Sát Thần

Hai gã lược đoat giả đều là Thần Vương cảnh, một người cham vào thach đài, trong nháy mắt đã đóng băng rồi vỡ vụn, người còn lai thì giâm phải xích sắt, một thân huyết khí bị hút can, chỉ còn lại da boc xương.

Mọi người bỗng nhiên có chút mao cốt tủng nhiên.

Nếu nơi đây quả thưc là nơi nhốt cường giả, vây cường giả năm đó bị mười ba sơ dây xích đâm vào xương cốt, bị giam cầm ở đây cường đại tới mức nào.

Chỉ cần bị nhốt ở đây, thạch đài sẽ thủy chung phóng thích ra băng hàn chi lực, mười ba sơ xích sắt sẽ không ngừng nghỉ hút tinh hoa của huyết nhục, hắn có thể kiên trì được bao lâu?

Lực lượng và huyết khí thần thể của hắn nhiều tới cỡ nào mới có thể kiên trì giãy dua được?

Hắn rốt cuộc bị giam cầm bao lâu?

Mọi người quả thực không dám tưởng tượng!

Một đóa hỏa diễm lặng lẽ bay ra, trực tiếp chui vào vào thạch đài, chính là Huyền Băng Hàn Diễm.

Sinh mệnh thể cực hàn này là một trong những thiên hỏa, không truyền tin cho Thạch Nham mà bay về phía thach đài, tựa hồ đang hấp thu năng lượng, linh hồn ba động nhảy nhót.

" Hữu dụng với ngươi à?" Thạch Nham kinh ngạc truyền tin.

" Hàn lực tinh thuần Nhất! Tuy rằng độ lanh còn lại chỉ bằng một phần tám, nhưng đối với ta thì vẫn rất khổng lồ!" Huyền Băng Hàn Diễm cực kỳ hưng phấn: "Tàn năng trong một khối ngọc thạch này đủ để ta đột phá một giai!"

"Ta nghĩ, số của ngươi rất tốt, ở phía trước còn có hàn thạch cùng loại." Thạch Nham nói.

" Không, không phải tất cả tảng đá đều là thạch!" Trong đó có rất nhiều khối không còn một tia hàn năng nào, những khối có thì cũng tiêu hao gần hết rồi, không còn nhiều như khối này." Hỏa băng hàn diễm truyền tin.

Thạch Nham ngạc nhiên.

Trong lúc hắn đứng đó, các lược đoạt giả đều sợ hãi vòng qua xích sắt rủ trên mặt đất, đi theo Giới Nông bước về phía trước.

Sau hai canh giờ, đoàn người đã vòng được qua khu vực này.

" Không phải mỗi một nơi giam cầm đều là do khối tấm bia đá và mười ba sợ xích sắt hình thành, cấm địa do mười ba tấm bia đá tạo thành chỉ có hai nơi, còn lại đều là mười hai, mười một tấm bia đá, tổng cộng có ba mươi hai khu giam cầm, hai mươi khu có mười một tấm bia đá hình thành. Mười khu có mười hai tấm bia đá tạo thành, hai khu vực là do mười ba tấm bia đá tạo thành." Kiệt Tư Đặc trên đường đi, nói với Thạch Nham đang đứng bất động: "Ta nghĩ, ngươi nên tới khu giam cầm khác xem, chỗ đó là khu giam cầm do mười ba tấm bia đá trăm mét tạo thành, Tạp Thác đang ở đó."

"Tạp Thác ư?" Thạch Nham kinh ngạc: "Hắn sao lại ở đó?"

"Hắn hình như có phát hiện giwof đó." Kiệt Tư Đặc ánh mắt rủn un, trong lòng tựa hồ có suy nghĩ. Nhưng tạm thời không dám khẳng định, vân đang tiến hành nghiệm chứng.

Thạch Nham gật đầu, truyền tin cho Huyền Băng Hàn Diễm, rồi đi cùng Kiệt Tư Đặc tới chỗ của Tạp Thác

Ven đường, có thể nhìn thấy rất nhiều tấm bia đá. Tấm nào cũng dựng thẳng, có khắc đồ án khó hiểu, giống như là hình những đóa hoa yêu dị, bên trong nụ hoa liền với xích sắt, một đường, có thể nhìn thấy rất nhiều nơi giam cầm cùng loại.

Đại đa số nơi giam cầm đích xác đều có mười hai, mười một tấm bia đá bao quanh mà thành, chỉ có chỗ cuối là giống như chỗ đầu tiên, có mười ba tấm bia đá.

Hai khu vực cách nhau cực xa, người khởi xướng tựa hồ không muốn để hai người bị giam cầm này trao đổi với nhau, cho nên tách hai ngươi rra.

Tạp Thác đang đứng bên cạnh một thạch đài cùng loại, thạch đài đó đã vỡ vụn, xích sắt treo bên trên có mười ba cái, mười cái đã vỡ, tựa hồ bị người ta giật đứt, rất nhiều mảnh sắt vương vãi, rất nhiều lược đoạt giả đứng bên trong những mảnh sắt vụn, nhưng không ai dám đụng vào.

"Sư huynh, Vừa thấy Thạch Nham tới, Tạp Thác lập tức kích động hô lên.

"Có phát hiện gì?" Thạch Nham nhíu mày.

"Là nhưng, người bị giam cầm là hắn, Tạp Thác cả người run rẩy, sắc mặt cực kỳ rung động.

"Ai?" Trong nhất thời không có phản ứng, Thạch Nham thuận miệng hỏi.

"Người truyền thừa cho ta, là hắn! Ta dám khẳng định!" Tạp Thác hít sâu một hơi: "Xích sắt đứt và trong thạch đài là do hôn loạn chi lực là nổ tung, ta xác định trăm phần trăm,

Kiệt Tư Đặc hoảng sợ.

Phong Khả, Giới Nông, Ba Lôi Đặc mây người trợn mắt há hôc mồm.

"Thật sự là hắn ư?" Thạch Nham hai mắt sáng rực, vẻ mặt không dám tin.

Liên tục gật đầu, Tạp Thác sắc mặt có chút dữ tợn: "Chết tiệt, rốt cuộc là ai là thất đứng như vậv? Không ngờ giam cầm hắn ở đây, bắt hắn phải chịu tra tấn như vậy? Linh hồn tế đài bị trấn áp, không thể chuyển động, tinh khí huyết nhục thì bị xích sắt hấp thu, còn bị cực hàn chi lực thẩm thấu, đây là sự tra tấn không có tính người."

Tạp Thác có được truyền thừa của người đó, ở sâu trong nội tâm, đã xem người đó là sư phó.

Thình lình, phát hiện người từng giam cầm hắn, tra tấn hắn không biết bao nhiêu năm, Tạp Thác quả thực cũng cảm động lây, hận không thể bắt được người khởi xướng rồi cũng khiến hắn phải nếm thử tư vị như vậy.

Nghe hắn nói như vậy, sắc mặt Thạch Nham cũng trầm xuống, nhìn những nơi giam cầm này, vẻ mặt tức giận.

Người làm ra tất cả những cái này, thủ đoạn cực kỳ xấu xa, đè ép linh hồn tế đài của những người bị giam cầm, dùng những tấm bia đá làm căn bản, dùng những sợi dây xích để xuyên thấu cốt thần thể, dùng thạch đài để xâm nhập cực hàn chi lực, khiến cho người ta muốn sống không được, muốn chết không xong, chịu đựng sự tra tấn thống khổ không thể tưởng tượng được.

Mà giam cầm thì vô số năm, khiến tinh năng trong cơ thể bị hút sạch.

Mặc dù chưa từng tận mắt thấy, nhưng chỉ cần nghĩ tới thôi Thạch Nham đã lập tức căm giận ngút trời rồi.

Hắn cũng như không sai biệt lắm, coi chủ nhân của Huyết Văn Giới là sư phó, người tu luyện hỗn loạn áo nghĩa, chắc là một trong Bát hỗ tòng của chủ nhân Huyết Văn Giới, tất nhiên chính là người trong nhà, là trưởng bối sư môn.

Trưởng bối bị giam cầm, không biết phải chịu tra tấn bao nhiêu năm, hắn há có thể không nổi giận.

" Người đó đã giãy thoát, giật đứt xích sắt, hẳn là dùng lực lượng của mình để phá cấm mà ra, đúng là nhân vật đáng sợ!" Phong Khả kinh hãi nói.

" Đáng tiếc, vẫn vẫn lạc, linh hồn tế đài sụp đổ ở tử vực hoang vắng." Tạp Thác nóng nảy không thôi, nói: "Nếu để ta biết là ai, chắc chắn sẽ khiến hắn phải chịu sự tra tấn tương tự, tuyệt không nhẹ hơn."

" Tử vực Hoang vắng và cấm địa nối với nhau, chắc cũng ở gần đây, có điều tử vực hoang vắng có lối ra khác. Tạp Thác ngươi vận khí không tồi, nếu không thì ngươi không những khó tới mà ngược lại ắt phải chết." Lạp Tắc Nhĩ cảm khái nói.

" Đương nhiên, ta nếu có thể từ nơi này đột phá thì cũng không đến nôi dấn sâu vào ảo trận." Tạp Thác hừ lạnh một tiếng, không khách khí nói.

Lạp Tắc Nhĩ nhíu mày!" Không nói thêm gì.

sau khi Tạp Thác đột phá đến Nguyên Thần cảnh, hỗn loạn áo nghĩa quả nhiên đã bước vào chính quy, tuy rằng thời gian đột phá không lâu, nhưng khí tức nguy hiểm từ trên người phóng xuất ra so với Lạp Tắc Nhĩ, Giới Nông, Ba Lôi Đặc còn khủng bố hơn một phần.

Đều là Nguyên Thần cảnh, lòng tự tin của Tạp Thác tăng vọt, biết áo nghĩa của mình cũng có uy lực khủng bố, trong lời nói tất nhiên là không còn rụt rè.

Trong mọi người, hắn trừ Thạch Nham thì vẫn thật lòng cung kính ra, thì không để người khác vào mắt.

Kể cả Phong Khả.

" Tạp Thác, ngươi có biết người truyền thừa cho ngươi rốt cuộc ở loại cảnh giới nào không? Ta có suy đoán nhưng cũng không dám chắc." Kiệt Tư Đặc nghiêm túc hỏi.

' Ta không biết, linh hồn tế đài của hắn đã sụp đổ, chỉ còn lại một dòng áo nghĩa lạc ấn tinh thuần, nếu không phải như vậy thì ta cũng sẽ không đến mức tu luyện lạc lối. Bởi vì áo nghĩa lạc ấn của hắn không hoàn chỉnh, cho nên ta trước đó mới không thể phóng xuất ra được lực lượng áo nghĩa chân chính của hắn." Tạp Thác lắc đầu.

" Kiệt Tư Đặc, ngươi có phán đoán gì?" Phong Khả nhíu mày.

Kiệt Tư Đặc là luyện dược sư, thanh danh ở Thiên Phạt thành cực cao, nghiên cứu sách cổ rất nhiều, biết nhiều bí mật cổ xưa, Phong Khả rất coi trọng phán đoán của hắn.

Đám người Giới Nông cũng không khỏi đều nhìn vê phía hăn.

Kiệt Tư Đặc ánh mắt tràn ngập kính sợ, chép chép miệng nói: "Ta nếu nói ra thì chỉ sợ các ngươi cho rằng ta điên rồi."

"Không đâu." Phong Khả lắc đầu.

Thạch Nham cũng nhìn về phía hắn: "Nói ra nghe thử đi, kiến thức của ngươi mọi người đều công nhận."

Kiệt Tư Đặc cười khổ: "Sau khi tới nơi này, ta phát hiện kiến thức của ta thật sự rất nông cạn, ừ, ta nói cái nhìn của mình nhé, các ngươi đừng cười nhạo, đây chỉ là phán đoán của ta thôi, rất nhiều chổchỉ là cảm giác, không đưa ra được lý do vô cùng xác thực, cho nên đừng có truy hỏi tới cùng, bởi vì ta không thể cho các ngươi được câu trả lời thuyết phục."

"Đừng lề mề nữa, nói mau lên!" Phong Nhiêu bực mình giục, cảm thấy hôm nay Kiệt Tư Đặc có chút kỳ quái.

" Các ngươi đều chú ý rồi, nơi giam cầm của chỗ này tổng cộng có ba mươi hai chỗ, trong đó hai mươi chỗ từ mười một tấm bia đá hình thành, mười từ mười hai tấm bia đá hình thành, chỉ có hai nơi do mười ba tấm bia đá hình thành." Kiệt Tư Đặc hít sâu một hơi, ngữ khí có chút run rẩy: "Ta từng xem qua một quyển sách cổ không được đầy đủ, bên trên có viết về một sự kiện, nói ở thời đại cực kỳ xa xưa, chủng tộc tự xưng là thần trên phân chia cảnh giới tựa hồ áp dụng tấm bia đá làm dấu hiệu cảnh giới, cũng chính là một tấm bia đá đại biểu cho một cảnh!"

"Thế nghĩ là sao?" Lạp Tắc Nhĩ không hiểu, hỏi.

"Phân chia cảnh giới của chúng ta là hậu thiên, tiên thiên, nhân vị, bách kiếp, địa vị, niết bàn, thiên vị, thông thần, chân thần, Thần Vương, Nguyên Thần, Hư Thần Thủy Thần, tổng cộng mười ba cấp bậc. Nói như vậy, hậu thiên là một tấm bia đá, hai tấm thì có nghĩa là tiến vào tiên thiên, theo thứ tự tăng lên, đột phá mỗi một giai thì có thêm một tấm bia đá." Kiệt Tư Đặc cẩn thận trình bày.

Mọi người triệt để đờ đẫn, lặng ngắt như tờ nhìn hắn, ngay cả thở cũng không..

"Nơi này có mười ba tấm bia đá, nếu thật sự có thể án chiểu theo tấm bia đá để tính toán cảnh giới thì người bị giam cầm ở đây, chắc là, chắc là..." Kiệt Tư Đặc không nói được câu nào.

" Thủy Thần!" Thạch Nham chấn động!" với định lực của hắn cũng sợ đến nôi thiếu chút nữa thì không nhịn được hét lên.

"Không sai, dựa theo tấm bia đá để phân chia thì cảnh giới của người bị giam cầm hẳn là Thủy Thần cảnh." Kiệt Tư Đặc cả người vô lực, sắc mặt tái nhợt, trán túa mồ hôi! Thủy Thần! Cảnh giới đỉnh phong mà chúng ta biết! cường giả có lực lượng chỉ giơ tay một cái là hủy một viên Sinh mệnh chi tinh, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không ai tận mắc nhìn thấy tồn tại cấp bậc thần chi thuỷ tổKJ'W

Rất nhiều người đặt mông ngồi xuống, hai mắt vô thần, như là bị dọa cho choáng váng, chỉ có thể hổn hển thở.

Tứ đại cự đầu Phong Khả cũng cả người run rẩy, ánh mắt đờ đẫn. Bạn đang đọc truyện được tại

Thạch Nham cũng vẻ mặt hoảng hốt, bị phỏng đoán của Kiệt Tư Đặc khiến cho khiếp sợ tới tột đỉnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui