Sất Trá Phong Vân

Bàn Hoành Cơ nghi ngờ liếc mắt nhìn Lý Phách, đều thấy được trong mắt đối phương sự kinh ngạc. Càn Vô Thanh này ăn hết Càn Vô Ngữ, mặc dù không hoàn toàn chuyển tất cả lực lượng qua trên người mình, nhưng quả thực lại có sự nâng cao rất lớn. Đây là năng lực gì vậy? Loại năng lực này...

- Quá nguy hiểm...

Bàn Hoành Cơ mắt híp thành một đường nhỏ:

- Tối nay, ta muốn giết hắn.

Lý Phách đưa mắt quan sát Bàn Hoành Cơ. Xà Hoàng này vĩnh viễn là người tràn ngập trí tuệ quyết đoán. Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương có quy định rõ ràng, bất luận kẻ nào cũng không thể động thủ tập kích người tham gia thi đấu. Cho dù hắn mang thân phận là đào phạm, chỉ cần tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, sẽ phải đợi tới sau khi cuộc tranh tài chấm dứt mới có thể động thủ.

Giết người trong lúc cuộc tranh tài diễn ra sao? Lý Phách thật sự không ngờ Bàn Hoành Cơ lại quyết đoán đến mức như vậy.

- Để hắn một đường ăn như vậy, thật sự quá nguy hiểm.

Bàn Hoành Cơ khẽ lắc đầu:

- Nếu đã xác định hắn là vật gì, vậy trước tiên giết hắn trước rồi nói sau.

Lý Phách chậm rãi gật đầu:

- Tối nay, nếu như hắn tới trộm bảo, vậy sẽ do ngươi động thủ giết hắn. Ta tới chỗ ở của hắn. Nếu như hắn ở đó, ta sẽ tự mình động thủ. Đợi đã. Ta tự mình theo dõi hắn! Phái người theo dõi hắn... Quá nguy hiểm...

Bàn Hoành Cơ chậm rãi gật đầu. Tối nay mình và Lý Phách một người bị động đợi, một người chủ động xuất kích, cũng không tin không giết chết được vong linh quái dị này. Về phần phái người khác lén theo dõi giám thị Càn Vô Thanh, kết quả rất có thể sẽ bị vong linh này giết chết. Kết quả có thể sẽ giống như Càn Vô Ngữ. Bởi vậy vẫn để Lý Phách tự mình theo dõi thì ổn thỏa hơn.

Cổ tay Càn Vô Thanh khẽ run lên. Lớp da người của Càn Vô Ngữ theo gió nhẹ nhàng rơi xuống bên ngoài sân, thoạt nhìn đặc biệt âm trầm đáng sợ.

Càn Vô Thanh lộ ra đầu lưỡi màu xám, nhẹ nhàng di chuyển liếm ở phía trên môi:

- Mùi vị cũng không tệ lắm.

Hơn mười vạn khán giả đều ngây người. Bất kỳ ai cũng không ngờ được trận chiến đấu này sẽ kết thúc trong nháy mắt như vậy. Càn Vô Ngữ với thực lực Hư Thánh thậm chí ngay cả chút thực lực cũng không triển khai ra được, đã bị Càn Vô Thanh chiến sĩ huyết mạch phản bội Càn gia này đánh chết.

Hơn nữa, đánh chết còn dễ dàng như vậy, chỉ khoát tay một cái là giết chết người.

Thân thể các chiến sĩ huyết mạch Càn gia đồng thời chấn động.

Làm sao có thể như vậy được? Thực lực Càn Vô Ngữ không phải rất cường đại sao? Hơn nữa hắn đã từng trải qua rèn luyện sinh tử trên chiến trường Nhân Ma, làm sao có thể thua ở trong tay Càn Vô Thanh? Vừa nãy hình như ngay cả thực lực nhập thánh hắn cũng chưa phóng ra?

- Thực lực nhập thánh vừa phóng đã thu. Lực khống chế này...

Đoạn Phong Bất Nhị gật đầu tán thưởng:

- Sắp vượt qua ta.

Thiết Khắc một bên lắc đầu rất không công nhận biểu tình: Ta cảm thấy, hắn mạnh hơn ngươi.

- Thối lắm! Lão tử dùng tay không là có thể bóp chết hắn!

Đoạn Phong Bất Nhị rất không hài lòng phản kích.

Phần Đồ Cuồng Ca chỉ nhìn chằm chằm vào bóng lưng Càn Vô Thanh này từ đầu tới cuối cũng không lên tiếng. Càn Kình nói hắn là vong linh. Tiểu tử này gia nhập vào bộ tộc vong linh, không ngờ lại trở nên cường đại như vậy?

- Người Càn gia...

Càn Vô Thanh đứng sát ở mép lôi đài, đôi mắt tro tàn bình tĩnh nhìn lướt qua mọi người, từ trong miệng thản nhiên nói ra:

- Giết.

Không căm phẫn bạo gào, cũng không cố ý lộ ra sát ý. Một câu rất bình thản tuyên bố cho mọi người biết. Trái lại khiến người ta đã nhận ra sự tự tin này so với sát ý cường đại còn đáng sợ kinh khủng hơn nhièu.

- Người chấp nhất, vĩnh viễn đáng sợ.

Mộc Nột Chân Sách chau mày nhìn Càn Vô Thanh:

- Người này, vì đánh bại Càn Kình, có thể bỏ ra bất cứ giá nào, tất cả đều có thể trả giá.

- Càn Kình, cũng sẽ chết ở trong tay ta.

Càn Vô Thanh bỏ lại câu nói sau cùng, thân thể đã biến mất khỏi lôi đài. Trên lôi đài, chỉ có máu trên mặt đất vẫn tiếp tục tồn tại, báo cho mọi người biết chuyện đã xảy ra trước đó cũng không phải là ảo giác, mà thực sự tồn tại.

Trong thời gian này, khán giả tập trung chú ý vào tất cả mọi người của Càn gia. Ngày hôm nay Càn Kình không xuất hiện ở đây, như vậy mọi người tất nhiên muốn biết hiện tại Càn gia rốt cuộc nghĩ như thế nào.

Sắc mặt các thành viên của Càn gia rất âm trầm. Lần này Càn gia ở trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương có thể nói là khắp nơi đều không thuận lợi. Đầu tiên là Càn Kình cầm theo một chiếc vương tọa lập uy với Càn Vô Song, một đòn đánh bại Càn Vô Song. Mọi người khó khăn lắm mới tranh đấu dần dần khôi phục lại một chút danh dự cho Càn gia.

Nhưng hiện tại lại có một Càn Vô Thanh xuất hiện. Vốn tưởng rằng cường giả nhập thánh như Càn Vô Ngữ có thể đánh bại dễ dàng người phản bội rời khỏi Càn gia. Nhưng thật không ngờ ngay cả một đòn cũng không đỡ nổi, đã bị Càn Vô Thanh tàn nhẫn đánh chết.

Hai người phản bội rời khỏi Càn gia, ở trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương khi đối mặt với Càn gia, biểu hiện đặc biệt bắt mắt, trực tiếp đánh rơi khí thế Càn gia xuống mức từ trước tới nay chưa từng thấy.

Càn Vô Tinh Thần đi xuống khỏi một lôi đài khác, nhìn Càn Vô Ngữ đã chết có phần sững sờ. Hắn đưa ánh mắt kỳ quái cảm nhận ánh mắt nghi ngờ của mọi người xung quanh ném tới, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười khinh thường:

- Muốn chế giễu sao? Càn gia có ta ở đây, cũng sẽ không để người nào chế giễu! Càn Kình cũng vậy, Càn Vô Thanh cũng vậy, đều ở trên lôi đài này, chết ở trong tay Càn Vô Tinh Thần ta.

- Càn Vô Thanh, dưới tình trạng hiện nay đúng là kình địch thật sự.

Cửu Dương Phong Hoa bóp nhẹ vào quyển sách ố vàng trong tay:

- Nhanh một chút. Ta có thể cảm giác được lực lượng huyết mạch của ta lại sắp thức tỉnh. Ta cần áp lực và kích thích nhiều hơn. Chỉ cần lại thêm có chút nữa, ta có thể lại thức tỉnh lực lượng huyết mạch. Đến lúc đó cho dù gặp phải Càn Kình ta cũng không sợ!

- Tân Nhân Vương lần này thật sự quá mạnh.

Hoắc Nhĩ Cương tọa trấn vị trí trung tâm của khu vực chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng:

- Ta cảm giác được, huyết mạch dã tính trong cơ thể mình dưới những áp lực kích thích lại sắp thức tỉnh. Rất tốt! Vô cùng tốt! Càn Kình, các ngươi đi ở phía trước ta một bước, nhưng ta có lực lượng huyết mạch thức tỉnh. Rất nhanh! Rất nhanh ta có thể đuổi kịp các ngươi!

- Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, đây là một nơi khiến người ta cảm thấy áp lực, kích thích thực lực.

- Đúng vậy, ta cũng cảm giác được lực lượng huyết mạch trong cơ thể ta có dấu hiệu thức tỉnh.

- Thức tỉnh? Vậy ngươi không phải là Thực Thánh sao?

- Đúng vậy! Ta cho rằng, ta còn cần năm năm nữa mới có thể thức tỉnh lực lượng huyết mạch. Không nghĩ tới dưới kích thích luân phiên, lại có dấu hiệu thức tỉnh. Thật không nghĩ tới ta mới ba mươi hai tuổi, đã có thể tiến vào Thực Thánh.

- Đây đúng là chuyện đáng chúc mừng! Trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần này, thực lực cảnh giới Hư Thánh, căn bản không có khả năng đánh vào thập lục cường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui