Sất Trá Phong Vân

Hỏa Nhãn kim loại sa mạc, có lực lượng lôi điện và biển rộng. Càn Kình nhìn từng khối kim loại hỏa hệ chủng loại khác nhau. Hèn chi dù là trong bút ký tiền bối Càn gia hay sách giáo khoa trong học viện đều nói Chiến Sĩ cường đại là quái vật nuốt tiền. Tổng giá trị mấy khối kim loại trên bàn đã vượt qua thị trường hai ngàn vạn kim tệ!

Chỉ tài liệu đã có giá này, nếu rèn một thanh hồn binh và thích hợp cho Chiến Sĩ chỉ kém một bước nhập thánh thì hai ngàn vạn? Đó chỉ là giá phí quy định, muốn mua vào tay giá bốn ngàn vạn đã là may mắn.

- Thế nào? Khi nào bắt đầu rèn? Còn cần công cụ gì không? Ta tìm giúp ngươi! Nếu ai không bán thì có phải cướp ta cũng đem đề!

Càn Kình nhìn đôi mắt Lôi Địch cuồng nhiệt như phun ra lửa lần đầu tiên phát hiện người thủ hộ thành thị luôn bình tĩnh trầm ổn hôm nay thất thố. Đâu phải nói rèn hồn binh là được ngay?

- Đại thúc, ta đúng là Rèn tạo Đại Sư nhưng đến bây giờ ta còn chưa biết cái gì là hồn binh, người kêu ta làm sao rèn?

Càn Kình nhún vai:

- Ta cần có ấn tượng đại khái, tìm một ít kim loại bình thường mô phỏng rèn vài lần luyện tập tay.

Lôi Địch liên tục vỗ trán, nói:

- Ngươi nói đúng, ta quá sốt ruột. Hay chúng ta đi Vĩnh Lưu thành ngay? Mỗi tháng ở đó sẽ cử hành đại hội đấu giá một lần, chắc có thể mau bút ký cần thiết về.

- Không vội, không vội, đây mới là đầu tháng.

Càn Kình nhẹ lắc đầu, thầm tính toán hắn chế tạo ra Trảm Mã Đao lúc mới trở thành Rèn tạo Sư, bây giờ năng lực rèn tăng vọt so với hai năm trước, đã là Rèn tạo Đại Sư. Chờ tới lúc sẽ đi đại hội đấu giá nhìn xem có kim loại nào tốt thuận tiên mua về tăng chất cho Trảm Mã Đao.

Càn Kình nhìn đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc mới trước đó cùng hắn phạm tội giết người. Bất Nhị thương của Đoạn Phong Bất Nhị cần rèn lại một lần, nếu không thì Bất Nhị thương hai đầu đều có năng lực truyền đấu khí nếu gặp vũ khí cùng là đấu binh sẽ không chiếm lợi.


Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc thì không có cả đấu binh. Nếu đại hội đấu giá thật sự có kim loại hiếm hoi thì sẽ cố gắng mua hết!

Mua hết? Càn Kình nhìn kim loại trên mặt bàn. Tuy đại hội đấu giá chưa chắc có kim loại quý giá như vậy nhưng dù là kim loại hơi hiếm thì giá cũng rất đắt. Lần trước lấy được năm trăm vàng miếng trong Ma tộc nếu dùng để ăn uống sinh hoạt thì đời này đủ chi tiêu, nếu mua kim loại hiếm...

Lần đầu tiên Càn Kình phát hiện con số năm vạn kim tệ không là gì trước kim loại hiếm. Ít nhất những kim loại trên bàn dùng năm vạn kim tệ không đủ mua một góc, Càn Kình phải tìm cách kiếm thêm kim tệ.

- Đại hội đấu giá... Đại hội đấu giá...

Ngón tay Càn Kình gõ mặt bàn, nói:

- Có thể mau tất nhiên cũng có thể bán... Ta nên bán cái gì? Đấu binh? Dược tề hay thần bí dược tề? Hoặc lấy ra một thanh đấu binh ma pháp sơ cấp minh văn bán?

Trong đại sảnh yên tĩnh, mọi người nghe Càn Kình lầm bầm, cùng giật nảy mình.

Lôi Địch mở miệng hỏi:

- Ngươi mới nói cái gì?

- A?

Càn Kình lấy lại tinh thần nói:

- Ta đang suy nghĩ nhân lúc trước khi bắt đầu đại hội đấu giá thuận tiện chế tạo cái gì để bán lấy chút tiền tăng cấp trang bị của mình.

- Ngươi mới nói thần bí dược tề? Còn có đấu binh ma pháp sơ cấp minh văn?

Lôi Địch cảm giác đời này giật mình toàn hiến cho Càn Kình.

Đường đường là Chiến Đường Tam Kiệt có chuyện gì chưa từng thấy? Lôi Địch từng cho rằng coi như Đại Ma Vương hiện thời mặc Chiến Thế ma khải, cầm Diệt Thế ma thương xuất hiện trước mặt thì gã vẫn tâm tình bình lặng như nước. Lôi Địch không ngờ Càn Kình nói mấy câu làm gã giật mình suýt nhảy cẫng lên.

Thần bí dược tề? Thần bí dược tề được gọi là chỉ có kẻ điên mới nghiên cứu thần bí dược tề học? Càn Kình cũng biết? Minh văn! Cũng là một ngành học thâm ảo làm người ta phát hiện. Lôi Địch nghe Càn Kình lầm bầm hình như hắn hơi hiểu về minh văn? Dược tề, thần bí dược tề, rèn, minh văn, Chiến Sĩ, Càn Kình muốn làm cái gì?

- Minh văn học đồ, thần bí dược tề học đồ.

Càn Kình cười nói:

- Ta còn chưa nhập môn hai môn học này.


Lôi Địch chỉ im lặng. Dù là minh văn hay thần bí dược tề đều cần thiên phú rất cao, chỉ tính mặt trí nhớ đủ khiến vô số người dừng chân ngoài ngưỡng cửa. Dù Càn Kình chỉ là học đồ cũng đã rất kinh khủng.

- Bất Nhị, ta viết một tờ danh sách, ngươi hãy mua tài liệu, mua bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Càn Kình cầm bút lông chim trên bàn chấm vào mực nước, viết nhanh trên trang giấy.

- Không mua được cũng không sao, mua những gì mua được. Ngươi cầm miếng vàng này dùng đi.

Năm trăm miếng vàng chói lòa đinh đang xếp đầy bàn dài. Lôi Địch nhìn, tim đập nhanh. Miếng vàng giá trị vài vạn kim tệ, tiểu tử Càn Kình lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?

- Ha ha ha ha ha ha! Xem ra Bất Nhị thương của ta có cơ hội tăng tiến rồi.

Đoạn Phong Bất Nhị hốt vàng, ngẩng đầu nhìn Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc.

Đoạn Phong Bất Nhị nói:

- Ta bảo này, hai vị sao còn đứng đó không giúp một tay?

Ba người, năm trăm vàng miếng cùng bro vào xe ngựa.

Lôi Địch nhìn đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc rời đi, mí mắt giật giật. Có vẻ như đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc sẽ càn quét cửa hàng Áo Khắc Lan thành.

Năm vạn kim tệ! May mắn là hai Chiến Sĩ huyết mạch, người kia là Chiến Sĩ Hàng Ma, nếu không thì trong Áo Khắc Lan thành khó thể chấn nhiếp những kẻ thấy vàng lóa mắt.

Càn Kình quay quanh đại sảnh đánh giá bốn phía:

- Đại thúc có thể chuẩn bị một gian phòng cho ta, không để ai đến quấy rầy không?


- Không thành vấn đề!

Lôi Địch xoay người đi hướng cửa sau đại sảnh, nói:

- Chỗ ta có một gian tầng hầm, lối ra duy nhất là phòng của ta. Ngươi ở trong đó, nếu muốn quấy rầy ngươi thì trước tiên phải giết ta.

Càn Kình bắt lấy một trái táo trên bàn, gặm một miếng, thầm nhủ đúng là an toàn. Tại Áo Khắc Lan trừ Lôi Địch ra không có ai giết được Càn Kình, muốn tìm một người có thể giết Lôi Địch? Có khả năng không?

Tầng hầm phòng Lôi Địch dài rộng cỡ một trăm thước, xây sâu dưới lòng đất hai mươi mấy thước, độ cao bốn thước mấy. Các loại thiết bị huấn luyện đầy đủ.

Có thể nhìn ra đây là phòng tập luyện thường ngày của Lôi Địch.

Càn Kình đóng cửa phòng lại, không rảnh xem xét bên trong phòng có thứ gì. Dù thiết bị có đầy đủ cỡ nào cũng không sánh bằng Vô Tận thế giới, một tòa Tây sơn, vô số ma thú, trên đời này còn có cách huấn luyện thực chiến nào tốt hơn thế?

Càn Kình mở đấu giới lấy ra mũ đi thông Vô Tận thế giới, không đóng đấu giới lại ngay mà cẩn thận quan sát bên trong. Không gian lúc trước chỉ cỡ mười thước vuông giờ rộng cỡ tầng hầm, cao khoảng trăm thước.

Không gian siêu lớn có thể chứa nhiều vật phẩm hơn, tiếc rằng chỉ có thể nhét vật chết vào, bỏ vật sống vào sẽ chết ngay.

- Không tệ, không tệ. Tiến vào Phục Ma nhất chiến khiến đấu giới mở rộng nhiều như vậy.

Lôi Địch rời đi suýt trẹo chân, ngoái đầu nhìn ván cửa dày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận