Sất Trá Phong Vân

Các hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ xung quanh đều bị hành động này của hắn làm hoảng sợ.

Cho tới bây giờ đại nhân Xà Hoàng luôn là người ổn trọng, cho dù có ngôi sao từ trên bầu trời rơi xuống, có lẽ hắn vẫn đặc biệt trấn định. Ngày hôm nay không ngờ sẽ bởi vì một câu nói của Càn Kình, làm cho hắn không bình tĩnh và kích động như thế.

- Đúng... Ta không biết có thể mở ra cánh cửa lớn thức tỉnh chung cực hay không... Nhưng ít ra... Hẳn là ít nhiều cũng có chút tác dụng?

Hơi thở của Bàn Hoành Cơ đã trở nên dồn dập. Hắn nhìn Càn Kình vò đầu, biểu tình giống như đang kể ra chuyện ngày hôm nay giá rau cải trắng lại tăng thêm một đồng. Hắn nhất thời không biết phải nói gì.

Không biết phải nói gì! Không sai! Chính là không biết phải nói gì!

Bàn Hoành Cơ thực sự không hiểu, vì sao Càn Kình có thể nói loại chuyện đủ khiến cho bất kỳ chiến sĩ huyết mạch nào đều phải choáng váng như vậy, mà trên mặt hắn lại bình tĩnh như thế. Thực sự không khác gì cùng các đại thẩm bàn luận về giá rau giá thịt vậy?

- Không sao, không sao, ta nguyện ý thử...

- Xà Hoàng, thân phận ngài cao quý, không thể làm loại thực nghiệm như thế! Quá nguy hiểm! Bàn gia còn phải dựa vào sự chống đỡ của ngài. Vậy không bằng để cho Đoạn Phong Bất Nhị ta tới thử trước? Thuốc thần bí không cẩn thận uống vào sẽ chết người!

Vẻ mặt Đoạn Phong Bất Nhị đầy đe dọa, khóe môi cắn chặt cố nhịn cười, bộ dạng ăn chắc Bàn Hoành Cơ, thân thể đồng thời linh hoạt tránh sang bên cạnh, tránh được một cú đạp vào mông của Bàn Hoành Cơ.

- Tiểu tử, ngươi mượn ta pha trò hay lắm.

Bàn Hoành Cơ cười nhìn Đoạn Phong Bất Nhị:

- Sắp nhập thánh thức tỉnh rồi sao?

- Nhanh thôi. Chỉ có điều...

Đoạn Phong Bất Nhị gãi đầu:

- Ta dự định, mấy ngày nữa tìm thánh khí nhập thánh chơi đùa một chút...

- Thánh khí...

Bàn Hoành Cơ giơ tay lên che trái tim kiên cường của mình. Hắn quay đầu lại nhìn dáng vẻ nghiêm trang của Càn Kình, liên tục thở dài:

- Thánh khí... Thánh khí... Đám gấu nhỏ các ngươi lại dám chơi đùa! Chơi đùa sao?

- Xà Hoàng sao sớm như vậy đã tới rồi? Không phải hiện tại vẫn còn cách cuộc tranh tài Tân Nhân Vương mấy ngày nữa sao?

Mộc Nột Chân Sách vừa mở miệng, liền hỏi ra vấn đề nghi vấn trong lòng rất nhiều hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ.

- Còn không phải vì các ngươi sao?

Bàn Hoành Cơ trừng mắt với Càn Kình:

- Ta nghe nói ngươi phải làm nhập thánh tập thể gì đó, nên mới vội vàng chạy tới đây. Ngươi không cho răng, ngươi chơi đùa như vậy, cũng chỉ nhận được lợi ích thôi sao?

- Không phải ngài đã tới đây rồi sao? Ta nghĩ hẳn ngài còn liên lạc với mấy gia chủ gia tộc huyết mạch tới đây bảo vệ hạt giống nhỏ như ta?

Càn Kình cười híp mắt nhìn Bàn Hoành Cơ:

- Càn Chiến Huyền vẫn sẽ động thủ sao?

- Sáng không được, chẳng lẽ tối không thể tới sao?

Bàn Hoành Cơ bĩu môi:

- Bên này ngươi để một đám người như vậy nhập thánh, tiếp theo thì sao? Thế gia Phần Đồ? Chiến Đường? Chỉ cần trong tay ngươi có nguyên liệu, như vậy sẽ không ngừng tạo ra cường giả nhập thánh. Ngươi biết đó là một khái niệm thế nào không? Đối với toàn bộ hoàng triều Chân Sách hiện nay, thậm chí đối với sự cân bằng của ba tộc Nhân Ma Man, sẽ tạo thành trùng kích thế nào không?

- Càn Chiến Huyền nằm mơ cũng muốn tiêu diệt Ma tộc. Ngươi tạo ra cường giả nhập thánh như vậy hắn thích đến xem. Nhưng điều này cũng không đại biểu những cường giả khác trong Càn gia nguyện ý nhìn thấy tình huống như vậy.

Trong nụ cười của Bàn Hoành Cơ mang theo một chút bội phục:

- Lão già Càn Chiến Huyền kia, tuy rằng cách đối xử hơi bá đạo một chút, nhưng hắn thấy ngươi có thể tạo ra chuyện chiến sĩ bình thường nhập thánh, hắn cũng sẽ không tiếp tục xuống tay với ngươi. Loại người cực đoan tự phụ như hắn, chỉ cần ngươi còn tạo ra cường giả nhập thánh, ở trong mắt hắn ngươi chính là một phần công cụ quan trọng có thể trợ giúp hoàng triều tiêu diệt Ma tộc, sống sót mới có giá trị! Về phần...

Bàn Hoành Cơ giơ tay lên vỗ vai Càn Kính:

- Ngươi tạo ra Hồn Binh giúp đỡ chiến sĩ nhập thánh, sẽ không tạo thành uy hiếp đối với bản thân của hắn, hắn căn bản sẽ không quan tâm! Cho nên hắn sẽ không ra tay với ngươi. Nhưng những người khác trong Càn gia lại khó nói... Dù sao không phải mỗi người đều có tự tin và khí phách như Càn Chiến Huyền.

Tự tin?

Càn Kình rất muốn cười nhạt tỏ vẻ khinh thường, nhưng lại phát hiện mình không thể cười nhạt xem thường như vậy được. Mặc dù Càn Chiến Huyền đáng ghét như thế nào đi nữa, nhưng không thể không thừa nhận vị gia chủ Càn gia này quả thực rất tự tin, cũng quả thực đủ bá đạo.

- Hơn nữa Càn gia đời này có chiến sĩ thức tỉnh huyết mạch chung cực...

Bàn Hoành Cơ nhún vai cũng có ba phần bất đắc dĩ và ba phần ước ao:

- Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, Càn Chiến Huyền không cuồng mới là lạ. Dù sao, Càn gia cũng có thánh khí của riêng mình. tuy rằng bọn họ cũng vô cùng khát vọng đối với Hồn Binh, nhưng sẽ không khát vọng giống như ta đây.

- Được rồi! Vậy là đang chuẩn bị nhập thánh? Có đúng hay không?

Bàn Hoành Cơ nhất thời chuyển đề tài câu chuyện, lại quan sát vài món Hồn Binh đặt ở trên bàn.

Mấy hội trưởng phân hội nghiệp đoàn chiến sĩ thấy ánh mắt Bàn Hoành Cơ như vậy, cũng không để ý tới giao tình ngày thường, cùng với tôn trọng đối với đại nhân Xà Hoàng. Tất cả đều đứng ở phía trước bàn sử dụng thân thể chặn Hồn Binh, cùng nhau nói:

- Đại nhân Xà Hoàng, đại nhân cũng không thể đánh chủ ý vào Hồn Binh của chúng ta.

Bàn Hoành Cơ vừa bực mình vừa buồn cười nhìn mấy tên hội trưởng trước mắt. Hắn xoay người nhìn về phía Càn Kình:

- Ta để những tiểu tử Bàn gia chúng ta chiếm chút tiện nghi của ngươi được không?

- Chiếm tiện nghi?

Càn Kình sửng sốt một chút, nhất thời nở nụ cười:

- Đại nhân Xà Hoàng, dẫn người đến rồi sao?

Bàn Hoành Cơ hướng về phía ngoài cửa búng tay một cái:

- Các ngươi còn đứng ở bên ngoài làm gì? Vào đi!

Trong mắt mấy người Đoạn Phong Bất Nhị đều thản nhiên. Loại chuyện nhập thánh này đối với bất kỳ cường giả nào chưa nhập thánh mà nói, đều là chuyện có trợ giúp rất lớn. Hiện tại vô số thế lực đặc biệt quan tâm đối với biểu hiện của Càn Kình, ở phương diện này cũng hiểu rất rõ ràng.

Dù sao, bất kỳ ai cũng đều hi vọng đời sau của mình có thể mạnh hơn, khiến gia tộc của mình phát triển càng phồn vinh hưng thịnh hơn.

Mười chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu trẻ tuổi, đồng loạt ưỡn ngực ngẩng cao đầu tiêu sái đi vào trong phòng. Mỗi người dường như muốn ngửa đầu ra phía sau lưng mới cam tâm. Trong ánh mắt tất cả bọn họ đều lộ vẻ ngạo mạn.

Càn Kình nhìn thấy vậy liền cười nhạt. Những người tuổi trẻ này khi ở trước mặt Xà Hoàng, vẫn duy trì lễ phép nhất định. Nếu không có khả năng vừa tiến vào trong phòng này, bọn họ sẽ biểu hiện ra sự xem thường, thậm chí trong lời nói đã bắt đầu châm chọc.

Đây là chiến sĩ huyết mạch! Rất nhiều năm qua, trong xương cốt chiến sĩ huyết mạch đã hoàn toàn dưỡng thành thói quen xem thường chiến sĩ bình thường. Cho dù hai bên đều cùng là chiến sĩ cấp Đấu Hồn, chiến sĩ huyết mạch vẫn khinh thường chiến sĩ bình thường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui