Sất Trá Phong Vân

- Bầu trời không thuộc về ngươi.

Đầu gối Phần Đồ Cuồng Ca co lại, tung người nhảy lên thật cao, đạt tới độ cao phía trên Hoắc Nhĩ Cương một chút. Hai bàn tay nắm lấy nhau, tạo thành một nắm đấm thật lớn, dứt khoát vung cánh tay giống như vung gậy bóng chày lên, đánh trúng phía sau lưng Hoắc Nhĩ Cương, khiến thân thể hình dạng dấu chấm hỏi trực tiếp bị đánh thành dấu chấm than.

Thân thể thẳng tắp giống như dấu chấm than, lại giống như lưu tinh rơi trở lại mặt đất, đạp mạnh xuống lôi đài vốn đã bị đổ nát không thể chịu nổi. Trên mặt đất đập ra một cái hố càng sâu hơn.

Đấu kỹ trường cực lớn, hai mươi mấy vạn khán giả không hoan hô, không thét chói tai. Mọi người bị phương thức chiến đấu bất ngờ này làm chấn động hoàn toàn. Từ khi cuộc tranh tài Tân Nhân Vương bắt đầu diễn ra tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên xuất hiện phương thức chiến đấu kỳ quái như vậy.

Một bên liều mạng công kích nửa ngày, chết sống không phá được phòng ngự cường giả đồng cấp khác. Sau đó bị cường giả đồng cấp khác đánh dễ dàng như đánh tiểu hài tử.

Quan trọng nhất, bên bị đánh này là gia tộc huyết mạch Bạo Hùng. Luận quyền cước đấu kỹ lực phá hoại mà nói, ngoại trừ ba đại chiến sĩ huyết mạch chung cực hiện nay ra, gia tộc chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng là chiến sĩ huyết mạch cường đại trên phương diện lực bạo phát gần bằng với huyết mạch Thái Thản.

Còn bên chân chính hoàn toàn nắm cuộc chiến đấu trong tay, lại là thế gia Phần Đồ vô số năm khiêu chiến chiến sĩ huyết mạch, mỗi một lần đều bị chiến sĩ huyết mạch đánh hoàn toàn không đứng nổi!

- Làm sao có thể như vậy... Làm sao phải như vậy được?

Hoắc Nhĩ Cương chuyển động thân thể chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy, đầu gối quỳ trên mặt đất, thân thể uốn cong, hai tay không ngừng đập xuống mặt đất, toàn thân gần như hỏng rồi, nói:

- Tại sao? Tại sao lại như vậy? Tại sao lại thành ra như vậy? Ta là chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng cường đại! Ta có lực công kích và lực phá hoại khiến người khác phải e ngại. Vì sao... Vì sao ta không phá được phòng ngự của hắn.

- Thôi đi, đừng đánh nữa! Chúng ta bỏ quyền thi đấu, chịu thua đi...

- Không! Ta muốn đánh!

Hoắc Nhĩ Cương bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn gia chủ đang muốn khuyến hắn từ bỏ quyền thi đấu:

- Ta còn có con bài chưa lật. Ta còn có con bài chưa lật cuối cùng!

- Lẽ nào...

Hoắc Nhĩ Thiết rùng mình một cái. Trong tay mỗi chiến sĩ huyết mạch trong gia tộc huyết mạch Bạo Hùng đều có một viên thuốc. Đó là một loại thuốc thần bí có tính tự sát do dược sư thần bí tạo ra. Người dùng nó, tính mạng không sống quá một năm. Hơn nữa sau khi dược hiệu qua đi, lực lượng huyết mạch hoàn toàn biến mất, trở thành phế nhân.

Nhưng trong vòng nửa tiếng khi dược hiệu vẫn tồn tại, người dùng nó, thực lực sẽ nhận được kích thích cực lớn, thậm chí có thể khiêu chiến vượt cấp chiến sĩ ngoài huyết mạch của hắn.

- Cuối cùng ngươi đã dự định dùng nó sao?

Phần Đồ Cuồng Ca đứng lơ lửng trên không trung yên lặng nhìn Hoắc Nhĩ Thiết:

- Ngươi khiến ca ca ta biến thành phế nhân. Ta sẽ khiến ngươi tự mình động thủ, biến chính ngươi thành phế nhân.

- Phần Đồ Cuồng Ca, cho dù ta biến thành phế nhân, ta cũng phải đánh ngươi trở thành phế nhân.

Hoắc Nhĩ Cương chậm rãi đứng dậy, trên mặt cũng lộ vẻ đắc ý và kiêu ngạo:

- Chí ít, một mình ta đánh hai thế gia Phần Đồ các ngươi thành tàn phế! Hoắc Nhĩ Cương ta vẫn có lời!

Lại dùng thuốc thần bí, gương mặt Hoắc Nhĩ Cương bắt đầu co quắp. Đó là sự thống khổ, sự thống khổ khó có thể chịu được. Đấu khí trong cơ thể nhanh chóng chuyển động phát ra từng âm thanh. Những khán giả trên khán đài xem chiến đều có thể nghe được rõ ràng. Điều này khiến người ta nghi ngờ vận tốc đấu khí trong cơ thể hắn quay như vậy, sợ rằng phải lên tới mấy ngàn vạn lần một giây?

Lại là một đòn bạt sơn!

Thân thể Phần Đồ Cuồng Ca bay ngược lên trời, lên cao tới năm trăm thước. Máu tươi theo khóe miệng rất nhanh chảy ra ngoài.

Phá được!

Gần như thân thể tất cả các chiến sĩ tham chiến đều đồng thời chấn động. Phòng ngự của Phần Đồ Cuồng Ca dường như chẳng bao giờ bị đánh vỡ, cuối cùng đã bị phá hủy. Thực lực Hoắc Nhĩ Cương hiện tại cho dù đối mặt với cường giả cấp Chân Thánh, cũng có thể chống đỡ đối đầu. Thậm chí có thể bình yên rút lui khỏi cường giả cấp Chân Thánh rời đi mà không bị đánh chết.

Nếu như Thực Thánh đối mặt với cường giả cấp Chân Thánh, muốn rút lui, thông thường đều phải nhìn tâm tình của cường giả cấp Chân Thánh để quyết định. Hôm nay Hoắc Nhĩ Cương dưới sự kích thích của thuốc thần bí, thật sự có năng lực chạy trốn.

- Phần Đồ Cuồng Ca! Xuống đây! Ngày hôm nay ta nhất định phải khiến ngươi thành kẻ tàn phế!

Toàn thân Hoắc Nhĩ Cương từ trên xuống dưới tràn ngập khí tức dã tính. Chiến thân huyết mạch khiến hắn hoàn toàn biến thành một con ma thú Đại Hùng biết nói tiếng người:

- Lúc đầu, ta đánh gãy chân ca ca ngươi. Ngày hôm nay, ta cũng sẽ đánh gãy chân ngươi.

- Trước khi chiến đấu bày mưu hại ca ca ta, khiến ta ca không thi triển ra được nổi năm thành thực lực thường ngày. Loại chuyện xấu xa như vậy ngươi cũng cho là chiến tích vinh quang sao?

Hai cánh tay Phần Đồ Cuồng Ca mở ra, giống như một vị Chiến Thần từ trên bầu trời hạ xuống trái đất. Đấu khí Đại Chân Kim tăng lên tới mức đỉnh phong, khiến toàn thân hắn lộ ra một lớp ánh sáng màu vàng, giống như có bảo giáp đặc biệt khoác lên trên người hắn:

- Đây là thật sự trạng thái mạnh nhất của ngươi sao? Ngày hôm nay ta không chỉ muốn đánh bại ngươi, ta còn muốn nói cho mọi người biết, giấc mộng đánh bại chiến sĩ huyết mạch của thế gia Phần Đồ, sẽ hoàn toàn thực hiện trong tay ta!

Hoắc Nhĩ Cương bỗng nhiên hít một hơi. Đấu Hồn Bạo Hùng phía sau lưng hắn ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, khiến rất nhiều người không dám nhìn thẳng vào Bạo Hùng tràn ngập dã tính kia.

Lông mày tuyệt đẹp của Cửu Dương Phong Hoa nhíu chặt nhìn chằm chằm vào lôi đài, hoàn toàn không giải thích được. Rõ ràng trước đó, Phần Đồ Cuồng Ca có thể dễ dàng đánh thắng. Vì sao hắn nhất định phải ép Hoắc Nhĩ Cương đến mức như vậy? Hôm nay thực lực của Hoắc Nhĩ Cương thật sự không còn thua kém Phần Đồ Cuồng Ca. Như vậy kết quả thắng bại đã rất khó đoán trước. Hai bên thật sự chỉ nắm chắc được năm phần.

Phần Đồ Cuồng Khiếu nhìn Phần Đồ Cuồng Ca trên lôi đài, đôi mắt hoàn toàn ẩm ướt. Người này chính là đệ đệ của mình! Chỉ có mình mới thật sự hiểu được, hắn làm tất cả mọi chuyện như vậy, cũng là vì đánh cho mình nhìn! Muốn đòi lại tất cả những năm mình mất đi vinh quang!

Trước đây, vì theo đuổi lực lượng cực hạn, mình đã rơi vào trạng thái phát điên...

Trong đầu Phần Đồ Cuồng Khiếu nhớ lại tất cả những gì đã qua. Bóng dáng ngây thơ của người đệ đệ này đi theo sau lưng mình, còn nhỏ như vậy. Hôm nay...

Phần Đồ Cuồng Ca không để ý tới Hoắc Nhĩ Cương vừa phá vỡ phòng ngự của mình. Hắn quay đầu lại nhìn Đấu Hồn cực lớn có bộ dạng như Phần Đồ Cuồng Khiếu, trong miệng lẩm bẩm nói:

- Ca, vinh quang của chúng ta vĩnh viễn tồn tại.

Hoắc Nhĩ Cương liên tục bị đánh ép.

Tuy rằng thực lực bạo phát, nhưng khí thế có hơi yếu ớt. Hắn ngửa đầu bỗng nhiên há miệng lại phát ra một tiếng rít gào. Tiếng rít gào này như hổ như rồng cũng như báo như gấu. Trong đó mang theo một dã tính bá đạo, khiến người ta cảm giác giống như nhìn thấy vua núi, giống như muốn hùng phách thiên hạ!

Tiếng huýt sáo dài đầy vui sướng vang lên. Đấu khí toàn thân Hoắc Nhĩ Cương lao nhanh. Hắn lại ưỡn thẳng ngực, bước tới từng bước tới giống như các vị thần dạo chơi. Thân thể không bắn ngược lại, mà kiên định từng bước tiếp từng bước vọt tới phía trước. Mặt đất ở dưới chân hắn chấn động mãnh liệt phát sinh từng vết nứt.

Tổng cộng mười bước! Hoắc Nhĩ Cương đã vọt tới trước mặt Phần Đồ Cuồng Ca. Mỗi một bước chân của hắn đều nặng nề vang vọng hơn so với trước!

Thùng thùng thùng thùng...

Tiếng bước chân cực lớn này, giống như bước chân của ác ma, đập trong trái tim và linh hồn của mọi người, biểu hiện uy năng một khắc cường thịnh nhất trong cuộc đời của Hoắc Nhĩ Cương.

Trong phút chốc, công kích của Hoắc Nhĩ Cương trực tiếp tăng khí thế lên tới cực hạn, cũng thu hút sự chú ý của mọi người.

- Hồn vực đại lực! Bạt sơn đảo biển!

Hoắc Nhĩ Cương ra tay đánh một đòn toàn lực, ít táo bạo và cân nhắc hơn so với trước, nhưng lại thêm vài phần trầm ổn và tự tin. Hắn giơ tay lên đánh ra một quyền khiến người ta cảm giác giống như tiện tay nhổ núi, giơ tay lấy mặt trời, mặt trăng. Nắm đấm thật lớn giống như muốn hoàn toàn phá hủy tất cả đấu kỹ trường.

Các chiến sĩ đứng cách xa lôi đài, đều có một cảm giác hình như một quyền này đang đánh về phía mình. Toàn bộ đấu kỹ trường đều sẽ đổ nát dưới một quyền của hắn.

Thân thể Phần Đồ Cuồng Ca giống như một ma thú viễn cổ vừa phá xác chui ra. Hắn đối mặt với này một quyền dường như có thể phá nát toàn bộ đấu kỹ trường cũng không hề né tránh, cũng không đưa tay ra ngăn cản, mà vẫn giống như lúc đầu sử dụng thân thể cứng rắn chống lại.

Ầm ầm!

Một quyền của Hoắc Nhĩ Cương đánh vào bụng Phần Đồ Cuồng Ca, quyền kình bạo lực trong nháy mắt xé rách tất cả y phục của hắn. Cho dù là y phục phía sau lưng Phần Đồ Cuồng Ca cũng đột nhiên bay lên, giống như có thứ gì đó từ bên trong muốn lao ra ngoài, muốn thoát ra khỏi y phục kia.

Xuy xuy xuy xuy...

Y phục trên thân thể Phần Đồ Cuồng Ca bị phá nát, đồng thời hắn hơi hóp bụng về phía sau. Nhưng điều này không khiến mọi người chú ý. Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn hắn giơ nắm đấm lên.

Không tránh né, trực tiếp đánh ra một quyền.

Sau đó, lại vô cùng đơn giản, không có bất kỳ điều gì hoa mỹ xảo diệu, đánh trả lại một quyền!

Đây là phương thức chiến đấu mà chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng thích nhất, cũng là quen thuộc nhất. Lực phòng ngự của bọn họ cao, thân thể của bọn họ cường tráng, rất ít chiến sĩ huyết mạch dám theo chân bọn họ liều mạng như vậy.

Hôm nay...

Phần Đồ Cuồng Ca đánh một quyền vào nơi bụng Hoắc Nhĩ Cương, lực lượng mạnh mẽ giống như một đoàn tàu điện t chạy như bay đâm vào trên người một người. Hoàn toàn không bất ngờ, yhân thể Hoắc Nhĩ Cương bay ra ngoài, hung hăng đụng vào trên bàn trước người gia chủ huyết mạch Bạo Hùng, trực tiếp đập nát chiếc bàn trở thành bột phấn!

Chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng cường tráng đến mức có thể dễ dàng phá nát nham thạch, đung xuyên qua núi. Tồn tại đỉnh phong trong Thực Thánh đỉnh phong. Chỉ gặp phải một quyền của Phần Đồ Cuồng Ca, cơ bắp và thân thể cường tráng này, hôm nay giống như một bãi bùn nhão nằm co quắp ở trên mặt đất.

Hai mươi vạn người gần như đồng thời kinh ngạc đứng lên, đồng loạt nhìn Hoắc Nhĩ Cương rơi trên khán đài. Chiến sĩ cấp Thực Thánh có cơ hội rất lớn tiến vào mười cường giả siêu cường đứng đầu, không ngờ lại bị đánh bại thảm như vậy!

Thảm sao?

Bàn Hoành Cơ nhìn Hoắc Nhĩ Cương nằm trên mặt đất, khẽ nhíu mày. Bị thương như vậy không thể dùng một chữ thảm là có thể hình dung hết.

Hôm nay, rõ ràng quyền ấn của Phần Đồ Cuồng Ca đã khắc ở trên bụng của Hoắc Nhĩ Cương. Một quyền của chiến sĩ bình thường đánh bay người ra ngoài, cũng sẽ không nhìn ra vết thương nào rõ ràng. Bởi vì lực lượng tiến hành phân tán nhất định. Hơn nữa đấu kỹ hộ thể của người bị đánh chống đỡ lại công kích, khiến lực lượng không cách nào hoàn toàn tập trung.

Quyền ấn của một quyền kia trên bụng Hoắc Nhĩ Cương vô cùng rõ ràng, giống như cùng có một đám bùn nhão, bị người hung hăng đánh vào một quyền, lưu lại quyền ấn vô cùng rõ ràng.

Cơ bắp con người là có độ co dãn rất lớn. Một quyền như vậy, nếu trúng trong nháy mắt hoàn toàn hủy diệt tất cả cơ bắp này, bao gồm các hoàn toàn cắt đứt tất cả đấu mạch, đánh nát tất cả đấu khiếu. Nếu không không có khả năng tạo thành tình huống như vậy.

Phù phù...

Thân thể Hoắc Nhĩ Cương vừa quay lại, phía sau lưng lộ ra quyền ấn tương tự!

Khóe mắt Bàn Hoành Cơ không nhịn được co giật mấy cái. Đều là cường giả Thực Thánh đỉnh phong đồng cấp, Hoắc Nhĩ Cương còn đâm đầu vào chỗ chết, dùng thuốc thần bí, cuối cùng vẫn chỉ là một quyền đã bị đánh thành như vậy? Lưu lại vết tích như vậy!

Chiến sĩ đồng cấp, ít có khả năng lưu lại dấu vết như vậy ở trên người đối thủ. Muốn làm được điều này ít nhất phải cao hơn đối phương một khoảng cách cực lớn mới có thể làm được.

- Đây là uy lực của hai Đấu Hồn.

Bàn Hoành Cơ ngửa mặt lên trời thở dài:

- Hai trọng lực cùng bạo phát khiến người ta hâm mộ. Lại thêm độ tinh thuần của Đấu Hồn thánh khí nhập thánh, quả thực có thể bao trùm lên trên rất nhiều chiến sĩ huyết mạch.

Hai Đấu Hồn! Hai Đấu Hồn!

Sắc mặt mỗi chiến sĩ gia tộc huyết mạch Bạo Hùng đều rất âm trầm. Đây là thực lực một thể hai thánh! Hai Đấu Hồn cùng phát lực, thật sự không phải chỉ đơn giản là lực lượng hai Đấu Hồn cộng lại. Chúng kích thích lẫn nhau phát ra uy năng mạnh mẽ. Điều này hiển nhiên khiến cường độ liên tục tăng gấp bội.

Trong Thực Thánh, thật sự có người có thể đánh thắng Phần Đồ Cuồng Ca sao?

Trong lòng hơn mười vạn khán giả đều xuất hiện một nghi ngờ giống nhau. Nhưng ngay lập tức bọn họ đều nhớ tới một người khác sau khi nhập thánh không phải chỉ có một Đấu Hồn: Càn Kình!

Ba Đấu Hồn! Một thể ba thánh! Mỗi thánh đều là Chân Thánh!

- Ngày ấy Càn Kình chiến đấu với Càn Chiến Huyền, thật sự đã thi triển toàn lực sao?

- Đúng vậy... Không biết có phải là hắn lưu lại mặt mũi cho Càn Chiến Huyền hay không?

Một người bắt đầu nhỏ giọng đặt câu hỏi. Người bên cạnh nghe được, theo bản năng trả lời. Mọi người xung quanh nghe được một hỏi một đáp này, cũng bắt đầu tự lầm bầm nói ra những câu hỏi khác, người khác không ý thức được, sau khi nghe được cũng lại đưa ra câu hỏi tương tự.

Những câu hỏi như vậy càng ngày càng nhiều. Rất nhanh hai mươi vạn người hò hét ầm ĩ hỏi người khác ngồi bên cạnh mình. Âm thanh nghi ngờ tất nhiên cũng truyền đến trong tai Càn Chiến Huyền đang ngồi trê đài chủ tịch. Xung quanh có không ít chiến sĩ huyết mạch đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía hắn, trong đó thậm chí có cả sự hoài nghi.

Càn Chiến Huyền có thể đọc được sự hoài nghi này cũng như nghi ngờ đưa ra các loại suy đoán như Càn Kình ở trước trận chiến nhận được cái mình gọi là uy hiếp, nếu như dám chiến thắng mình, sẽ đánh chết phụ thân hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui