Sất Trá Phong Vân

Trong nháy mắt khi bước ra khỏi thạch thất, Càn Kình đã liên tục tiêu hao hơn mười khối đấu tinh, lại chỉ bổ sung về chưa được một thành đấu khí. Lượng đấu khí của cường giả cấp Chân Thánh đặc biệt khổng lồ. Đấu tinh thập cấp ở trong tay Càn Kình có vẻ như muối bỏ biển.

- Tiểu bối còn muốn chạy sao?

Bàn Hoành Cơ đã đẩy lui mọi người, thân thể chắn ở chỗ cửa thạch:

- Lý lão gia chủ, người khác giao cho ngươi. Lần này đến phiên ta thử một chút.

Lý Phách cười khẽ. Xà Hoàng này thật đúng là không chịu bị thiệt. Mình vừa lĩnh giáo đấu kỹ của tiểu tử này một chút, quả thật làm cho người cảm thấy hưng phấn:

- Được, ta đi ngăn cản người khác!

Càn Kình thấy thân thể Lý Phách ngăn cản mình, hắn không hề dừng lại. Đấu kỹ Nộ Liên dưới chân trực tiếp hoàn toàn nổ nát, thân thể nhanh chóng đẩy mạnh về phía trước hóa thành một đoàn tàu bay nhanh!

So với tốc độ của Vạn Ảnh, Nộ Liên có thể không bằng. Nhưng xét về phương diện phát nổ đẩy mạnh thân thể, Càn Kình hiểu rất rõ, đấu kỹ Nộ Liên vẫn cường đại hơn.

Thân thể ma sát với không khí phát ra những tiếng gió rít gào, khiến Càn Kình giống như một con ma thú cự long tới từ viễn cổ. Một quyền kéo theo đại thế của sao gió nổi mây bay cuồn cuộn không ngừng, đột nhiên hoàn toàn bạo phát, khiến người ta vừa thấy liền muốn tránh né lui về phía sau. Nếu không lui sợ rằng sẽ bị bao phủ ở trong đại thế gió nổi mây phun này.


Hồn vực bạo lực, hồn vực thiêu đốt, kể cả hồn vực điện quang đồng thời phóng ra uy năng mạnh nhất. Trong nháy mắt tất cả dung nhập vào trong một quyền này. Đấu kỹ với đại thế cuồn cuộn không ngừng lại tăng lên tới một uy lực mới.

Trong con ngươi Bàn Hoành Cơ thấy rõ một quyền này của Càn Kình không có năng lực đấu kỹ gì phức tạp, chỉ là tính hủy diệt, bạo lực đơn thuần nhất!

Lợi hại!

Trong lòng Bàn Hoành Cơ lại thốt ra một tiếng tán thưởng. Còn trẻ tuổi đã hiểu cao hiểu sâu như vậy, có thể vứt bỏ các loại đấu kỹ năng lực đặc biệt khiến người ta nhìn như đau đầu hoa mắt này, chỉ giữ lại đấu lực với lực phá hoại dùng để giết chết tất cả.

Trong mắt Bàn Hoành Cơ, một quyền này của Càn Kình không phải là một quyền, nhưng lại là một quyền. Trong vòng xoáy của quyền kia hiện lên đấu tự Phân Kim Liên Trảm, cũng có đấu tự tám thức huyết chiến, còn có đấu kỹ đấu khí đấu tự khác. Chúng giống như là một nồi thập cẩm, bị cứng rắn ép lại với nhau. Thoạt nhìn có khả năng rời ra bất cứ lúc nào, nhưng nếu rời ra trong nháy mắt cũng có thể phát ra đấu kỹ với sắp xếp thứ tự rõ ràng, không hề loạn đấu.

Không thể đánh rời nó ra!

Trong lòng Bàn Hoành Cơ có phần không hiểu, nhưng chỉ trong nháy mắt, dựa vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm, hắn đã hiểu rõ. Đấu kỹ trong một quyền này của Càn Kình vẫn còn chưa thật sự hoàn thành. Nhược điểm của hắn chính là không cách nào dung hợp được. Một quyền bắn trúng nhược điểm này của hắn, là có thể phá vỡ đấu kỹ này.

Không sai!

Bàn Hoành Cơ tin tưởng, rất nhiều người đều sẽ làm như vậy. Nhưng có Vạn Giải Chi Nhãn, Xà Hoàng lại rất rõ ràng. Nếu quả thật làm như vậy, tiếp theo hẳn sẽ bị đánh bạo đấu kỹ dung hợp. Bởi vì mất đi Càn Kình nắm trong tay, trái lại có thể sẽ phát ra uy lực càng cường đại hơn, càng lộn xộn hơn, khiến người ta không biết nên phòng thủ một đòn như thế nào.

- Hồn vực Lôi Đình! Toàn lực phóng ra cho ta! Hồn vực cắn nuốt theo ở phía sau, nuốt cho ta! Ta cũng không tin nuốt không nổi một quyền này!

Bàn Hoành Cơ đón một quyền. Lực lượng sấm sét nổ mạnh quấn ở trên cánh tay, giống như vô số những con rồng lớn màu xanh da đón gió bay lên. Trong đó mơ hồ ẩn chứa một lực lượng màu đen đang chuyển động, giống như phía dưới vô số con rồng lớn còn che giấu ác ma đáng sợ hơn.

Quá mạnh! Còn mạnh mẽ hơn Càn Chiến Huyền!

Trong lòng Càn Kình cảm thấy kinh hoàng. Bàn Hoành Cơ tất cả triển khai uy năng của hai đại hồn vực. Tuy rằng bị phong ấn trói buộc, bạo phát ra rất mệt mỏi, nhưng vẫn phóng ra một đòn còn mạnh hơn so với lúc đối chiến với Càn Chiến Huyền.

Không lùi bước! Không lùi bước! Không lùi bước! Đi tới! Đi tới! Đi tới!


Hai chân Càn Kình đạp xuống mặt đất rắn chắc, từng bước lại từng bước nhanh chóng tiến về phía trước, cuối cùng đi tới trước mặt Bàn Hoành Cơ. Hắn lắc đầu, cánh tay đánh ra một đòn mạnh nhất. Trên bầu trời khí áp nhất thời sinh ra biến hóa cực lớn. Một quyền bao gồm Khôn đấu kỹ, sao sinh tử ấn, cũng đủ khiến không gian bị đánh nứt ra.

Quyền của Bàn Hoành Cơ và quyền của Càn Kình tiếp xúc với nhau trên không trung, từng tiếng nổ mạnh liên tục vang lên. Uy lực của hồn vực Lôi Đình trực tiếp hoàn toàn nổ tung. Điện quang màu xanh nhạt bắn ra khắp nơi.

Đấu kỹ của Càn Kình trực tiếp đánh vào trong hồn vực cắn nuốt. Sắc mặt Bàn Hoành Cơ nhất thời biến đổi. Hắn hơi nâng tay trái lên. Tại đầu ngón tay nhanh chóng tụ tập một uy năng hỗn loạn cường đại. Uy năng của một ngón tay này trực tiếp nhằm về phía mi tâm của Càn Kình.

Đây là?

Trong lòng Càn Kình kinh hoàng. Đây là một loại năng lực huyết mạch rắn chín đầu đặc biệt khác của Xà Hoàng sao? Không ngờ mình đánh ra một quyền, trải qua phương thức chuyển hóa đặc biệt, trực tiếp phóng thích ra ngoài.

Sắc mặt Bàn Hoành Cơ có chút đỏ lên. Hắn hoàn toàn không ngờ một quyền Càn Kình đánh ra lại có uy thế mãnh liệt như vậy. Trong nháy mắt, hắn cảm giác được hồn vực cắn nuốt dường như cũng bị phá tan.

Thực lực Bàn Hoành Cơ cường đại, hồn vực cắn nuốt đủ để nuốt vào tất cả đấu khí của Càn Kình, cũng sẽ không xảy ra hiện tượng quá no. Nhưng vấn đề là lực trùng kích một quyền này của Càn Kình quá mạnh mẽ. Mặc dù không quá no, nhưng tốc độ đánh ra quá nhanh. Hồn vực cắn nuốt thậm chí không kịp tiến hành cắn nuốt thật sự hoàn chỉnh.

Phóng ra!

Bàn Hoành Cơ thấy mình cần phóng ra. Năm đó mình còn chưa thật sự hoàn toàn mạnh mẽ, lúc trưởng thành mình đã đặc biệt nghiên cứu ra một chiêu này, mượn lực lượng của người khác sau đó sẽ trả lại đấu kỹ cho đối thủ.

Hôm nay, một quyền của Càn Kình còn chưa thật sự kết thúc, trong lúc vội vàng Bàn Hoành Cơ vẫn còn có thể hoàn thành.


May mà hắn chưa dung hợp tất cả đấu kỹ, nếu không một quyền này ta có thể chuyển hóa ra ngoài hay không cũng là vấn đề!

Trong lòng Bàn Hoành Cơ âm thầm cảm thấy khiếp sợ. Ngón tay bắn ra một đòn. Một đấu khí màu đen, hỗn loạn cắt qua không khí, cũng cắt qua không gian.

Dưới chân Càn Kình phát động Vạn Ảnh. Tàn ảnh bị đấu khí hỗn loạn này cắt đến, cứng rắn biến thành hơn trăm mảnh nhỏ. Giờ phút này thân thể Càn Kình đã từ bên cạnh Bàn Hoành Cơ lao ra ngoài.

Tốc độ thật nhanh!

Trong lòng Bàn Hoành Cơ lại thầm tán thưởng một tiếng. Càn Kình phán đoán đối với thời gian thật sự đã đạt tới một cảnh giới rất chính xác.

- Còn muốn chạy sao? Không dễ dàng như vậy đâu!

Bàn Hoành Cơ vặn eo xoay người. Bàn tay to đánh ra một đòn phóng vào không trung. Đấu khí hình bàn tay cực lớn chụp vào sau lưng Càn Kình.

Đấu khí hình bàn tay cực lớn trên không trung lại hóa thành trảo, phát ra một tiếng động lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận