Sát Thủ Vú Em

Edit: Ring.

[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Hoa tỷ Hoa Sinh Mê, Lãnh tỷ Mùa Đông Khóc, em sai rồi được chưa…… Quỳ cầu giơ cao đánh khẽ……

Không biết lúc này có bao nhiêu người đang uống nước phun đầy bàn phím, lại là bao nhiêu người đang cầm chuột điều khiển bị giật mình mà quăng chuột hỏng mất.

Giả Trang Bất Khả Tư Nghị gọi Hoa Sinh Mê và Mùa Đông Khóc là chị, chuyện này còn náo động hơn cả tận thế.

Kênh [Liên minh] của Lâm Uyên Các và Quân Lâm Thiên Hạ đồng loạt bị một đống chấm hỏi bao phủ.

“Mẹ nó vậy đủ chưa?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị tức giận hỏi.

“Nếu cảm thấy chưa đủ thì ông có thể gọi thêm hai tiếng nữa.” Ôn Tiễu trả lời: “Thí dụ như chị với anh rể này nọ. Dù sao tôi cũng không để ý đâu, đúng không Công Tước?”

“Có lý.” Chinh Chiến Công Tước ngồi xuống hồi máu, vẫn là cái kiểu tiết kiệm tiền như trước. Cuối cùng là Lãnh Tuyết Nhi nhìn không nổi nữa mới giúp anh buff đầy dây máu lại.

Giả Trang tức giận lật bàn, tại sao cứ hùa vào ăn hiếp một mình hắn vậy? Quả nhiên đám người phe đối địch này chẳng có gì tốt cả! Kẻ địch không tốt thì đã đành, nhưng vì cái gì ngay cả người của Lâm Uyên Các cũng vậy?

Từ trước đến nay chỉ toàn là hắn khiến người ta cảm nhận sự ác ý của mình, đã bao giờ phải chịu sự thù địch của người khác vậy đâu!

Đang lúc trong lòng hắn khó chịu thì có người lại gửi tin nhắn sang.

“Giả Trang oppa ~ anh sao vậy?” Là Thủy Lăng Yên, “Không phải nói muốn giết hai con nhỏ đó sao, thế nào mà lại đứng chung với chúng rồi?”

“Cái gì mà đứng chung?” Vốn Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đã thấy phiền lòng, làm gì còn tâm tình mà giải thích: “Bây giờ không muốn nói chuyện.”

“Xảy ra chuyện gì? Nói ra đi em nghĩ cách giúp anh nha~!” Thủy Lăng Yên tiếp tục gửi tin nhắn.

“Em thì nghĩ được cái qué gì. Bố bị hai đứa nó đùa chết rồi.” Tiểu Giả căm giận gõ phím, sau đó bất luận Thủy Lăng Yên nói gì, hắn cũng không đáp lại nữa.

Cũng không phải thật sự không muốn trả lời, mà căn bản là hắn chẳng còn thời gian gõ chữ.

YY vẫn để hình thức tự do cho nên lúc hắn đánh chữ, mọi người đều có thể nghe thấy.

Vì thế Ôn Tiễu và Mùa Đông Không Lạnh liền lôi kéo Giả Trang Bất Khả Tư Nghị, ngoài mặt thì nói trao đổi kỹ thuật, nhưng thật ra là kéo thêm Lãnh Tuyết Nhi rồi ba người xúm vào đánh hội đồng Tiểu Giả.

Còn mấy ông con trai, lúc này đã chạy đi chơi đấu địa chủ……

Bị ba Hoa quần ẩu, kết quả là Giả Trang bị đánh đến không ngóc đầu dậy nổi, lại thêm hắn hiện tại không có tâm trạng PK nên cũng để nguyên trạng thái bị giết.

Trong liên minh Lâm Uyên Các, Chỉ Gian Lưu Sa không nói lời nào, Im Lặng Như Tờ đứng ra trấn an một chút thì mọi người cũng cho rằng không có việc gì. Quân Lâm Thiên Hạ thì càng không cần phải nói, dù sao Hoa Sinh Mê trước giờ đã có tiếng là nữ vương.

Nhưng kênh [Thế giới] thì lại không được yên bình như vậy. Mọi người đoán trời đoán đất một phen, cuối cùng vẫn không biết nguyên nhân là gì.

[Truyền âm] Thủy Lăng Yên: Em không tốt chỗ nào anh nói cho em biết, tại sao lại không để ý em? Anh xem em như cái gì~~~

[Truyền âm] Thủy Lăng Yên: Em thua kém bọn họ chỗ nào, vì sao anh lại đối xử với em như vậy? Anh không biết sẽ khiến em thất vọng sao~~~

……

Mọi người tỏ vẻ bọn họ đã nhìn quen cảnh này rồi.

“Ha, Tiểu Giả, đây là nói với ông sao?” Ôn Tiễu là người hỏi đầu tiên: “Các đồng chí đang đấu địa chủ, mau nghỉ tay nhìn xem kìa!”

Đám người Thông Hoa Đại Toán đồng loạt chuyển qua cửa sổ game.

[Truyền âm] Thủy Lăng Yên: Anh không yêu em~~~ vì sao lúc trước lại đến trêu chọc em~~! Anh biết rõ em thích anh mà!

“Có thể ghê tởm hơn chút nữa được không trời?” Lãnh Tuyết Nhi không nhìn nổi nữa: “Bạo Lực Nữu, Mạt Nhã Huyên bên cô đâu, mau kêu lên. Tôi muốn bật mode auto chửi!”

“Tìm tôi sao?” Không biết từ lúc nào, Mạt Nhã Huyên đã nhảy từ kênh [Hảo hữu] Quân Lâm sang phòng YY riêng này: “Tôi nói sao kênh bang hôm nay im ắng dữ vậy, hai liên minh các người tụ lại đây làm chi đây? Giải quyết tranh chấp bằng cách hòa bình xong chuyển sang đấu địa chủ hả?”

“Aiz, Mạt Nhã Huyên, chuyện giải quyết tranh chấp để sau đi. Cô nhìn trên [Truyền âm] là hiểu ngay!” Lãnh Tuyết Nhi cười nói.

“Biết rồi, tôi đến là vì chuyện này đây!” Mạt Nhã Huyên và Lãnh Tuyết Nhi vô cùng ăn khớp với nhau.

Lúc này, Ôn Tiễu và Mùa Đông Không Lạnh bắt đầu ngồi xem kịch.

“Ngậm miệng lại hết cho bố!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị rống một hơi, ngay cả tiếng đấu địa chủ từ YY cũng bị tắt đi. Đấu địa chủ nào có vui bằng xem thị phi chứ?

“Không ngậm miệng được a, đang ăn.” Mùa Đông Không Lạnh thề không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để chọc ngoáy: “Tôi nói Tiểu Giả a, cặp mắt ông rốt cuộc là như thế nào vậy? Ông là thấy cô ta đẹp thật sự hay là ‘râm’ không giả hử?”

“Lãnh Nữu nói đúng.” Lãnh Tuyết Nhi gật đầu tán thành: “Vỗ vai, bị hai liên minh đuổi giết cũng không phải dễ. Tiểu Giả, cậu phải chịu trách nhiệm vì cặp mắt của mình.”

“Làm vậy cũng thật đáng sợ a.” Chỉ Gian Lưu Sa chen một chân vào: “Nếu bạn gái tôi mà nói mấy lời như vậy chắc tôi mổ bụng tự sát cho rồi.”

“Ông có bạn gái sao?” Mùa Đông Không Lạnh nhướn tai.

“Không có a, tôi nói nếu.” Chỉ Gian Lưu Sa lập tức sửa lại.

“Nói đến Chỉ Gian Lưu Sa, tôi lại nhớ đến hôm Quân Lâm họp mặt.” Mạt Nhã Huyên châm dầu vào lửa: “Ây dô, thật ra ông cũng được lắm, chỉ là nhìn có vẻ không được thông minh như trong game thôi ahahaha.”

Chỉ Gian Lưu Sa cảm thấy có một đàn quạ đen bay ngang đầu.

“Hả? Họp mặt?” Mùa Đông Không Lạnh trước giờ không phải người thích màu mè: “Tiếc là lúc ấy tôi không ở Quân Lâm, nếu không nhất định đã qua góp vui rồi!”

“Hôm đó Công Tước đi đâu?” Chỉ Gian Lưu Sa chuyển chủ đề: “Sao có một khoảng thời gian tôi không thấy ổng?”

“Toilet.” Chinh Chiến Công Tước bình tĩnh trả lời.

“Ông là bị lọt xuống toilet sao?” Hiển nhiên, mọi người ở đây không ai tin tưởng.

“Chú ý trọng điểm.” Chinh Chiến Công Tước lại dẫn đề tài trở về quỹ đạo.

Trọng điểm bây giờ không phải là Thủy Lăng Yên sao?

Mọi người đồng loạt tỏ ý ‘tạm thời tha cho ông, xem kịch trên [Truyền âm] trước đã’.

[Truyền âm] Thủy Lăng Yên: Anh không thích em, em đi là được. Đừng có lơ em được không~

[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Nói chuyện đàng hoàng cho bố!

……

Mọi người trên [Thế giới] lại xôn xao. Đây là trò hay tiếp nối sao?

Tuy Giả Trang và Thủy Lăng Yên chơi cùng nhau đã lâu rồi nhưng dù sao cũng không cùng bang. Những người chơi trung lập đâu có rảnh rỗi đến mức theo dõi xem Giả Trang đang cặp với ai.

Vốn một mình Thủy Lăng Yên hát tuồng thì không sao, nhưng Giả Trang vừa ló mặt ra thì vấn đề liền xuất hiện.

Bị Giả Trang nói một câu như vậy, Thủy Lăng Yên đột nhiên im lặng.

“Đổi thành pm rồi sao?” Ôn Tiễu vừa cắn hạt dưa vừa hỏi: “Tiếc quá, không xem được kịch hay. Tôi nhớ là cô ta âm thầm ngắm vào tôi nhiều lần lắm rồi, vậy mà tôi còn dại khờ giúp cô ta giữ bí mật. Đáng tiếc, đáng tiếc.”

“Lần trước cô còn chưa nói đó, rốt cuộc là bí mật gì?” Lãnh Tuyết Nhi và Mạt Nhã Huyên vẫn còn nhớ.

Lần trước Thủy Lăng Yên giải thích xong liền im hơi lặng tiếng một khoảng thời gian. Sau đó tuy dùng acc khác nhắm vào Ôn Tiễu, bây giờ cũng không phải gây chiến với Lãnh Tuyết Nhi và Mạt Nhã Huyên nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy ghét.

Mấy cô nàng này tất nhiên cũng không có cảm tình gì với Giả Trang. Hắn thích phun nước miếng, mắng chửi thô tục thì ai cũng khinh bỉ. Nhưng đúng như Chỉ Gian Lưu Sa nói, trong game rất khó nhận xét tố chất người ta, mỗi bang đều cần một người không thèm để ý suy nghĩ của người khác về mình như vậy.

Thủy Lăng Yên thì lại khác, nói khinh thường hay khinh bỉ gì cũng được, vấn đề của cô ta chủ yếu nằm ở hành động. Mấy người Ôn Tiễu cũng đâu phải bánh bao, sao có thể để người khác đến quấy rối hết lần này tới lần khác như vậy được?

“Bí mật gì, nói nghe thử xem!” Lần này Giả Trang không che chở Thủy Lăng Yên nữa. Bị mắng là một chuyện, mặt mũi lại là chuyện khác. Giả Trang hắn mặt dày không có nghĩa là hắn không biết xấu hổ a!

Ôn Tiễu chần chừ một lúc. Cô đã hứa với Thủy Lăng Yên là sẽ giữ bí mật nếu cô ta không gây rối rồi, bí mật tìm ra trong khoảng thời gian diễn ra sự kiện topic trên diễn đàn lúc trước.

“Tôi phải nghĩ một cách giữ thanh danh cho mình mới được.” Ôn Tiễu nói đùa: “Lão Trần, lên đi!”

Lão Trần ngồi kế bên yên lặng trúng đạn.

Ngay sau đó, lão Trần liền gửi tư liệu lên.

Thật ra trên YY không mấy ai có người hỗ trợ nắm giữ nhiều tư liệu giống lão Trần được như Ôn Tiễu, cùng lắm là mấy ông con trai như Tiểu Giả có số điện thoại và tên của Thủy Lăng Yên, có thể điều tra một chút thôi. Về phần người thuê phòng cùng cô ta là ai, bọn họ không cách nào tìm được.

Nhưng vậy cũng đủ rồi. Ôn Tiễu nghĩ không cần kéo quá nhiều người vào liên lụy.

Con người của một người là thế nào, thật ra có thể nhìn ra được phần nào từ ngôn hành cử chỉ. Cô chỉ cung cấp thêm chứng cứ có giá trị mà thôi. Về phần Chỉ Gian Lưu Sa, Chinh Chiến Công Tước, trong lòng bọn họ đã sớm biết rồi.

“Chậc chậc.” Lãnh Tuyết Nhi: “Tiểu Giả, xù sớm đi.”

“Ờ.” Giả Trang bình thản đáp một tiếng.

“Thật ra tôi muốn biết làm thế nào mà cô ta câu được ông hơn.” Mạt Nhã Huyên vui vẻ nói.

“Đám phụ nữ mấy người là thế nào vậy!” Giả Trang nổi giận: “Có ai xát muối vào vết thương như mấy người sao?”

“Mọi người tiếp tục.” Thông Hoa Đại Toán hét: “Công Tước, Lưu Sa, A Phong, Huyết Sắc, Binh Nhận, tiếp tục đấu địa chủ đê!”

Vì thế, đám kia không ai thèm an ủi Giả Trang đang bị tổn thương, tiếp tục bỏ đi chơi.

“Tôi nói Tiểu Giả a.” Ôn Tiễu cũng không để ý nhiều vậy: “Bây giờ chúng ta là chiến hữu cùng nhau đánh giải liên server cho nên mọi người đều không có địch ý, có điều nếu nói là ông trước đây, trước khi thay đổi ấy, mở miệng là phun xú uế thì tôi vẫn cảm thấy ông với Thủy Lăng Yên là tra nam tiện nữ, nồi nào úp vung nấy, xứng đôi vô cùng a. Chuyện ông với Thủy Lăng Yên không liên quan đến tụi tôi, sau này gặp nhau nếu ông vẫn còn miệng thối vậy nữa tụi tôi cũng sẽ không thủ hạ lưu tình. Chuyện nào ra chuyện đó, hôm nay đùa giỡn với nhau mai vẫn có thể giết nhau như thường. Ai mà không có bí mật muốn giấu, nếu ông không sửa đổi một chút thì kết cục của Thủy Lăng Yên cũng sẽ là kết cục của ông.”

“A Tiễu nói rất đúng.” Mùa Đông Không lạnh tiếp lời: “Hôm nay xem như ông là người bị hại, sang ngày mai, lập trường trở lại là kẻ thù. Cứ giống Lưu Sa, Im Lặng, Tuyết Nhi vậy đi, giành Boss dã chiến giết nhau thoải mái, nhưng rảnh rỗi vẫn có thể tụ lại một bàn đánh bài. Còn ông, với cái kiểu chửi người ta thế kia, tôi ước gì ông bị tiện nhân Thủy Lăng Yên kia gạt năm ba vạn thì mới hả dạ.”

“Sao lại kéo tới tôi nữa?” Chỉ Gian Lưu Sa buồn bực: “Lời này tôi đã nói với Tiểu Giả từ sớm rồi a. Bây giờ biết rồi sao? Không nghe lời bang chủ, thiệt thòi ráng chịu.”

“Giờ tôi muốn chơi cùng mấy người các người quá!” Lãnh Tuyết Nhi bắt đầu hỏi ý kiến: “Lưu Sa, em qua Quân Lâm chơi vài ngày được chứ? Tỏi ông nhận người không?”

Im Lặng yên lặng vỗ vai Lãnh Tuyết Nhi, bi ai.

Nói năng nghiêm túc, thành khẩn như vậy là vì sao?

Ôn Tiễu không biết, Mùa Đông Không Lạnh cũng không biết. Điều các cô biết chính là cùng mặt trận thì là đồng đội, mà đồng đội chưa chắc đã là bạn bè.

Giả Trang có thế nào cũng không liên quan đến các cô. Dù sao Quân Lâm trước giờ vẫn luôn rất hăng hái trong việc tiêu diệt Giả Trang.

Đương nhiên, về phần Thủy Lăng Yên, Ôn Tiễu cảm thấy nếu Giả Trang vẫn còn để ý cô ta thì hắn có thể đổi tên thành Bất Khả Tư Nghị luôn chứ không còn là Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nữa.

*R: bất khả tư nghị: không thể hiểu nổi.

Chưa đến một phút sau, bên Giả Trang đã có động tĩnh.

“Sa Tử, em giải tán cái bang kia, lần sau gặp anh cứ giết thẳng tay.”

Chỉ Gian Lưu Sa: “……”

[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Bố chơi với ai là chuyện của bố, mi mẹ nó ý kiến gì?

[Truyền âm] Thủy Lăng Yên: Anh bị mấy con tiện nhân Hoa Sinh Mê kia tẩy não rồi sao?

[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Tôi thật sự là…… vô tội hơn cả hoa sen, đau khổ còn hơn cúc trắng.

[Truyền âm] Lãnh Tuyết Nhi: Thủy Lăng Yên, chơi game mà chơi được đến độ bám riết không buông như cô đúng là hiếm thấy. Tôi thật không biết sao cô còn dũng khí tiếp tục ở lại server này nữa.

[Truyền âm] Mạt Nhã Huyên: Nếu là tôi thì tôi đã sớm lấy bún treo cổ rồi. Khuyên cô mau mau sang acc rời khỏi server đi, chừa lại chút mặt mũi cho bản thân, đừng để người ta phải công khai cả thông tin cá nhân của cô ra.

[Truyền âm] Mùa Đông Khóc: Đừng công khai ra làm ô nhiễm mắt a, đây là hiếp dâm con mắt đó! Lúc trước nếu không nhờ cô thì tôi bây giờ còn chưa tới server 8 chơi đâu. Hahaha, cảm ơn nhiều nhe!

……

Chuyện này chứng minh một câu: Quân Lâm Thiên Hạ và Lâm Uyên Các hòa bình được là nhờ Thủy Lăng Yên!

“Mấy người còn có tâm trạng đùa giỡn nữa hả?” Trần Vũ ở bên cạnh đã vào YY từ lúc gửi tư liệu ban nãy rồi: “Tôi thấy một cuộc chiến khác đã nổ ra rồi kìa. Các đồng chí, đã đến lúc mọi người ra trận!”

~

Cái chương sau… mẹ ơi lại đấu văn nghệ ==”. Đọc thì sướng mà tui edit quắn não dữ lắmmmm. Nên là không hẹn nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui