Sất Trá Phong Vân

- Ngoại trừ Càn Vô Thanh ra, tất cả chiến sĩ trong nhóm thi đấu của hắn, đêm qua...

Khóe mắt Phần Đồ Cuồng Ca cũng co giật một cái, nói:

- Đã chết hết...

Chết hết!

Đoạn Phong Bất Nhị lấy vũ khí từ trong đấu giới ra nhìn về phía Càn Kình:

- Tiểu tử này thật sự đủ ngoan độc! Ngày hôm nay có thể là lần cuối cùng hắn xuất hiện ở trong nhóm thi đấu! Nếu như bây giờ không giết hắn, sợ rằng rất lâu sau hắn cũng sẽ không xuất hiện!

Phần Đồ Cuồng Ca âm thầm điều chỉnh thân thể đến trạng thái ra tay tốt nhất, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay tập kích Càn Vô Thanh vừa xuất hiện. Ngày hôm nay không giết hắn, chỉ có thể chờ tới trận chung kết mới có cơ hội.

- Giết cái gì?

Càn Kình bình tĩnh trở lại chỗ ngồi, một chút ý tứ động thủ cũng không có, nhìn Càn Vô Thanh đi lên lôi đài:

- Giết một kẻ giả mạo sao? Càn Vô Thanh thông minh hơn so với chúng ta tưởng tượng rất nhiều. Bản thân hắn không chỉ hoàn toàn ẩn nấp, hơn nữa trong một đêm giết sạch tất cả đối thủ. Cho dù rất nhiều người nghi ngờ hắn, cũng không có bất kỳ chứng cứ trực tiếp nào chỉ ra chỗ sai của hắn.

- Kẻ giả mạo sao?

Mộc Nột Chân Sách cẩn thận quan sát Càn Vô Thanh trên lôi đài. Bất luận là khí chất lạnh như băng hay bước chân kia, hoàn toàn nhìn không ra được là kẻ giả mạo.


Trong đôi mắt Đoạn Phong Bất Nhị xuất hiện thêm một con ngươi. Chúng nhanh chóng xoay tròn, tập trung vào bóng lưng Càn Vô Thanh. Hai hàng lông mày nhíu chặt, khóe miệng đồng thời hơi cong lên kéo về hai phía.

Chân Lý Thiên Nhãn!

Đây là cái tên mới, Đoạn Phong Bất Nhị đặt cho Vạn Giải Chi Nhãn của mình sau khi biến dị. Nó không những có tất cả năng lực của Vạn Giải Chi Nhãn, đồng thời còn có năng lực mới khác: Thấu thị!

Không sai! Mặc dù cách một bức tường, chỉ cần Đoạn Phong Bất Nhị vận dụng Chân Lý Thiên Nhãn, là có thể nhìn xuyên qua tường thấy một phía khác. Hơn nữa loại công năng này cũng có thể dùng để nhìn xuyên qua quần áo của người khác, thậm chí có thể thấy rõ phương thức đấu khí chảy trong cơ thể của chiến sĩ có thực lực yếu hơn so với hắn, do đó biết được đấu khí của đối phương tu luyện như thế nào.

Nếu như nói, mắt thần vạn pháp có thể nhìn thấu gần như tất cả ma pháp, đồng thời tiến hành học tập sử dụng, như vậy Chân Lý Thiên Nhãn gần như có thể nhìn thấu tất cả phương thức tu luyện đấu khí, tập luyện đấu ấn. Chỉ tiếc rằng Đoạn Phong Bất Nhị là huyết mạch rắn chín đầu, vì liên quan tới giới hạn trong lực lượng huyết mạch, không cách nào tiến hành tập luyện được.

Mặc dù không cách nào tập luyện, có thể nhìn thấu đối phương có bao nhiêu đấu ấn, bao nhiêu đấu kỹ thánh cấp, thủ đoạn tất sát đặc biệt, ở trong chiến đấu cũng chiếm được thượng phong.

- Quả nhiên là kẻ giả mạo.

Đoạn Phong Bất Nhị liên tục gật đầu:

- Trong cơ thể kẻ giả mạo này không có mấy đấu ấn, chỉ có điều thoạt nhìn rất có khí thế.

- Thông minh, thật sự rất thông minh.

Mộc Nột Chân Sách không ngừng phe phẩy quạt giấy trong tay:

- Hắn và Càn Kình tiếp xúc không nhiều lắm, lại hiểu rất rõ Càn Kình như vậy. Đoán chừng hắn là thật sự đoán được, Càn Kình quyết định giết hắn, cho nên mới phải không xuất hiện.

Hạ thủ đủ ngoan độc. Làm bất cứ chuyện gì cũng đặc biệt có khả năng quyết đoán! Càn Kình mơ hồ cảm giác được nếu không có thể nhanh chóng giết chết Càn Vô Thanh này, như vậy rất có khả năng hắn sẽ trở thành một tồn tại rất phiền toái.

- Bởi vì tất cả chiến sĩ tham gia thi đấu trong nhóm của Càn Vô Thanh đều bị tập kích, đồng thời chết hết.

Trọng tài rất bất đắc dĩ lớn tiếng nói:

- Cho nên, Càn Vô Thanh không cần tiếp tục tham gia thi đấu, trực tiếp tấn cấp đến trận chung kết.

Hai mươi mấy vạn khán giả trong nháy mắt liền xôn xao. Tất cả đều châu đầu ghé tai suy đoán. Tất cả mọi người trong nhóm đều chết, chỉ có một Càn Vô Thanh còn sống! Dựa vào cái gì? Hắn cứ như vậy tiến vào trận chung kết của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, lẽ nào vấn đề này không liên quan gì đến hắn sao?

Khán giả cũng không phải là kẻ ngốc, trong đầu liền xuất hiện các loại suy đoán.

- Hừ! Ngươi cho rằng làm như vậy, là có thể tham gia trận chung kết sao?


Mộc Nột Chân Sách cười lạnh nhìn về phía Đoạn Phong Bất Nhị bên cạnh:

- Bất Nhị, đưa ta một đoạn đường!

Trên mặt Đoạn Phong Bất Nhị dần hiện ra một tia hung ác tàn khốc. Lực lượng huyết mạch rắn chín đầu chợt mở ra. Đấu hồn Thực Thánh phóng lên cao. Đấu khí cường đại nhất thời khiến mọi người chú ý và nghi ngờ.

Trận thi đấu kế tiếp này không phải do hắn đánh! Hắn làm cái gì vậy?

Trong nháy mắt khi mọi người đang sửng sốt, tử thân thể Lục hoàng Mộc Nột Chân Sách đột nhiên biến mất!

Biến mất?

Hai mươi mấy vạn khán giả lại càng sửng sốt hơn. Đây không phải là do cường giả nhanh chóng di chuyển khiến thân thể biến mất, mà thật sự đột nhiên biến mất! Cường giả nhanh chóng di chuyển sẽ có tiếng không khí bạo phát. Hiện tại tất cả đều hoàn toàn yên lặng!

Di chuyển trong nháy mắt! Đoạn Phong Bất Nhị mở ra hồn vực di chuyển trong nháy mắt. thân thể Mộc Nột Chân Sách trực tiếp xuất hiện ở đối diện Càn Vô Thanh, bàn tay như trời như biển bao phủ về phía mặt hắn.

- Ngươi...

Con ngươi của Càn Vô Thanh giả trước tiên co lại, trong đó mơ hồ lộ ra sự kinh ngạc không nói nên lời và không giải thích được. Mình rõ ràng là giả! Hắn làm vậy là...

Két!

Bàn tay Mộc Nột Chân Sách trực tiếp áp sát gương mặt Càn Vô Thanh, lòng bàn tay ngăn chặn miệng của hắn, không cho hắn có cơ hội nói chuyện.

Ô ô... Ô ô...

Càn Vô Thanh giả cố gắng muốn há mồm ra, hai tay cố gắng tách bàn tay Mộc Nột Chân Sách ra, muốn đẩy những ngón tay giống như chiếc kìm sắt trên mặt mình ra.


Sức chiến đấu của cá nhân Mộc Nột Chân Sách ở trong đội ngũ mặc dù là xếp hạng cuối cùng, nhưng dù sao cũng là tồn tại Hư Thánh đỉnh phong. Chiến sĩ Đấu Hồn đỉnh phong, ở trong tay của hắn yếu ớt giống như đậu hũ.

Khán giả đều ngây người.

Người này... người này... đã từng là Càn Vô Thanh cường đại hung ác, ở trong tay Lục hoàng tử Mộc Nột Chân Sách không ngờ lại yếu đuối như vậy! Ngay cả năng lực phản kích cũng không có!

- Lục hoàng tử điện hạ, bây giờ ngươi lập tức buông Càn Vô Thanh ra...

Cuối cùng trọng tài kịp phản ứng lớn tiếng hô lên:

- Ngươi không thể đánh lén những người dự thi khác như vậy. Nếu như không buông tay, ta sẽ loại bỏ tư cách tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương của ngươi.

- Loại bỏ tư cách tham gia thi đấu của ta sao?

Cánh tay Mộc Nột Chân Sách hơi giơ lên phía trước, trực tiếp khiến hai chân Càn Vô Thanh cách mặt đất, trên mặt nhe răng cười lộ ra một tia tàn khốc:

- Ngươi cho là bản hoàng tử còn ham thích danh hiệu Tân Nhân Vương này sao? Nếu như có người muốn theo chúng ta chơi, ngày hôm nay bản hoàng tử ở nơi này tỏ rõ thái độ.

Ầm!

Đầu của Càn Vô Thanh giả ở trong tay Mộc Nột Chân Sách biến thành một quả cà chua vỡ nát. Chất lỏng màu xám từ trong bàn tay của hắn chảy xuôi xuống mặt đất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận