Hai tên pháp sư tập sư cũng không trải qua dễ dàng.
Sáng nay khi đang tiến hành huấn luyện buổi sáng thì tin tức thành Vĩnh Đông bị tấn công truyền đến tai họ.
Doanh trại của quân đoàn ma pháp không nằm gần thành Vĩnh Đông mà cách thành tới mười kilomet về phía nam nên khi bọn họ tới nơi thì ngay cả cổng thành nam cũng suýt nữa luân hãm.
Sở dĩ doanh trại bọn họ đặt ở xa như vậy là vì lo lắng việc huấn luyện của họ có thể gây nguy hiểm cho thường dân.
Nhưng cuối cùng lại biến họ trở thành lực lượng phản ứng chậm nhất khi thành bị tấn công.
Dù vậy bọn họ vẫn rất hăng hái tham chiến khi biết rằng kẻ địch hầu hết là người thường, hiển nhiên các hiệp sĩ và pháp sư tập sự trong quân đoàn đều nghĩ rằng có thể dễ dàng xử lý đống người phàm trước mặt không tốn một giọt mồ hội.
Đòn tấn công đầu tiên lại càng khiến họ tự tin vào điều đó khi mà lũ người thường dễ dàng bị đánh tan và buộc phải rút lui.
Việc này khiến bọn họ càng thêm hăng hái, tất cả đua nhau lao về phía quân địch đang rút lui cố gắng kiếm thêm chiến tích mà không có chút phòng bị nào.
Sự bốc đồng này nhanh chóng phải trả giá với mạng của hơn mười người.
Từ xung quanh các con phố hàng loạt mũi tên kỳ lạ bay thẳng về phía họ, những mũi tên này như cơn mưa đánh liên tục vào ma pháp phòng thủ trên người các pháp sư và hiệp sĩ khiến họ phải chịu áp lực rất lớn.
Nhiều người còn không thể giữ vững ma pháp phòng thủ trên người mà bị những mũi tên đó bắn chết.
Lúc này chỉ huy của bọn họ mới nhận ra tính nghiêm trong của vấn đề ra lệnh rút lui, nhưng vẫn có những người không thể rút lui và được điêu khắc thành tổ ong.
Toàn bộ quân đoàn đã buộc phải rút lên tường thành mới có thể ổn định tình hình, bọn họ tạo thành thế trận ngay trên tường thành sẵn sàng ném ma pháp vào quân địch phía dưới nếu chúng dám tiếp cận, nhưng dù vậy quân địch vẫn không có dấu hiệu tiến lên nửa bước.
Chỉ huy quân đoàn ma pháp hiểu rằng nếu không tấn công bây giờ thì rất có khả năng viện binh quân địch sẽ đến kịp khiến trận chiến càng thêm khó khăn.
Hơn nữa việc mà hắn phải làm bây giờ không phải là phòng thủ cổng thành mà là đánh xuyên qua phòng tuyến của địch chi viện cho những khu vực khác.
Cuối cùng người chỉ huy phân lính của mình thành sáu tổ, mỗi tổ năm người chia ra các hướng tấn công vào các khu vực xung quanh, còn hắn đích thân dẫn hai mươi tám người còn lại đánh trực diện vào phòng tuyến quân địch.
Hai người bọn họ là thành viên của một trong sáu đội được phân ra, đội của họ mang đầy sự tự tin tấn công vào cánh phía đông của kẻ địch.
May mắn quân địch ở cách không có khả năng tấn công dồn dập như lúc trước khiến ma pháp phòng thủ bọn họ dựng lên vẫn có thể chống đỡ được.
Nhưng rất nhanh bọn họ không thể vui được nữa, càng đến gần phòng tuyến, kẻ địch không chỉ còn tấn công ở phía trước nữa mà cả hai bên sườn cũng chịu sức ép.
Ma pháp bọn họ dựng lên lại tập trung hoàn toàn ở phía chính diện khiến cho loạt tấn công đầu tiên ở bên sườn bọn họ gần như không có chút phòng bị nào.
Kết quả là một người chết ngay tại chỗ, một người bị thương nặng.
Mất đi hai người hỗ trợ lại còn phải mang theo cả người bị thương nặng, áp lực của họ đột nhiên biến lớn, bọn họ dần không theo kịp tiêu hao của ma pháp.
Hiệp sĩ tập sự còn lại đã không nhịn được tách khỏi đội hình lao thẳng về phía kẻ địch.
Hành động của hiệp sĩ đã thu hút toàn bộ hỏa lực của quân địch giúp hai pháp sư tập sự có thời gian thở dốc, tận dụng lúc kẻ địch đang nhắm vào hiệp sĩ bọn họ không do dự bắn một loạt hỏa cầu về phía phòng tuyến.
Hỏa cầu liên tục nổ tung lấy đi mạng sống của kẻ địch cũng như phá tan nơi ẩn thân của chúng, gió nhanh chóng đổi chiều khi hai pháp sư được rảnh tay, hai người điên cuồng bắn ma pháp vào những nơi họ cho rằng quân địch ẩn nấp.
Cho đến khi quân địch nhận ra sự nguy hiểm của họ mới chuyển một phần hỏa lực sang thì đã muộn, chỉ với hai pháp sư tập sư toàn bộ phòng tuyến suýt nữa đã bị xuyên thủng.
Nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ, người hiệp sĩ đã tách khỏi đội hình không thể nào phòng thủ trước sức tấn công dồn dập từ kẻ địch, anh ta gục ngã ngay trước phòng tuyến.
Hai pháp sư tập tuy bị tấn công dồn dập nhưng cũng nhanh chân tìm được nơi ẩn nấp từ đó liên tục bắn ra ma pháp về phía đối phương chậm rãi tiến tới.
— QUẢNG CÁO —
…
Đó chính là lý do ma bây giờ hai trung đội đóng giữ ở đây chỉ còn chín người, đòn tấn công của hai pháp sư tập sự đã khiến bọn họ tổn thất nặng nề.
Mất đi lượng lớn hỏa lực khiến cuộc đấu giữa súng và ma pháp sau đó trở nên chênh lệnh, bọn họ không còn cách nào khác phải bỏ đi phòng tuyến lùi lại phía sau như hiện tại.
Vị trí này là nơi cuối cùng họ có thể lui lại, phía sau họ là các lối rẽ có thể dùng để di chuyển tới những vị trí khác gần tường thành.
Nếu để quân địch kiểm soát được lối rẽ này sau lưng các phòng tuyến khác sẽ gặp nguy hiểm.
Người đội trưởng ló đầu ra sau đống đất đá thận trọng quan sát hai kẻ đang chậm rãi nương theo đống đổ nát xung quanh tiến lên.
Sau một thời gian giao chiến bọn chúng đã rút ra được rất nhiều kinh nghiệm như việc nên đi sát vào các chướng ngại vật để có thể nhanh chóng ẩn nấp nếu bị tấn công.
Đội trưởng thận trọng chờ đợi.
Đạn của bọn họ không còn nhiều, không thể bắn bừa như lúc nãy nữa.
Rất hanh chỉ còn khoảng năm mươi mét là hai pháp sư tiếp cận vị trí của bọn họ, lúc này vị trí có thể tiến lên cũng cách hai tên pháp sư tới hơn hai mươi mét cả hai đưa ánh mắt ra hiệu cho nhau.
Tên pháp sư bên phải chạy ra từ vị trí ẩn nấp trước đo, hắn chạy rất như chưa bao giờ được chạy hướng thẳng tới vị trí ẩn nấp cách đó hai mươi mét, trong lúc chạy hắn vẫn không quên tạo cho mình một lớp ma pháp phòng ngự, nhưng lớp ma pháp này khá nhạt nhòa có lẽ việc phải chiến đấu liên tục khiến ma năng của hắn không còn nhiều.
Gần đó tên pháp sư bên trái không chạy theo, hắn vẫn nấp trong vị trí trú ẩn của mình đưa mắt quan sát xung quanh, cảnh giác cho đồng đội của mình.
Mãi đến khi tên pháp sư bên phải chạy tới vị trí ẩn nấp tiếp theo tiếng súng vẫn không vang lên, tên pháp sư bên trái thấy vậy thở dài một hơi trao đổi ánh mắt với đồng đồi của mình rồi rời khỏi vị trí hướng về nơi ẩn nấp tiếp theo.
Nhưng tên pháp sư này lại không biết rằng từ đầu tới cuối tất cả chín nòng súng đều đang hướng về hắn cho dù là tên pháp sư bên phải xuất hiện trước nòng súng của họ.
Đoàng...đoàng đoàng…!
Khi hắn di chuyển được hơn mười mét tiếng súng từ vị trí người đội trưởng vang lên, ngay sau đó là tám tiếng súng khác cũng cùng nhau nổ.
Chín viên đạn bằng đồng gần như cùng lúc đánh lên lớp ma pháp phòng thủ của tên pháp sư khiến lớp ma pháp này vốn dĩ đã suy yếu trở nên càng yếu đuối hơn.
Cảm nhận được lớp ma pháp phong thủ của mình ngày càng yếu hắn cố gắng chạy, chạy thật nhanh tới vị trí ẩn nấp trước khi ma pháp bị phá vỡ.
Thấy đồng đội của mình bị tấn công, hỏa cầu từ trong tay pháp sư bên phải bay ra hướng về vị trí âm thanh phát ra đầu tiên.
Hỏa cầu nổ tung thổi bay đất đá xung quanh vị trí đó, nhưng lại không có cái xác nào xuất hiện.
Hiển nhiên giao chiến lâu như vậy kẻ địch có thể rút ra kinh nghiệm thì các binh sĩ quân đoàn một cũng rút được kinh nghiệm.
Mỗi khi nổ xong một phát súng, người nổ đầu ra hiệu sẽ chạy khỏi vị trí đó ngay lập tức mà không ngoảnh đầu lại, và ở đây là người đội trưởng anh ta nhanh chân thoát đi khỏi vị trí của mình.
Ngay sau đó một tiếng nổ vang lên thổi bay đống đất đá ma anh ta vừa nấp, người đội trưởng biết rằng mình đã thoát một kiếp.
Nhưng đồng đội của anh ta lại không may mắn như vậy, bọn họ cũng thường sẽ rút khỏi vị trí sau hai hoặc ba lần bắn để tránh bị tấn công nhưng nó không phải lúc nào cũng có tác dụng.
Một vụ nổ khác nổ cách người đội trưởng không xa, từ trong vụ nổ một cơ thể cháy đen bay ra đập lên bờ tường gần đó rồi đổ gục xuống không còn nhúc nhích.
Lại thêm một người nữa ra đi!
Đội trưởng không có thời gian đau lòng với cái chết của đồng đội, anh ta tiến vào vị trí mới hướng súng về tên pháp sư bên trái sắp chạy tới vị trí nấp kia không do dự nổ súng.
Chỉ còn vài mét nữa tên pháp sư có thể đặt chân vào nơi ẩn nấp, ma pháp trên người hắn đã suy yếu tới cực điểm, chỉ cần một hoặc hai viên đạn đánh trúng nữa thôi chắc chắn sẽ sụp đổ.
— QUẢNG CÁO —
Ngay khi hắn vừa đặt một chân vào vị trí trú ẩn ma pháp trên người hắn bị một viên đạn đánh vỡ, viên đạn này không dừng lại mà tiếp tục bay đi cắm vào vai trái của hắn.
May mắn hắn đã kịp nấp mình sau bức tường né đi những viên đạn tiếp theo bay tới, cứu hắn thoát một kiếp.
Lúc này tiếng súng đã dừng lại, cả hai tên pháp sư đã nấp vào sau những bức tường khiến các binh sĩ mất mục tiêu tấn công.
Đội trưởng tiếc nuối vì không thể tiêu diệt tên pháp sư kia trong đợt vừa rồi, anh ta tháo xuống quả lựu đạn cuối cùng trên người mình chờ đợi.
Nhìn quả lựu đạn cuối cùng trong tay mình, đội trưởng không khỏi hối hận.
Đội của họ ban đầu cũng được phát tới tám quả lựu đạn, nhưng trong đợt tấn công cổng thành trước đo họ đã dùng mất sáu quả, một quả khác bị binh sĩ giữ nó ném ra ý đồ tấn công một tên pháp sư nhưng lại rơi quá xa khiến lựu đạn không phát huy được ủy lực của mình.
Giờ đây là quả lựu đạn cuối cùng mà đội của họ có, vốn dĩ định dành cho tên pháp sư cuối cùng nhưng vẫn còn tới hai tên địch.
Người đội trưởng nhìn về phía kẻ địch chỉ còn cách họ ba mươi mét do dự một lúc cũng quyết định đi về bên trái, anh ta quyết định dùng quả lựu đạn này cho tên pháp sư bên trái.
Rất nhanh hai tên pháp sư tập sự cũng bắt đầu động, vết thương trên vai của tên bên trái đã được hắn tạm thời chữa trị, máu đã không còn chảy ra từ vết thương nữa.
ma pháp phòng thủ của hắn đã được xây dựng lại sau khi bị phá vỡ nhưng hiển nhiên nó cũng yếu đi nhiều.
Lần này vẫn là tên pháp sư tập sự bên phải hành động trước, hắn chỉ còn cách vị trí phòng thủ của bọn họ ba mươi mét nếu chạy hết tốc lực hắn có thể tới rất nhanh.
Nhưng lần này các binh sĩ không còn để yên cho hắn dễ dàng tiếp cận nữa, những viên đạn từ trong nòng súng của họ liên tục bay về phía hắn khiến tên pháp sư tập sự này phải chịu gánh nặng rất lớn.
May mắn tên pháp sư tập sự bên trái cho dù bị thương nhưng vẫn còn tác dụng, hỏa cầu của hắn lần lượt đánh tới vị trí nấp của các binh sĩ khiến thương vong lại tăng lên.
Tuy vậy số lượng hỏa cầu hắn đánh ra cũng đã mỏng hơn nhiều, không có cách nào, ma năng của hắn cũng không còn nhiều để có thể sử dụng thoải mái ma pháp như lúc trước, hắn phải tính toán thật cẩn thận.
Nhìn tên pháp sư tập sự bên phải đang dần tiếp cận, người đội trưởng hối hận với quyết định vội vàng của mình, anh ta quay người lại chạy về phía vị trí ma tên pháp sư sắp tiếp cận cố gắng đón đầu hắn ta.
Áp lực của tên pháp sư tập sự đã giảm không ít nhưng ma năng của hắn cũng không còn nhiều nữa, cả người hắn tuy rất mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng chạy.
Phía sau đống đất đá trước mặt là những kẻ địch cuối cùng, chỉ cần tiêu diệt chúng hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Rất nhanh đống đất đá đã ngay trước mặt hắn, tên pháp sư tập sự đặt bước chân leo lên, trước mặt hắn đã là những quân địch cuối cùng.
Nhưng hắn chưa kịp vui mừng thì một vật thể lạ như cái chày rơi ngay bên cạnh hắn, tên pháp sư tập sự chỉ kịp quan sát cái chạy.
Một luồng sáng léo lên trong mắt hắn, ngay sau đó là một tiếng nổ như muốn phá tan màng nhĩ của hắn vang lên, chân phải tên pháp sư truyền đến cảm giác đau như xé gan xe thịt.
hắn không thể nhịn được hét lên “ahh…ahh” đầy thống khổ.
Mất đi cảm giác ở chân phải tên pháp sư tập sự đã không còn đứng vững nữa mà ngã lăn xuống dưới chân đống đất đá, chớp thời cơ ba binh sĩ còn lại điên cuồng nã đạn về phía hắn trực tiếp kết liễu kẻ thù của mình.
Nhưng bọn họ chưa vui được bao lâu thì vị trí ẩn nấp của hai binh sĩ đã vang lên tiếng nổ, hai hỏa cầu chuẩn xác đánh trúng tiễn bọn họ về với đất mẹ.
Hóa ra không biết từ khi nào tên pháp sư tập sự bên trái đã vượt qua đống đất đá chặn phía trước, toàn bộ vị trí ẩn nấp của các binh sĩ đều lộ ra trước mặt hắn, như lẽ hiển nhiên bọn họ ngay lập tức bị thiêu cháy.
Thấy cảnh đồng đội chết hết binh sĩ cuối cùng cũng là người muốn chạy trốn lúc trước như phát điên hét lớn hướng nòng súng về phía tên pháp sư bóp cò, ngay khi viên đạn bay ra khỏi nòng một hỏa cầu cũng bao phủ toàn bộ tầm nhìn của hắn.
Viên đạn bay nhanh phá tan lớp phòng thủ của tên pháp sư gặm vào bụng hắn, tên pháp sư rên lên một tiếng đau đớn nhẫn nhịn hướng cánh tay của mình về phía người đội trưởng, kẻ địch cuối cùng cùng.
Người đội trưởng thấy vậy cũng dơ súng hướng về kẻ địch bóp cò.
Kích!
Không có viên đạn nào được bắn ra, chỉ có một tiếng vao chạm báo hiệu khẩu súng của anh ta đã hết đạn.
— QUẢNG CÁO —
Ma pháp trên tay tên pháp sư tập sự cũng chỉ sáng lên rất nhẹ rồi chợt tắt, ma năng của tên pháp sư đã gần như cạn kiệt, lượng ma năng cuối cùng không đủ để phát ra ma pháp nữa.
“Giết!”
“Giết!”
Không còn khả năng tấn công viễn trình từ hai bên.
Cả hai hét lên một tiếng rồi lao vào nhau chém giết.
Người đội trưởng cầm khẩu súng trên tay làm vũ khí lao về phía tên pháp sư tập sự.
tên pháp sư tập sự cũng bọc bàn tay phải của mình trong lớp ma năng mỏng hướng về người đội trưởng lao tới.
Với chiều dài hơn một mét của cây súng người đội trưởng chiếm được tiên cở trước khi đập báng súng về phía tên pháp sư, nhận thấy nguy hiểm tên pháp sư đưa tay trái ra đỡ lấy báng súng đang đập về phía mình.
Nhưng sức nặng của một khẩu súng hơn bốn kilogam bị toàn lực bổ xuống đâu có đơn giản như vậy.
Không còn ma pháp hộ thân cánh tay của tên pháp sư dễ dàng bị đánh gãy, cảm giác đau đớn truyền tới khiến hắn suýt nữa khụy chân xuống, may mắn báng súng vẫn bị chặn lại không còn sức mạnh để đánh xuống nữa.
Tận dụng sơ hở này tên pháp sư hướng bàn tay phải đang được bọc bởi ma năng của mình đầm vào tim người đội trưởng.
Không có kỳ tích nào phát sinh, cánh tay của tên pháp sư xuyên qua cơ thể người đội trưởng, máu từ bên trong chảy ra thấm ướt cả mặt đất bên dưới.
Người đội trưởng mất đi thăng bằng ngã xuống, đôi mắt của anh ta vẫn mở to đầy căm thù nhìn về phía tên pháp sư tập sự.
Tên pháp sư cũng không còn bao nhiêu sức lực, hắn khụy xuống ngay trước mặt người đội trưởng thở dốc, đôi mắt bất lực nhìn thảm trạng xung quanh, cánh tay trái đã đau đớn đến mức không thể động đây được nữa, máu từ vết thương do đạn bắn trúng vẫn đang chậm rãi chảy ra.
Đoàng!
Một tiếng súng nổ lên, kết liễu tên pháp sư, hắn ngã xuống đôi mắt trợn tròn như không cam lòng với cái chết của mình.
“Chó chết, còn ai không.”
Từ ngã tư phía con ngõ một trung đội với hai mươi binh sĩ xuất hiện, nhìn thấy thảm trạng của nơi này bọn họ không thể không sợ hãi.
“Chia ra tìm người sống sót, hai phút sau tập hợp.”
Trung đội trưởng nhìn xung quanh ra lệnh, các binh sĩ nhận được lệnh tản ra xung quanh tìm kiếm.
Nhưng những gì họ tìm được chỉ là những cái xác đã cháy đen, không còn bất kỳ người nào sống sót.
Hai phút sau binh sĩ quay lại nhưng họ lại không mang theo thêm bất kỳ người nào trở lại.
“Rút lui.”
Trung đội trưởng thấy tình cảnh này nhìn về phía xác người đội trưởng không thể không cắn răng hạ lệnh.
Không có cách nào, năm phút nữa nơi này sẽ bị pháo kích, nếu không rút lui hắn sẽ đặt binh sĩ của mình vào nguy hiểm.
Các binh sĩ nhận được mệnh lệnh của đội trưởng không lập tức rời đi mà nhìn về phía phòng tuyến đứng nghiêm chào, xem như là lời chào cuối cùng với các chiến hữu.
Kết thúc nghi thức bóng lưng bọn họ rất nhanh biến mất sau con ngõ..