Sau khi cô xem địa điệm trụ sở ở đường xxxx, thì tiếng chuông ra chơi vang lên . Cô bước xuống canteen, mua vài món ăn, rồi bước vào 1 cái bàn ở góc khuất ít người.
Nữ chính Cơ Bảo Nhi cùng dàn hậu cung đồ sộ của mình bước xuống lầu. Cô thầm nghĩ cô ngồi ở chỗ này rồi chắc là bọn nữ chính sẽ không tìm ra đâu , nhưng không nữ chính quay qua quay lại giống như tìm thứ gì đó, bỗng cô tả nhìn chằm chằm về phía cô . Xong cô quay đầu về phía các nam chính giống như đang nói cái gì đó, nói xong Mộ Lăng và Trịnh Vũ đi về phía canteen. Còn nữ chính và dàn hậu cung của nữ chính đi về phía cô, đến gần cô ta nói:" Nguyệt nhi em cho chị ngồi ở đây được không ?" Cô:" tùy " Cơ Bảo Nhi:" vậy chị cảm ơn nhé, mà em đừng giận chị chuyện bị ngã cầu thang nữa nha, lúc đó chị thề là do mình bị trượt chân mà thôi " cô:"..." Cơ Bảo Nhi thấy cô ta im lặng lên tiếng nức nở nói:" chị...hức...xin...xin....hức.....lỗi...thật...hức...mà...hức " Lương Sơn Dũng thấy vậy liền lên tiếng mắng cho cô 1 trận dù không biết lý do:" Lãnh Nguyệt Thiên cô được lắm ngay cả chị của mình mà cũng dám ức hiếp, đúng là một tiện nhân, hừ !" Cô xem như là không có gì đáp lại lời của anh:" anh thấy tôi lên tiếng ức hiếp cô ta khi nào, nếu thấy thì mời học trưởng Lương nói tôi mắng cô ta khi nào vậy " giọng nói của cô tràn đầy khinh miệt không che giấu làm hắn ( LSD) rất tức giận, mà chẳng thể nói được gì nên kéo tay nữ chính qua bàn khác ngồi ăn.