Sát Thủ Vương Phi

Hắn nghĩ làm vậy sẽ ngăn nàng làm chuyện dại dột, nhưng đâu có ngờ lại làm nàng có thêm nhiều phiền toái.

Lưu Tiểu Thanh tay nắm thành quyền, móng tay đâm vào da thịt. Ả tức điên lên nhưng phải kiềm chế cảm xúc mà nở nụ cười e lệ ra dánh ngoan hiền.

Lưu Hoàng Linh hận không thể xông ra ăn thịt nàng. Ả ta nghĩ ngợi một chút thì lên tiếng:“ Thưa hoàng thượng, tiểu nữ vừa làm được một khúc đàn mong hoàng thượng cùng chư vị thưởng thức.”

Lưu Hoàng Linh bước lên, tay gảy dây đàn trên tì bà. Âm thanh trong trẻo vang lên động lòng người. Tiếng đàn vừa dức thì tiếng vỗ tay thưởng vang lên không ngớt.

Ả cười nhẹ hướng Lưu Hoa Nguyệt:“ Chiến vương phi, mọi người ở đây đều biểu diễn cả rồi. Ngài cũng biểu diễn chứ?” Nàng cười nhạt nói:“ Đại tỷ nói đúng, ta cũng phải biểu diễn ít tài mọn mới đúng!”

Nàng cầm hai chiếc quạt đi đến giữa sân rồng. Nàng nhẹ nhành xòe hai chiếc quạt rồi múa. Lưu Hoa Nguyệt vừa múa, vừa truyền một lượng nguyên khí nho nhỏ ra bên ngoài.

Nguyên khí thoát ra ngoài làm cho những nụ hoa đang e ấp nở rộ thành những bông hoa xinh đẹp ngát hương thơm. Đàn bướm xinh đẹp cũng không cưỡng lại được mà vời quanh thiếu nữ xinh đẹp đang nhẹ nhàng múa.( tất cả là do nguyên khí của tỷ ấy đấy các bác


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui