút lui, chia thành một đám các nhóm lực lượng, lặng lẽ dời đi Võ Giả và tài phú tích lũy đí những năm qua của Dương gia.
- Con tới đúng lúc lắm.
Dương Lạc cau mày
- Lần này không thể không rút lui, hiện nay chúng ta có ba khu vực rút lui, một là Ma Vực, một là Hoang Thành Đáy Biển, còn có một là Chiến Trường Thâm Uyên, con chọn một cái đi.
- Ma Vực?
Thạch Nham hoảng sợ
- Sao lại rút lui đến Ma Vực? Lúc này tiến vào Ma Vực, chẳng phải là cũng bị Ba Tuần và Xích Diêm diệt sạch một lần sao?
- Tình hình của Ma Vực khác với tưởng tượng của con.
Dương Lạc cười nhạt, khi gia tộc đại biến đến thời khắc mấu chốt, hắn vẫn không quan tâm hơn thua
- Ở bên trong Ma Vực Thứ Tư, có rất nhiều khu vực, ngay cả hai người Ba Tuần và Xích Diêm cũng đều không cảm ứng được tình hình trong đó. Ma Vực rất lớn, những loại kỳ địa như thế nhiều không kể siết, Dương gia chúng ta ở Ma Vực hành động nhiều như vậy năm, hiểu biết về một ít khu vực của Ma Vực còn nhiều hơn Ma nhan. Lần này Dương gia chúng ta đưa người vào Ma Vực, chiếm hết tám phần! Rất nhiều năm trước, chúng ta ngay tại một ít kỳ địa bên trong Ma Vực thiết lập trận pháp ẩn nấp, sau khi chúng ta đến đó rồi nhờ vào hoàn cảnh thiên nhiên nơi đó, thì hai người Xích Diêm và Ba Tuần cũng khó mà tìm ra chúng ta.
Thạch Nham nghe vậy tắc lưỡi chậc chậc.
Hắn vốn tưởng rằng ở Ma Vực Thứ Tư, có hai vị Ma đế Ba Tuần và Xích Diêm cảnh giới Thông Thần tam trùng thiên, có thể dễ dàng hiểu thấu tình hình Ma Vực. Nhưng hôm nay nghe Dương Lạc nói thế, hắn mới biết được những kỳ địa của Ma Vực, thế mà lại khiến cho hai vị Ma đế Ba Tuần và Xích Diêm đều không thể nào hiểu thấu. - .
- Hoang Thành Đáy Biển, chính là một kỳ địa dưới đáy biển Vô Tận hải, nơi đó có Võ Giả hải tộc sinh hoạt, đó là thiên hạ của hải tộc. Nếu như có rất nhiều thế lực của Vô Tận hải tiến vào, sẽ khiến cho hải tộc cường thế đánh lui, có thể khơi mào đại chiến hai tộc. Mà Dương gia chúng ta, vẫn thường qua lại với vài thế lực hải tộc, một phần chúng ta tiến vào đi Hoang Thành Đáy Biển, chắc sẽ không sao.
- Chiến Trường Thâm Uyên thì sao? Đó là chỗ nào?
- Chiến Trường Thâm Uyên ở Thương Khung hải vực, nghe nói vốn thuộc về Giới chúng ta, nhưng không biết nguyên nhân vì sao lại tách ra với Giới chúng ta. Chiến Trường Thâm Uyên có chút quái dị, Thiên Môn liên thông Chiến Trường Thâm Uyên vẫn đang phát sinh biến hóa, cứ cách mỗi trăm năm, lại biến hóa một lần.
- Thế là sao?
- Ba trăm năm trước, Võ Giả cảnh giới Hậu Thiên đến Thông Thần, đều có thể tiến vào Thiên Môn. Hai trăm năm trước, Thiên Môn phát sinh biến hóa, Võ Giả cảnh giới Thông Thần đã khó có thể tiến vào trong đó, một trăm năm trước, Thiên Môn nơi đó lại phát sinh biến hóa, ngay cả Võ Giả cảnh giới Thiên Vị đều khó có thể tiến vào. Hôm nay, Thiên Môn nơi đó ngay cả Võ Giả cảnh giới Niết Bàn cũng không thể tiến vào trong đó. Trong khoảng thời gian này, chỉ có Võ Giả cảnh giới Địa Vị và dưới Địa Vị, mới có thể tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên.
- A? Thiên Môn đó cứ cách mỗi trăm năm lại hạn chế xuống.
- Chính là như thế.
Dương Lạc gật đầu
- Lần này, chúng ta sẽ chia làm ba nhóm, một nhóm tiến vào Ma Vực, một nhóm tiến vào Hoang Thành Đáy Biển, một nhóm tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên. Làm như vậy, là vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, dù sao, bất luận đi vào khu vực nào, nếu quá tập trung sẽ có thể gặp phải khả năng bị tiêu diệt toàn bộ, chia làm ba nhóm như vậy, mới có thể đề cao xác suất bảo tồn huyết mạch.
- Con đi Chiến Trường Thâm Uyên.
Dương Mộ cười lạnh
- Con chẳng những muốn đi vào Chiến Trường Thâm Uyên mà còn muốn nói ra ngoài, nói cho những người đó ta ở bên trong. Ha ha, lúc này bên trong Chiến Trường Thâm Uyên, Võ Giả cảnh giới Niết Bàn khó có thể tiến vào, những thế lực lớn có lẽ sẽ nhổ cỏ tận gốc, tất nhiên sẽ phái cao thủ chưa đến cảnh giới Niết Bàn vào Chiến Trường Thâm Uyên giết ta, hừ, ta chờ ngay tại Chiến Trường Thâm Uyên, dám đến truy giết ta thì ta sẽ tiêu diệt từng người bọn chúng.
- Con cũng đi Chiến Trường Thâm Uyên.
Thạch Nham thản nhiên gật đầu
- Có lẽ bên kia sẽ thú vị hơn.
Võ Giả cảnh giới Địa Vị trở lên không thể tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên, điều này có nghĩa bên trong đó, mặc dù có cao thủ của các thế lực lớn phái đến đây đuổi giết, cảnh giới cũng cao nhất cũng chỉ Địa Vị tam trùng thiên.
Thạch Nham tin tưởng với thực lực của hắn, đối mặt Võ Giả cảnh giới Địa Vị cũng sẽ không chịu thiệt.
Nói cách khác, Chiến Trường Thâm Uyên thích hợp với hắn nhất, ở nơi đó có thể cũng là an toàn nhất, còn có thể thông qua chiến đấu với những Võ Giả các thế lực lớn, thông qua giết chóc không ngừng tăng lên lực lượng của mình.
- Ha ha, Tiểu Nham tử không tệ.
Dương Mộ nở nụ cười
- Chúng ta đến Chiến Trường Thâm Uyên, thử xem có bao nhiêu người dám tới gây phiền toái cho chúng ta, tốt nhất đến nhiều một chút, để ta giết cho đã tay.
- Chiến Trường Thâm Uyên cực kỳ thần bí, nghe nói là nơi đấu pháp của Võ Giả cường hãn thời kỳ viễn cổ, ở bên trong Chiến Trường Thâm Uyên, cấm chế, kết giới có mặt khắp nơi, trong đó lưu lại rất nhiều võ kỹ dị bảo thời kỳ viễn cổ. Các ngươi thật sự muốn đi vào Chiến Trường Thâm Uyên, chẳng những phải cẩn thận những tên muốn truy sát các ngươi, càng phải cẩn thận đủ loại cấm chế có mặt khắp nơi và trận pháp kết giới chết người trong Chiến Trường Thâm Uyên.
Dương Lạc nhíu mày nói.
- Bên trong Chiến Trường Thâm Uyên, hình như có dị bảo trong truyền thuyết, có lẽ, có thể khiến cho gia chủ thoát khỏi 'Thiên Ma Phong Thần trận'.
Mạc Đoạn Hồn vẫn trầm mặc, đột nhiên ngắt lời, kinh ngạc nhìn Thạch Nham, lộ ra nét mặt có chút đăm chiêu.
Sắc mặt Dương Lạc chấn động, khuôn mặt cũng có chút quái dị, đồng dạng nhìn về phía Thạch Nham.
- Sao thế? Có liên quan đến Tiểu Nham tử sao?
Dương Mộ sợ hãi kêu lên.
Dương Lạc, Mạc Đoạn Hồn cùng nhau gật đầu.