Sất Trá Phong Vân

- Ngươi có thể ngăn cản được ngài ấy, không để ngài ấy đi ra ngoài biên cương sao?

Trên mặt hội trưởng lộ vẻ bất đắc dĩ:

- Nếu như có thể ngăn cản chuyện ngài ấy muốn làm, ngài ấy sẽ rời khỏi Hồng Lưu Chiến Bảo? Ta hiện tại thật sự rất tò mò, rốt cuộc người thiếu niên kia thế nào, lại có thể khiến Lôi Địch làm như vậy? Tại sao ngài ấy lại khẳng định, chỉ cần Hồng Lưu Chiến Bảo có Càn Kình gia nhập, sẽ không bị nghiệp đoàn thợ rèn ngăn cản nữa? Thậm chí có thể trở thành thế lực lớn chống lại nghiệp đoàn ma pháp? Lẽ nào hắn là một thợ rèn sao? Nhưng tuổi hắn đạt được Hàng Ma cửu chiến, căn bản không thể có thời gian đi học cái khác. Vậy rốt cuộc là cái gì chứ?

- Đại nhân Lôi Địch đã đẩy chính mình vào trong vòng nguy hiểm. . .

Tăng Xuyên Đông ra sức lắc đầu:

- Cái này, ta thực sự không thể đồng ý được! Giá trị của đại nhân Lôi Địch. . .

- Hiện tại. . .

Hội trưởng thở dài một cái:

- Chỉ có thể đợi. . .

- Đợi sao?

Đoạn Phong Bất Nhị cúi đầu nhìn xuống vị trí xương ngực của mình đang bị gãy:

- Càn Kình, thuốc này của ngươi khó uống như vậy, ta còn phải chờ bao lâu, xương mới có thể lành được đây?

- Xương không có vấn đề gì quan trọng. Đấu mạch và nội tạng của ngươi mới là điều quan trọng nhất.


Càn Kình nhìn hai người khác nói:

- Các ngươi cũng giống như vậy. Tổn thương ở nội tạng và đấu mạch mới thực sự quan trọng. Sợ rằng ít nhất phải mất hai mươi ngày mới có thể thực sự khôi phục. Nhất định phải chữa khỏi hoàn toàn, chúng ta mới rời đi.

- Hai mươi ngày. . .

Đoạn Phong Bất Nhị mặt nhăn mày nhíu:

- Hai mươi ngày, sợ rằng không kịp tới hội thi?

- Cố gắng hết mức.

Càn Kình đặt cằm lên lưng ghế:

- Lão sư La Đức đã đặt tất cả hi vọng vào cuộc thi này.

- Học viện các ngươi sao?

Đoạn Phong Bất Nhị bĩu môi:

- Không phải ta nói xui xẻo, học viện các ngươi nếu như không có ngươi, chính là đi làm đá lót chân cho người ta.

Càn Kình nhíu mày:

- Cũng không chắc. Nếu như mọi người trong cuộc thi đều tuân theo quy củ, như vậy học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan cho dù không có ta, thật sự có thể chỉ đứng hàng cuối cùng. Nhưng nếu có người mở miệng coi thường. . .

- Mở miệng coi thường thì thế nào?

Đoạn Phong Bất Nhị lắc đầu cười khổ:

- Những thí sinh của học viện các ngươi. . .

Càn Kình mỉm cười. Nếu như quả thật tới kịp hội thi, như vậy thời gian sát hội thi, học viện khác mở miệng đặc biệt khinh thường học viên, chỉ cần chọc giận Hoàng Tuyền. . .

Đại ma pháp sư! Trong lịch sử hoàng triều Chân Sách, đại ma pháp sư trẻ tuổi nhất! Thực lực ma pháp cường đại, đủ khiến tất cả học viên khinh thường học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan biết, cái gì gọi là không nên dùng bề ngoài mà nhìn người.

- Các ngươi còn có vương bài còn che giấu sao?

Đoạn Phong Bất Nhị đầy hứng thú nhìn Càn Kình:

- So với ngươi thì sao?


- Nếu chỉ tỷ thí đơn thuần, ta chỉ sợ không phải là đối thủ.

Càn Kình mỉm cười.

- A?

Đoạn Phong Bất Nhị lộ ra nụ cười giảo hoạt:

- Đó chính là nói, nếu như đánh một trận sinh tử, ngươi nắm chắc?

- Ta không chắc thất bại. . .

Càn Kình nhún vai một cái:

- Chiến sĩ có chỗ tốt của chiến sĩ. Đánh không lại ta còn không chạy được sao? Tố chất thân thể ma pháp sư. . . Không phải ta nói, cho dù ta chạy bằng một chân, đều có thể bỏ bọn họ lại mấy con phố.

Ba gã chiến sĩ trẻ tuổi đều cười. Càn Kình không nói đùa với Đoạn Phong Bất Nhị, nhưng vẫn làm người ta vui vẻ.

- Được! Học viện chiến tranh Chinh Phạt thì học viện chiến tranh Chinh Phạt!

Đoạn Phong Bất Nhị hưng phấn vỗ tay vào đùi, trên mặt nhất thời lộ vẻ đau đớn. Tuy rằng ba ngày uống thuốc đã tốt hơn, nhưng vẫn chưa hoàn toàn phục hồi:

- Chờ đến học viện Chinh Phạt, có thời gian các ngươi theo ta đi tới chỗ có ma thú cường đại một chút. Lần trước đối chiến với Ni Lạp khiến ta hiểu được, ta tuyệt đối không thể dựa vào vận khí sử dụng loại năng lực đặc biệt của huyết mạch rắn chín đầu thức tỉnh nữa. Ta phải có lựa chọn chính xác mới được.

Tay Càn Kình nâng cằm lộ vẻ trầm tư. Chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu có thể trở thành một trong mười đại chiến sĩ Huyết Mạch hoàng triều Chân Sách, ngoại trừ bản thân có huyết mạch thức tỉnh gần với thức tỉnh chung cực ra, lực lượng huyết mạch của bọn họ còn có một phương diện vô cùng đặc biệt.

Huyết mạch rắn chín đầu, mỗi lần lực lượng huyết mạch thức tỉnh sẽ tăng thêm một loại năng lực đặc biệt! Những năng lực này, trước khi thức tỉnh, không ai biết được nó là gì. Chờ sau khi lực lượng huyết mạch của bọn họ thức tỉnh, tất nhiên sẽ có được năng lực đặc biệt hoàn toàn khác nhau.

Ngay cả bản thân chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu cũng không cách nào quyết định được tiếp theo sau khi mình thức tỉnh lực lượng huyết mạch, sẽ có năng lực đặc biệt kỳ quái gì. Có năng lực đặc biệt kinh diễm thực dụng, cũng có năng lực hoàn toàn không có tác dụng gì. Loại vấn đề này không cách nào dự đoán được, vẫn khiến gia tộc huyết mạch rắn chín đầu khó xuất hiện người mạnh nhất.

Vì hiểu rõ vấn đề phức tạp này, hơn một ngàn năm trước gia tộc huyết mạch rắn chín đầu đã xuất hiện một dược sư thần bí tập sự, đồng thời hắn còn là một minh văn sư tập sự!


Người này không thể tự do lựa chọn năng lực đặc biệt sau khi huyết mạch thức tỉnh. Chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu đang làm nghi thức thức tỉnh, nếu như đeo ma hạch ma thú năng lực đặc biệt, hơn nữa sửa lại nghi thức thức tỉnh và thuốc, có cơ hội khiến người thức tỉnh lực lượng huyết mạch rắn chín đầu nắm giữ được năng lực tự chọn.

Nhưng điều này là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Trong gia tộc huyết mạch rắn chín đầu có không ít người từng làm như vậy, đã chết tại chỗ. Nó cũng không phải là một loại phương thức thức tỉnh hoàn thiện.

- Ngươi định đi gia tộc huyết mạch rắn chín đầu sao?

Phần Đồ Cuồng Ca nhìn chằm chằm vào Đoạn Phong Bất Nhị:

- Nói như vậy, ngươi sẽ phải từ bỏ họ Đoạn Phong của mình sao?

Ánh mắt Càn Kình cũng nhìn chăm chú vào Đoạn Phong Bất Nhị. Gia tộc huyết mạch rắn chín đầu tuyệt đối sẽ không đồng ý, trong tình trạng Đoạn Phong Bất Nhị còn giữ lại họ Đoạn Phong tiến vào gia tộc huyết mạch rắn chín đầu làm nghi thức thức tỉnh! Trừ phi hắn từ bỏ họ Đoạn Phong của mình đổi thành họ của gia tộc huyết mạch rắn chín đầu!

- Ta sao có thể làm như vậy được? Ta từ nhỏ đã mang họ Đoạn Phong.

Đoạn Phong Bất Nhị cau mày mỉm cười:

- Đến lúc đó chung quy sẽ có biện pháp đúng không? Thực sự nếu không được, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp lén vào xem thử một chút?

Lén vào sao?

Ba người kia cùng bĩu môi. Ngươi xem tế đàn thức tỉnh lực lượng huyết mạch là chợ bán thức ăn sao? Tùy tiện để ngươi tiến vào? Chiến sĩ Huyết Mạch nhà ai, khi thực hiện tế đàn thức tỉnh lại không bảo vệ nghiêm mật? Cho dù là quân đội quốc gia muốn tấn công tế đàn của bất kỳ nhà nào, sợ rằng sẽ phải trả một cái giá rất lớn.

- Loại chuyện phiền não này đến lúc đó nói sau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận