Sất Trá Phong Vân

Đúng vậy! Không sai! Nếu như hai người này động thủ, chỉ tính đến sóng dư âm đòn đánh của bọn họ cũng có thể giết chết người!

Thiếu chút nữa thì chết? Không ít người nuốt nước bọt, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn vừa đi một vòng qua cửa tử, lại sống sót trở về.

- Tiểu Lý Tử, thu lực lượng của ngươi lại.

Giọng nói của Lý Phách chậm rãi vang lên:

- Muốn chứng minh mình không phải là củi mục, vậy lên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương chứng minh đi. Nơi này là hôn lễ của Càn Kình.

Lý Lôi Long từ trước tới nay vẫn chưa hoàn toàn triển khai lực lượng. Vừa nghe nói vậy, hắn lập tức thu Đấu Hồn trở lại trong cơ thể.

Trong lòng Đoạn Phong Bất Nhị thầm thở dài một tiếng, cảm thấy vô cùng đáng tiếc. Hắn vẫn không nhìn thấy được người được gọi là một trong những chiến sĩ huyết mạch mạnh nhất trong thế hệ trẻ, thực lực chân chính rốt cuộc là thế nào.

Cửu Dương Phong Hoa thản nhiên quan sát Đoạn Phong Bất Nhị, lại nhìn Lý Lôi Long một chút, quyển sách ố vàng trong tay lại bị nàng khẽ xiết lại:

- Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, hiện tại xem ra còn thú vị hơn nhiều so với trong tưởng tượng của ta.

- Tiểu tử Càn Kình.


Lý Phách cười ha hả nhìn Càn Kình:

- Thế nào? Để mấy người trẻ tuổi này của ta theo bên cạnh ngươi học vài ngày chứ?

Lần này Lý Lôi Long không tiếp tục nói lời phản đối gì nữa. Đoạn Phong Bất Nhị phách lối nhập thánh như vậy đã nói cho mọi người biết, sử dụng phương thức Hồn Binh thánh khí nát để nhập thánh này mang lại lợi ích cực lớn cho những người chưa nhập thánh ở xung quanh.

Lão tổ tông Hoàng Kim Long ba đầu mở miệng mượn hơi Càn Kình!

Đây không biết là lần thứ mấy, những người vây xem cảm tháy may mắn vì mình đã tới tham dự buổi hôn lễ ngày hôm nay!

Có thể khiến cho lão tổ tông gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu, ở trước mặt của mọi người, trực tiếp mở miệng mượn hơi Càn Kình. Điều này hoàn toàn tự cấp cho Càn Kình khí thế.

Loại chuyện mượn hơi này, hoàn toàn là chuyện có thể làm lén lút, nhưng ở ngoài sáng, loại chuyện này vô cùng rõ ràng.

- Được, ta cũng hiểu mấy người này vẫn rất có tiềm lực.

Càn Kình rất lễ phép đáp trả Lý Phách, nhưng lọt vào trong tai của người khác lại là một loại cảm thụ khác. Điều này hoàn toàn là một loại giọng điệu tiền bối trưởng giả đánh giá tám gã vãn bối chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu.

Nếu là Bàn Hoành Cơ nói như vậy còn không tính là gì. Nhưng hiện tại không ngờ Càn Kình cũng nói như vậy? Thoạt nhìn tuổi tác của bọn họ, dường như Càn Kình còn nhỏ một chút?

Tám gã chiến sĩ Hoàng Kim Long ba đầu rất muốn phản kích vài câu, nhưng khi nhìn thấy đám chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu đứng phía sau Đoạn Phong Bất Nhị và đánh vừa đùa với bọn họ, lại nhìn Phần Đồ Cuồng Ca một chút, bọn họ thật sự không tưởng tượng được mình nên nói gì nữa.

- Được, cứ như thế đi.

Lý Phách đạp một cước vào mông của một chiến sĩ Hoàng Kim Long ba đầu, trực tiếp đạp người kia bay về phía trước:

- Những kẻ không tranh khí này, giao cho ngươi. Làm phiền ngươi thay đám lão nhân dạy cho bọn chúng một chút. Hiện tại mất mặt như vậy, chung quy vẫn sống khá hơn khi lên chiến trường Nhân Ma, bị Ma tộc chém đầu cầm đi lĩnh thưởng.

Bảy chiến sĩ Hoàng Kim Long ba đầu khác ủ rũ cúi đầu đi tới trước mặt Càn Kính, ngoan ngoãn cung kính cúi đầu khom lưng, không còn phách lối tự hào như lúc mới đi theo Lý Lôi Long vào đây.

- Ta nói...

Bàn Hoành Cơ ho khan một tiếng thu hút sự chú ý của mọi người:


- Hiện tại, ta là một người chứng hôn. Không phải đã tới lúc có thể mời các tân nương tử ra sao?

Các tân nương tử...

Mọi người không khỏi hâm mộ nhìn Càn Kình. Làm nam nhân làm được phân lượng như vậy, thực sự thành công không có biện pháp gì thành công hơn nữa. Tổng thủ lĩnh vài thế lực lớn, thực lực bản thân mạnh mẽ, bằng hữu bên cạnh mỗi người đều có kinh tài tuyệt diễm, cưới lão bà cũng một lần cưới ba người!

Các vị khách tới xem buổi lễ đều biết thân phận của ba tân nương tử này. Một người là thiên tài ma pháp. Một người là nữ nhi của Lôi Địch. Còn có một người nắm trong tay một thương hội nhanh chóng mở rộng trở nên lớn hơn.

Gần thiên tài ma pháp và nữ nhi Lôi Địch là tương đối khó khăn, nhưng muốn nịnh bợ La Thanh Thanh một chút vẫn có phương pháp!

Chỉ cần buôn bán với thương hội La gia, cho bọn họ tương đối nhiều ưu đãi. Khi cần nguyên liệu đều mua từ thương hội La gia. Sau một thời gian dài, quan hệ tự nhiên cũng sẽ tốt hơn. Có thể thật sự có cơ hội mua, hoặc ủy thác hội trưởng Càn Kình rèn một thanh Hồn Binh truyền gia chi bảo.

Đương nhiên, nếu như con cháu sau này có đi theo con đường chiến sĩ, như vậy quan trọng hơn một chút, vẫn... tiến vào nơi chiến sĩ bình thường nhập thánh...

Loại nâng cao này... Thật là có nhiều tiền hơn nữa cũng không mua được!

Hôm nay, giờ phút này, Càn Kình ở trong ánh mắt mọi người nắm quyền hành lớn nhất. Hắn không còn là tổng hội trưởng mấy nghiệp đoàn lớn, cũng không phải là người Lý Phách coi trọng, càng không phải là người được Xà Hoàng kết minh, mà hắn có thể khiến những người chiến sĩ bình thường không nhập thánh được, tiến vào nơi nhập thánh.

Mê hoặc này ngay cả hoàng đế Bảo Long Chân Sách hiện nay vẫn không có cách nào thật sự chống đỡ nổi.

Mọi người tới xem lễ, mỗi người đều đang suy nghĩ, làm sao mới có thể tạo một vài mối quan hệ có liên quan với Càn Kình, lót đường cho gia tộc của chính mình sau này.

Hiện tại ai cũng biết, chỉ cần tạo dựng mối quan hệ với Càn Kình, gia tộc sau này có thể nói là một mảnh quang minh.


Nghi thức hôn lễ ở dưới sự điều khiển của Bàn Hoành Cơ, cuối cùng trở lại quỹ đạo bình thường, tiến hành rất thuận lợi vui vẻ.

Mấy người Càn Kình được đưa vào động phòng. Không khí của hội trường trái lại càng đạt tới cao trào. Mọi người hoặc là trò chuyện với nhau xem làm sao mới có thể khiến Càn Kình chú ý tới mình, trở thành mối quan hệ hợp tác tốt hơn, hoặc là tự mình suy ngẫm.

Có vài người phản ứng nhanh, đã từ trong miệng những chiến sĩ phục vụ xung quanh nghe được, người tên là La Đức ngồi trên vị trí thượng vị, thoạt nhìn rất giống một lão quê mùa kia có thân phận thế nào.

Lão sư nhập môn của Càn Kình!

Áo Khắc Lan sao? Đó là một tòa thành nhỏ ở nông thôn mà bọn họ hoàn toàn chưa từng nghe qua?

Càn Kình có thể trịnh trọng mời người đó tới như vậy, nói rõ Càn Kình không phải là một người quên ân tình. Người như vậy xuất hiện rõ ràng chính là cơ hội!

Hơn mười người phản ứng nhanh nhất, thoáng cái đã vây xung quanh La Đức, vừa mời rượu, vừa không ngừng hỏi han ân cần.

- Hiệu trưởng La Đức, ta đã từng nghe qua đại danh của ngài rất nhiều lần! Bây giờ trường học của ngài còn nhận học sinh không? Hiện tại, con ta cũng đến tuổi đến trường. Không biết trường học của ngài có nhận hay không? Tuy rằng con ta tư chất không có khả năng so sánh được với hội trưởng Càn Kình.

- Chuyện này...

La Đức ngây ngẩn cả người, mắt cũng có chút hoa lên. Tại sao có nhiều người xông lên thế này chứ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận