Sất Trá Phong Vân

Bác Tư Khắc giơ cánh tay thon dài lên, búng ngón tay màu lam một tiếng. Dưới ngọn đuốc hiện ra một cái rương gỗ. Bọn họ từ từ mở rương gỗ ra. Từng thỏi vàng dài nửa thước, rộng một tấc dưới ánh lửa, phát ra ánh sáng rực rỡ. Cũng không biết là do số lượng thỏi vàng quá nhiều, hay ánh sáng phản xạ của bản thân thỏi vàng, mọi người cảm giác mắt dường như không mở ra được.

Lương lão bản ngây người nhìn một rương đầy vàng thỏi, vội vàng bước nhanh tới, hai tay nâng một thỏi vàng lên, cắn mạnh một cái, lưu lại hai vết răng trên thỏi vàng.

Ma tộc Mã Môn nổi tiếng tham lam, Lương lão bản cũng không khỏi đề phòng. Hai tay hắn không ngừng nâng thỏi vàng vừa cắn hiện dấu răng lên, quan sát phân biệt xem là vàng thật hay vàng giả, trong miệng không ngừng đếm:

- Một thỏi, hai thỏi, ba thỏi... Năm thỏi... Mười thỏi... Mười lăm thỏi...

Càn Kình nhìn rương gỗ thứ hai mở ra vẫn đầy vàng thỏi, không khỏi bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc Lương lão bản buôn bán vận chuyển loại hàng gì? Bất luận là Ma tộc, hoàng triều Chân Sách hay là Man tộc, một thỏi vàng như vậy chính là một trăm kim tệ!

Một rương này có chừng trăm thỏi vàng! Đổi ra, cũng tương đương với hơn vạn kim tệ! Năm rương vàng thỏi, có chừng năm trăm thỏi!

Rốt cuộc là hàng gì?

Trong đầu tất cả mọi người đều suy nghĩ về vấn đề này. Rốt cuộc lần này buôn bán hàng gì vậy?

- Thế nào? Lương lão bản?

Trong nụ cười của Bác Tư Khắc tràn ngập mùi thân sĩ, chỉ có điều cái mũi ưng đã hoàn toàn phá hỏng mùi thân sĩ này.

- Tốt! Tốt! Đều là thật!

Sắc mặt Lương lão bản đầy hưng phấn, quay trở lại đoàn xe của mình, từ trên xe của Tăng Xuyên Đông kéo ra một rương gỗ dài, run rẩy sử dụng chìa khóa mở khóa, lộ ra vài quả dừa nhỏ.

- Cái này...

Nụ cười trên mặt Bác Tư Khắc đông cứng lại. Ánh sáng âm độc lóe lên trong đôi mắt tam giác:

- Lương lão bản, ngươi đang đùa ta sao?

- Ngươi chờ một chút.

Lương mập lại từ trong xe ngựa lấy ra một cây chuỳ lớn, dùng sức hung hăng đập nát vỏ quả dừa. Theo chất lỏng chảy xuôi, quả dừa tách ra làm đôi. Một miếng kim loại hình tròn lớn bằng nắm tay tản ra ánh sáng màu vàng, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

- Đây là cái gì?

Đám lính đánh thuê nhìn nhau dò hỏi, hiếu kỳ không biết đây rốt cuộc là kim loại gì, không ngờ đáng giá để hắn động tay động chân tới như vậy? Hơn nữa lại có giá trị giá cao như vậy.

Tinh Thần Thương Kim!

Con ngươi Càn Kình chợt co lại, bước chân thoáng di chuyển về phía trước, xác nhận lại khối kim loại trên mặt đất. Đúng là một khối kim loại ma pháp Tinh Thần Thương Kim!

Ở thế giới vô tận, hắn học tập ở chỗ đại thúc Bố Lai Khắc hơn hai năm, có nhiều thời gian, ngoại trừ học thuật rèn sắt ra, cũng không có nhiều thứ để nhìn. Đặc biệt một lần ở trong sơn cốc Tứ Quý tìm được khoáng sản, đã đặc biệt chú ý quan sát không ít sách về khoáng vật kim loại.

Kim loại Tinh Thần Thương Kim đối với chiến sĩ có tác dụng đặc biệt. Càn Kình cho dù chỉ xem qua một lần, nhưng tuyệt đối không quên tư liệu của nó?

Kim loại Tinh Thần Thương Kim là kim loại ma pháp thuộc dạng bị động, có tính tinh lọc kỳ quái. Nếu như tìm được một minh văn sư phối hợp với rèn tạo sư, khắc phòng ngự đặc biệt lên mặt trước của khôi giáp, dùng Tinh Thần Thương Kim hòa tan vẽ khắc lên mặt trên khôi giáp, có thể phát sinh đối kháng với các loại ma pháp nguyền rủa, thậm chí có thể hoàn toàn miễn dịch với thuật suy yếu, thuật chậm chạp của ma pháp sư cấp thấp.

Nếu như đại sư minh văn và đại sư rèn tạo còn có thêm ma đại sư cùng phối hợp, hoặc dứt khoát là một đại sư ma chú sử dụng Tinh Thần Thương Kim chế tạo phòng ngự, tính đối kháng đối với ma pháp nguyền rủa càng thêm kinh người!

Trên chiến trường Nhân Ma, bất luận là chiến sĩ, ma vũ sĩ hoặc ma pháp sư cũng không thể chiến đấu một chọi một. Bất kỳ công kích nào cũng có thể đột ngột xuất hiện từ bất kỳ vị trí nào. Một chiến sĩ đối chiến với ma vũ sĩ có thực lực tương đương, nếu đột nhiên từ bên cạnh bay ra một thuật chậm chạp bắn trúng ma vũ sĩ, như vậy ma vũ sĩ thường sẽ kết thúc trong bi kịch.

Tương tự, nếu như thuật suy yếu hoặc thuật gây mù, thậm chí thuật chậm chạp đánh trúng chiến sĩ, như vậy ma vũ sĩ tuyệt đối sẽ đưa chiến sĩ vào cõi chết.

- Năm vạn kim tệ mua một khối Tinh Thần Thương Kim, vẫn hơi đắt một chút...

Càn Kình âm thầm tự hỏi, tuy thứ này rất hiếm, hơn nữa còn vận chuyển đồ cấm, nhiều nhất cũng chỉ giá hai vạn kim tệ?

Ba!

Lại có một quả dừa vỡ nát. Càn Kình rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao Bác Tư Khắc trả giá năm vạn kim tệ. Lương mập đập một hồi, ngoại trừ một Tinh Thần Thương Kim ra, còn có một khối bảo thạch Đại Địa Chi Tử.

Điều kiện để hình thành loại bảo thạch này vô cùng hà khắc. Bản thân nó cũng không chứa nhiều ma lực như ma hạch, nhưng nó lại có một loại công dụng khác. Chính là tìm được một ma chú sư, trải qua gia công đặc biệt phức tạp, đấu năng của đấu thạch hoặc đấu tinh, trải qua sự tinh lọc hấp thu của khối bảo thạch Đại Địa Chi Tử, sẽ biến thành đấu khí tinh thuần nhất.

Chiến sĩ trong chiến đấu, sau khi tiêu hao rất nhiều đấu khí, hoặc là tìm một chỗ tự mình hồi phục, hoặc là cầm đấu thạch đấu tinh trong tay đổi tốc độ hồi phục nhanh hơn. Nhưng nếu như tay cầm một khối Đại Địa Chi Tử chứa đầy đấu năng, hơn nữa cũng đã được ma chú sư gia công, trong nháy mắt có thể hấp thu toàn bộ đấu khí vào trong cơ thể mình!

Về phần bảo thạch Đại Địa Chi Tử có thể chứa bao nhiêu đấu khí, vậy phải xem chất lượng của bản thân bảo thạch Đại Địa Chi Tử, thủ pháp và khả năng của ma chú sư.

Trong giới chiến sĩ có một câu ngạn ngữ, nắm giữ một khối Đại Địa Chi Tử, chẳng khác nào có thêm một mạng! Câu nói này mặc dù có chút khoa trương, nhưng cũng đủ nói rõ giá trị của Đại Địa Chi Tử.

Khối Đại Địa Chi Tử trước mắt này chỉ lớn chừng ngón cái, nếu như có thể tìm được một ma chú sư gia công một chút, bán đi sợ rằng giá không chỉ mười vạn kim tệ!

Chỉ tiếc rằng, ma chú sư thực sự quá rất hiếm. Người như Lương lão bản căn bản không có khả năng tiếp xúc được với bọn họ, chỉ có thể nhịn đau bán nguyên liệu kiếm được chừng nào hay chừng ấy.

- Quả nhiên là Đại Địa Chi Tử.

Bác Tư Khắc nhặt hòn đá màu xanh trên mặt đất, thần sắc chuyên chú thành kính:

- Tính mạng thứ hai của ma vũ sĩ...

- Đúng vậy đúng vậy.

Lương lão bản liên tục gật đầu:

- Chờ có cơ hội, ta sẽ tìm thêm cho tiên sinh Bác Tư Khắc một viên... A!

Thôn xóm yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng kêu thống khổ thảm thiết của Lương lão bản. Thân thể mập mạp của hắn gập xuống phía dưới, chỉ có đầu ngẩng lên thật cao nhìn Bác Tư Khắc. Trong đôi mắt nhỏ hoàn toàn khiếp sợ, bất ngờ và không thể tin được:

- Vì sao... Đây là vì sao...

Lương lão bản không cách nào lý giải được, vì sao Bác Tư Khắc lại đột nhiên rút đoản đao đâm lén mình, càng không cách nào hiểu được Bác Tư Khắc Ma tộc Mã Môn vừa nãy còn nho nhã lễ độ, lúc này trên mặt chợt hiện ra vẻ hung tợn và thô bạo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui