Sất Trá Phong Vân

Môi Càn Kình bị đông lạnh từ hồng chuyển sang trắng, lại từ trắng chuyển sang tím. Tốc độ đấu khí lại không cách nào duy trì ở sáu mươi lăm vòng nữa, đã bị ép xuống tới mức ngoài bốn mươi vòng.

Lọ thuốc thần bí Âu Lạp Lạp chơi hắn chết đi sống lại, cuối cùng đã phát huy ra uy năng cường hãn, khiến hắn kiên trì tới khoảng cách hai trăm bảy mươi thước.

- Đi lên trước nữa, sợ rằng thật sự sẽ bị đông chết mất.

Càn Kình để toàn thân chìm vào trong hồ nước. Hàn khí xung quanh hình thành một lưới hàn khí cực lớn, quấn chặt lấy hắn, càng quấn càng chặt... giống như một cái lưới lớn không ngừng co lại, co lại, lại co lại!

Đấu khí với tốc độ bốn mươi vòng, dịch chuyển toàn thân. Hắn muốn dựa theo phương thức ở Liệt Diễm Hồ lúc đầu, để ngăn cản hàn khí ở bên ngoài thân thể.

Rất nhanh, Càn Kình liền phát hiện phương thức sinh tồn ở Liệt Diễm Hồ, vào trong Cực Băng Hồ này căn bản không thể thực hiện được. Lúc đầu Liệt Diễm Hồ có nhiệt độ cao, không ngừng trùng kích đấu mạch trải rộng khắp thân thể. Trùng kích mở đấu mạch sẽ tiếp tục trùng kích vào bên trong thân thể.

Cực Băng Hồ này hàn khí lại không trùng kích. Chúng ngược lại đang trợ giúp đấu khí tăng cường độ trải rộng khắp thân thể... Chỉ có điều chúng muốn đấu khí và máu đông lạnh hoàn toàn thành khối băng!

Nếu quả như thật đến một khắc đó, đấu mạch trái lại sẽ trở thành sát thủ mưu sát chủ nhân! Đấu khí trải rộng trên thân thể mơ hồ có dấu hiệu bị hàn khí đóng băng ngưng kết.


Khí lưu băng hàn hình như có thể đóng băng ngay cả tư tưởng của người ta. Càn Kình phát hiện năng lực suy tính của mình đang nhanh chóng chậm lại. Dường như tất cả mọi thứ quanh mình đều trở nên càng lúc càng chậm.

“Gió vô hình, đao kiếm khó tổn thương. Mây vô tướng, tụ tản luôn thay đổi.”

Trong đầu Càn Kình lại xẹt qua lời nói này, nhưng lại có lĩnh hội khác. Lúc đầu ở Liệt Diễm Hồ, bị nhiệt độ cao xông tới phá hủy, mình tụ tản ra đấu mạch. Ngày hôm nay...

Hắn tự tay đánh nát lưới đấu khi đã bố trí lưới! Sau đó sẽ trong nháy mắt gây dựng lại chúng! Chuyện gần tương tự như vậy, lại vô cùng trôi chảy. Đấu Khí Phong Vân chuyển động đột nhiên dừng lại! Đấu mạch nhất thời bị hàn khí xâm lấn, cũng bị đóng băng rắn chắc hơn. Một trăm lẻ tám đấu khiếu Đấu Khí Phong Vân lại tự mình xoay tròn, một trăm lẻ tám điểm xé rách vòng xoay, trong nháy mắt xé rách đấu mạch đóng băng. Một dòng nước ấm truyền tới từng ngóc ngách trên thân thể.

Đóng băng... Chuyển động... Xé rách... Lại đóng băng... Lại chuyển động...t u n gh o a n h. v n

Càn Kình đắm chìm trong nước, vòng đi vòng lại rất nhàm chán, gần như là chuyện tự mình hại mình. Bất tri bất giác, tốc độ từ bốn mươi vòng đã khôi phục lại bốn mươi bốn vòng. t u n g h o a n h . c o m

Lão nhân nhìn thấy Càn Kình khi thì trồi lên mặt nước hít sâu, khi thì lặn xuống Cực Băng Hồ nước lạnh như băng, tiếp tục rèn luyện Phong Vân Kim Thân, hai tay đang khẩn trương nắm thành quả đấm cũng dần dần thả lỏng ra.

Đồ đệ tốt như vậy thật đúng là mấy đời cũng không chắc có thể gặp được một lần. Lão nhân cũng không muốn Càn Kình liều mạng quá mức, thật sự bị đông chết.

Cách chỗ Càn Kình không xa, một cái đuôi kim sắc thật lớn chừng nửa người chợt giơ cao lên khỏi mặt hồ, sau đó nặng nề đánh vào mặt hồ phẳng lặng xanh biếc, tạo ra một đợt sóng thật lớn cao chừng đầu người, đường kính mấy thước.

Lão nhân đứng ở phía xa bên bờ, cũng nghe được rõ ràng tiếng cái đuôi cá này đập xuống mặt nước, giống như tiếng hơn mười cái gân bò roi ngựa vút lên trời cao đồng thời đập xuống.

Cái đuôi cá đánh ra vừa, sóng gợn lập tức khuyếch tán ra bốn phía. Từng đợt nước lớn cũng dâng lên.

Lão nhân nhìn cái đuôi này biến mất khỏi mặt hồ, cả kinh thất thanh nói:t u n gh o a n h. v n

- Hỏng rồi! Tại sao nó lại xuất hiện ở nơi này?


Càn Kình chìm trong nước, bên tai giống như có một tiếng sấm nổ giữa không trung. Trong nháy mắt Phong Vân Kim Thân được kích phát. Hai chân đập ở trong nước, cố gắng không nổi lên mặt nước, thấy trận sóng nước thật lớn từ không trung hạ xuống.

- Đây là?

Càn Kình nhìn chằm chằm vào cái đuôi kim sắc lớn gấp ba lần chiều dài con người:

- Ma thú!

Khí tức nguy hiểm truyền tới mỗi dây thần kinh của Càn Kình. Quái ngư kim sắc cực lớn này toàn thân tản ra khí tức nguy hiểm, không kém nhện Nguyệt Ma Hoa trong núi là bao nhiêu. Miệng nó lúc đóng lúc mở lộ ra hàm răng sắc bén, giống chủy thủ chân chính được mài bóng hoàn mỹ, hợp với hàm dưới cường lực.

Càn Kình không hoài nghi chút nào, bị quái ngư này cắn trúng một cái, kết quả tuyệt đối không phải chỉ đơn giản thêm mấy lỗ thủng, xương bị cắn đứt cũng không có gì kỳ quái.

Quái ngư kim sắc quẫy đuôi, thân thể khổng lồ ở trong nước, giống mũi tên bay trên đất bằng! Thân thể rẽ nước lướt sóng, mang theo ánh sáng màu vàng, tạo ra một đợt sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt lao thẳng tới ra.

Quái ngư còn chưa tới, trận sóng ngầm thật lớn nầy đã ập vào mặt. Càn Kình cảm giác mình giống như bị thứ gì đó thúc mạnh, liên tục lui về phía sau. Cuộc chiến ở đây hoàn toàn khác khi ở trên mặt đất. Lực lượng trùng kích như vậy nếu như ở trên mặt đất, dựa vào khí lực hai chân ghim chặt vào đất, căn bản không cần sợ chút trùng kích ấy.

Nhưng nơi này là trong nước, căn bản không có bất kỳ chỗ nào để mượn lực!


Sóng ngầm trào nhanh, tốc độ quái ngư kim sắc còn nhanh hơn. Nó không há mồm ra, chỉ sử dụng bướu cứng trên đỉnh đầu toàn tâm toàn ý muốn va chạm.

Càn Kình trong nước khó có thể phát lực, một quyền đánh vào cái bướu cứng quái dị trên đầu con quái ngư, cảm giác giống như bắn trúng đá hoa cương cứng rắn không có gì khác biệt. Hai vật thể cứng rắn ở trong nước chạm vào nhau, phát ra lực lượng xé rách lẫn nhau, khuấy động xung quanh hồ nước.

Quái thú màu kim sắc ở trong hồ nước phát ra một tiếng kêu kỳ quái. Thân thể nó thoáng lui về phía sau một chúng. Nó dùng sức di chuyển cái đầu, ánh mắt kinh ngạc không thôi nhìn nắm đấm của Càn Kình. Không ngờ vật nhỏ này lại có thể thuận lợi đánh ra, khiến bướu cứng của mình bị đau?

Cái đuôi cực lớn của nó đưa qua đưa lại trong nước, thân thể không ngừng chuyển động vây quanh Càn Kình. Hai hàm răng rắn chắc va vào nhau tạo ra âm thanh giống vũ khí kim loại giao nhau.

Càn Kình thận trọng nhìn chằm chằm vào con quái ngư, trong lòng âm thầm suy đoán thiên phú ma pháp của nó là gì? Ma thú có chỗ rất đáng sợ. Ngoại trừ chúng có thực lực cường đại ra, còn có thiên phú ma pháp kỳ lạ không muốn người biết, có thể quyết định kết cục của một cuộc chiến sinh tử.

Quái ngư chậm rãi di chuyển, vẩy cá kim sắc tuyệt đẹp áp sát thân thể, trong lúc bất chợt dựng thẳng lên! Từng hàng vảy cá hoàn toàn phóng ra, đồng loạt nhắm thẳng vào Càn Kình! Trong ánh nước chập chờn, chúng giống như chủy thủ sắc lạnh.

Trong lòng Càn Kình nảy sinh sự cảnh báo, hai chân đập mạnh trong nước, thân thể nhanh chóng bơi về phía bờ hồ, mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào động tĩnh của những vảy cá trên toàn thân quái ngư. Trong lòng hắn âm thầm suy đoán:

Không thể nào? Đây là muốn biến thành vẩy cá sắc bén phi tiêu sao? Còn...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận