Sất Trá Phong Vân

Hoắc Nhĩ Thiết ở bên cạnh, nhỏ giọng nhắc nhở.

- Ta biết hắn là Phần Đồ Cuồng Ca.

Hoắc Nhĩ Cương vỗ vào vai đệ đệ ruột của mình:

- Nhưng… ta và hắn không có thù hận gì? Hắn nhỏ hơn ta chừng mười tuổi.

- Ca ca của hắn là Phần Đồ Cuồng Khiếu...

- Phần Đồ Cuồng Khiếu?

Hoắc Nhĩ Cương nhíu mày rất nghiêm túc suy tư một hồi lâu lại hỏi:

- Phần Đồ Cuồng Khiếu là ai?

- Ca, ca quên rồi sao...

Hoắc Nhĩ Thiết thở dài:


- Ca đánh thắng quá nhiều người, cho nên mới quên có một người như thế. Đó là một chiến sĩ bình thường của thế gia Phần Đồ. Lúc đó hắn đi tới nhà của chúng ta thăm hỏi, kết quả bị ca ca đánh ngã trên mặt đất, còn đạp đầu của hắn trên mặt đất...

Trong mắt Hoắc Nhĩ Cương thoáng lộ vẻ hốt hoảng:

- Thiên tài chiến sĩ bình thường kia sao? Ta hiểu được, ta hiểu rõ vì sao hắn lại hận ta như vậy. Lúc đó ta có vết thương trong người, đùa giỡn giở chút thủ đoạn nhỏ khiến hai bên đều bị thương, như vậy so đấu mới công bằng. Chiến sĩ bình thường, chính là như vậy, rất hẹp hòi, một điểm cũng không đủ rộng lượng. Không trách được bọn họ trước sau không tốt.

Hoắc Nhĩ Thiết liên tục gật đầu:

- Đại ca, ca phải cẩn thận một chút. Người này lòng dạ đặc biệt hẹp hòi. Lúc đầu ta ở trong trường học đã từng đánh bại đả thương hắn. Sau khi hắn mạnh mẽ hơn ta, đã trở lại tìm ta báo thù, còn đả thương ta. Rõ ràng đã mạnh hơn ta, còn muốn đánh ta. Hắn chính là loại lòng dạ hẹp hòi như vậy. Đúng là người không có chút đại lượng nào. Ta nghe nói, hắn là một thể hai thánh Thực Thánh...

- Thì đã tính là gì? Chiến sĩ bình thường vĩnh viễn chỉ là chiến sĩ bình thường! Không có một trái tim rộng lớn bao la, làm sao có thể trở thành cường giả chân chính.

Hoắc Nhĩ Cương hừ một tiếng, cười lạnh:

- Ta lớn hơn bọn họ mười tuổi. Hiện tại ta đã ngoài ba mươi tuổi, cũng có thực lực Thực Thánh đỉnh phong. Ta lại là chiến sĩ huyết mạch! Chẳng lẽ lại sợ hắn sao?

Hoắc Nhĩ Thiết liên tục gật đầu. Vậy cũng đúng! Chiến sĩ huyết mạch và chiến sĩ bình thường dưới tình huống đồng cấp, từ trước cho tới bây giờ đều là chiến sĩ huyết mạch cường đại hơn. Ngoại trừ loại quái thai Càn Kình này ra, cùng cảnh giới chiến sĩ huyết mạch chính là tồn tại vô địch.

Lúc này khán giả trên lôi đài đột nhiên xôn xao.

Hoắc Nhĩ Thiết vội vàng quay đầu lại nhìn về phía rối loạn, hơi sững sờ thốt ra:

- Thế gia Phần Đồ?

Hoắc Nhĩ Cương không thèm để ý, quay đầu lại nhìn người trên khán đài. Không sai! Là thế gia Phần Đồ! Ngày hôm nay thế gia Phần Đồ xuất hiện rất nhiều người, thậm chí ngay cả cờ lớn của thế gia Phần Đồ cũng vác đi!

Người trên khán đài xôn xao không ngừng. Mọi người chủ động nhường đường cho các thành viên của thế gia Phần Đồ. Bất luận Càn Kình cường đại tới mức nào, thế gia Phần Đồ đã sớm đại biểu cho người bình thường quá lâu. Loại ấn ký này vĩnh viễn ở trong lòng bọn họ. Sự tôn kính này cũng vĩnh viễn tồn tại.

Mọi người tò mò nhìn một tên nam tử trung niên của thế gia Phần Đồ. Mỗi chiến sĩ thế gia Phần Đồ đều khiến người ta có cảm giác tràn ngập sức chiến đấu. Chỉ có nam nhân này đi một bước lại ho khan vài tiếng, sắc mặt trắng bệch. Bộ dạng dường như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Rõ ràng hắn rất cần người khác đỡ, nhưng hắn trước sau vẫn từ chối không để mọi người nâng, bước đi một cách kiên định về phía trước.

Phần Đồ Cuồng Khiếu?

Chân mày Hoắc Nhĩ Cương thoáng nhíu lại, trong đầu chợt nhớ lại cảnh tượng năm đó, người trẻ tuổi này ở trong hoa viên bị đánh bại, rõ ràng xương đùi đã bị gãy một cái, nhưng không cần bất kỳ kẻ nào đỡ, cứ như vậy cắn răng đứng lên, khập khễnh rời khỏi. Trong ánh mắt hắn ngoại trừ khinh miệt cười nhạt vẫn là khinh miệt cười nhạt.

Không sai! Chính là nụ cười nhạt đó!


Hoắc Nhĩ Cương cảm nhận được Phần Đồ Cuồng Khiếu ném tới một nụ cười. Đột nhiên hắn cảm giác được mắt mình thật giống như bị kim thép đâm vào, vô cùng đau đớn. Giờ phút này, lòng tự trọng của hắn giống như cũng bị chiến đao hung hăng chém xuống.

- Cười cái gì? Ngươi cười đi!

Hoắc Nhĩ Cương lạnh lùng hất cằm lên:

- Lúc trước, ta đánh gãy một chân của ngươi. Ngày hôm nay ta ở trước mặt nhiều người chứng kiến như vậy, đánh gãy hai đùi của đệ đệ ngươi! Để mọi người chiến sĩ bình thường đều biết, chiến sĩ huyết mạch là tồn tại không thể khiêu khích!

Phần Đồ Cuồng Khiếu nhìn Hoắc Nhĩ Cương không mấp máy miệng, trên mặt lộ ra một nụ cười thương hại. Hắn nâng tay phải lên, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng lắc trái lắc phải vài cái ở trước người, trong miệng thản nhiên nói:

- Ngươi… không được.

- Ta không được sao?

Hoắc Nhĩ Cương nhìn môi Phần Đồ Cuồng Khiếu mấp máy liền hiểu ra. Hắn bỗng nhiên nâng năm ngón tay phải lên dùng sức nắm chặt. Cánh tay còn lớn hơn bắp chân của người bình thường này thoáng cái đã lớn hơn nữa:

- Ta vẫn dùng nắm đấm này, đánh đệ đệ ngươi thành tàn phế.

Phần Đồ Cuồng Khiếu chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt không tiếp tục nhìn Hoắc Nhĩ Cương nữa, mà bắt đầu nhìn về phía khu nghỉ ngơi của Phần Đồ Cuồng Ca. Người đệ đệ này mang theo mộng tưởng của mình, mang theo tính mạng mình, còn có cả vinh quang của mình.

Phần Đồ Cuồng Ca cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Phần Đồ Cuồng Khiếu, hắn ngẩng đầu lên, mắt có chút ướt át:

- Ca...


- Mời Phần Đồ Cuồng Ca của thế gia Phần Đồ lên lôi đài.

- Mời Hoắc Nhĩ Cương của thế gia huyết mạch Bạo Hùng lên lôi đài.

Hai tiếng giới thiệu thanh thúy vang lên, lập tức làm cho cả hội trường đều trở nên yên tĩnh.

Phần Đồ Cuồng Ca! Sự kiêu ngạo của thế hệ trẻ thế gia Phần Đồ, vượt qua các cường giả mạnh nhất của thế gia Phần Đồ trong triều đại qua, một thể hai thánh, hơn nữa tất cả đều là thực lực Thực Thánh cường đại!

Mỗi một lần Phần Đồ Cuồng Ca lên lôi đài, cuộc chiến đấu đều thu hút sự chú ý của mọi người. Hơn nữa lúc này đây, đối thủ là Hoắc Nhĩ Cương của thế gia huyết mạch Bạo Hùng.

Hoắc Nhĩ Cương, đã đặc biệt nổi danh chừng hai mươi. Mọi người đều cho rằng hắn sẽ tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần trước. Nhưng lúc đó vị cường giả trẻ tuổi này đã lựa chọn không ra thi đấu.

Qua nhiều năm, thiên tài chiến sĩ trẻ tuổi năm đó, hôm nay đã trở thành chiến sĩ thành niên ổn trọng, thực lực lại có sự tăng cường rất lớn. Đây là chuyện nhất định không thể hoài nghi, chỉ có điều đối thủ liên tục mấy trận của hắn, cũng không thể đủ ép hắn thể hiện ra tất cả thực lực.

Đã từng là thiên tài chiến sĩ huyết mạch, hiện tại hơn ba mươi tuổi, thực lực Thực Thánh! Các sòng bạc lớn đều suy nghĩ đặt cược về thực lực của Hoắc Nhĩ Cương. Tất cả đều cho là cảnh giới Thực Thánh.

Từ lần trước, khi Hoắc Nhĩ Cương cự tuyệt tham gia thi đấu là có thể nhìn ra, tên chiến sĩ huyết mạch này đặc biệt theo đuổi một người. Mục tiêu của hắn nhất định là giữ lấy bảo tọa Tân Nhân Vương. Chẳng qua năm đó, hắn không đủ tự tin, hơn nữa thực lực quả thực không đủ tư cách lấy đi Tân Nhân Vương, cho nên mới cự tuyệt tham gia thi đấu. Lần này hắn đã ba mươi tuổi tham gia thi đấu hiển nhiên là đã chuẩn bị xong.

- Ngươi nên cẩn thận một chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận