Sất Trá Phong Vân

Thiết Khắc chậm rãi vươn ngón tay viết một chữ trên mặt đất, đứng dậy đi tới bên cạnh tảng đá to, tựa vào cục đá nhìn lên trời.

Trộm!

Đoạn Phong Bất Nhị nhìn một chữ đơn giản, không thể tin loại người như Thiết Khắc nghĩ ra kiểu này. Trộm, lẻn vào trong, lén hoàn thành. Đây đúng là cách rất hay.

Nhưng mà...

Đoạn Phong Bất Nhị nằm trên cỏ nhìn trời. Gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà trong mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch không phải muốn trộm là có thể lẻn vào dễ dàng.

Trong phút chốc vùng hoang dã chỉ còn tiếng gỗ cháy lách cách.

Càn Kình liếc trường kiếm thanh đồng trong tay Phần Đồ Cuồng Ca, vũ khí mài sáng như gương bây giờ phủ một tầng màu xanh mỏng, tựa như đặt trên giá vũ khí thật lâu không ai dùng, trải qua thời gian dài rỉ sét.

Vùng hoang dã Phần Đồ Cuồng Ca an toàn hơn dã ngoại đầy đoàn mã tặc nhiều.

Trong một đêm, trừ ngẫu nhiên có mấy con thỏ hoang đi ra kiếm ăn thì không có sinh vật nào đi qua.

Phần Đồ Cuồng Ca chớp đôi mắt đầy tơ máu, trừ mất ngủ vì thân thể đau đớn ra còn vì hưng phấn lần đầu tu luyện Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp.


Mười hai đấu khiếu, chỉ là mười hai đấu khiếu, đấu khí chuyển động, vốn nên là bí pháp đấu khí kém cỏi nhất. Nhưng Phần Đồ Cuồng Ca vui mừng phát hiện bộ đấu khí này rất có thể càng tốt hơn lúc trước Càn Kình giới thiệu.

Tuy trước kia Phần Đồ Cuồng Ca không tu luyện bí pháp đấu khí mười hai đấu khiếu nhưng là đệ tử Phần Đồ thế gia, có xem các loại bút ký của Chiến Sĩ, từng thấy giới thiệu về bí pháp đấu khí mười hai đấu khiếu.

Đấu khí chuyển động có lực quan trọng hơn xa đấu khí mười hai đấu khiếu quay nhanh. Những đấu khí hấp thu kim khí thanh đồng, về độ mạnh đấu khí thì đấu khí của mười hai đấu khiếu không thể sánh bằng.

Bây giờ đã được mười tám đấu khiếu, thậm chí là bí pháp đấu khí mười chín đấu khiếu mới có độ mạnh. Nếu cứ tiếp tục tu luyện, hấp thu nhiều kim khí vào trong đấu khí thì độ mạnh của đấu khí sẽ càng tăng.

Phần Đồ Cuồng Ca bỗng xông lên:

- Đoạn Phong Bất Nhị, thử tập một chút đi!

Một đấm đánh ra va chạm với bàn tay Đoạn Phong Bất Nhị giơ lên.

Quyền chưởng giao nhau phát ra tiếng giòn vang. Phần Đồ Cuồng Ca thụt lùi mấy bước, vẻ mặt mừng rỡ.

Đoạn Phong Bất Nhị nhìn lòng bàn tay mình, rất là nghi hoặc:

- Một đấm của ngươi rắn chắc hơn ta tưởng. Tuy ta không dùng hết sức nhưng chỉ đẩy lui ngươi, đấu khí không bị chấn nát. Đấu khí này hơi thú vị.

Một trăm lẻ tám đấu khiếu...

Phần Đồ Cuồng Ca đầy trông chờ nhìn đôi tay. Nếu thật sự luyện đến một trăm lẻ tám đấu khiếu thì uy lực sẽ mạnh đến đâu? Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà, Hoắc Nhĩ Thiết!

Càn Kình cười cười leo lên ngựa. Càn Kình có học đấu kỹ từ Âu Lạp Khắc đấu khí phòng, biết nó xuất sắc, nghĩ rằng bộ Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp được nhận định là bí pháp đấu khí thánh giai chắc không tệ đến đâu. Tối nay phải tìm một nhà trọ trong thành nghỉ ngơi, để tiến vào Vô Tận thế giới.

Trong một thôn trang nhỏ nhỏ tụ tập đông đúc cường giả các lĩnh vực thật là kỳ dị. Càn Kình cứ cảm giác đám người Bố Lai Khắc đại thúc dạy hắn dường như có chuyện cần hắn làm việc, rốt cuộc là chuyện gì thì không nghĩ ra.

Mặc kệ sẽ làm cái gì. Càn Kình giơ roi giục chiến mã chạy như điên. Nhiều thứ Càn Kình có được là nhờ đám người Bố Lai Khắc đại thúc, có thể giúp bọn họ làm chút là nên.

Đoạn Phong Bất Nhị cưỡi trên lưng ngựa, thỉnh thoảng nhìn bàn tay mới đối chiến với Phần Đồ Cuồng Ca, lại ngó Thiết Khắc đi gần đó. Hai người này một học Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp, một thì đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ nhị giai, có thể nói tương lai sẽ phát triển nhanh chóng.

Còn Càn Kình thì càng khỏi phải nói, thực lực của Chiến Sĩ bình thường thức tỉnh lực lượng huyết mạch này luôn dẫn đầu mọi người.

Xem ra...


Đoạn Phong Bất Nhị nhíu mày. Nên cố gắng hơn mới được, nếu không sẽ bị mọi người bỏ lại sau lưng. Đặc biệt là năng lực thức tỉnh huyết mạch Cửu Đầu Xà một lần nữa, phải có quy hoạch của mình, tuyệt đối không thể đánh cược may mắn vào năng lực chưa biết khi thức tỉnh tự nhiên.

Phần Đồ Cuồng Ca nằm rạp trên lưng ngựa, tay siết chặt trường kiếm thanh đồng. Thực lực hiện tại của Phần Đồ Cuồng Ca yếu nhất trong bốn người, việc cảnh giác tình huống xung quanh không bằng ba người kia. Cho nên Phần Đồ Cuồng Ca hoàn toàn bỏ cảnh giác, tập trung hấp thu kim khí trong kim loại tăng thực lực của mình.

Chạy như điên, nghỉ ngơi.

Nghỉ ngơi, chạy như điên.

Hành trình đơn giản hay có thể nói là khô khan, tuyến đường mấy ngàn dặm nhanh chóng rút ngắn.

Vào Càn châu, y phục trên người Càn Kình mỏng hơn nhiều. Thời tiết phương nam nóng hơn phía bắc.

Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc đi qua mấy thành thị của Càn châu, một thành phố lớn khổng lồ, trống trải không có tường thành xuất hiện trước mắt đám người.

Không có tường thành! Chân Sách hoàng triều chỉ có bốn thành thị không có tường thành. Tòa thành thứ nhất là Thần Đô Thánh Thành năm xưa Phục Long Chân Sách đại đế định đô.

Quốc gia bị người công kích đến đô thành đã mất đi sự kính yêu, ủng hộ của quốc dân vậy thì diệt vong cũng tốt, còn cần tường thành làm gì?

Câu nói của Phục Long Chân Sách đại đế đời thứ nhất đặt định Thần Đô Thánh Thành là thành thị vĩnh viễn không xây tường thành.

Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cao quý không cần dùng tường thành bảo vệ lãnh địa của mình!

Khi Càn thành cần mở rộng, Chiến Sĩ thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực Càn Võ Dương nói một câu đẩy ngã tường thành từng có được, khiến thành thị nhanh chóng khuếch trương nhưng không xây dựng bất cứ tường thành nào.


Thành thị không có tường thành thì Càn châu chỉ có một tòa, là Càn thành!

Đoạn Phong Bất Nhị ngoái đầu nhìn Càn Kình, gã chưa từng thấy trong mắt đồng bạn có sự hồi hộp lần đầu tiên hiện ra cảm xúc chẳng biết là căng thẳng, hưng phấn hay cảm xúc phức tạp.

- Càn thành... Càn thành...

Càn Kình ngồi trên lưng ngựa nhìn thành thị khổng lồ ở phía xa, hít sâu một hơi mùi quê hương mong nhớ, chân kẹp chặt bụng ngựa, chiến mã phát ra tiếng hí dài vọt ra.

Không có tường thành không có nghĩa là không có binh sĩ ở cửa thành. Hai bên đường chủ yếu đi thông thành thị đều có mấy binh sĩ dáng người thẳng tắp đứng canh gác.

Vệ binh cửa Vĩnh Lưu thành so với ở cửa Áo Khắc Lan là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, bất cứ ai gặp phải đều cảm giác tia sáng trong mắt bọn họ.

Nhưng so với những vệ binh canh giữ tuyến đường chu yếu hai bên Càn thành thì Càn Kình phát hiện vệ binh ở cửa Vĩnh Lưu thành cho người cảm giác giống nhà quê, hoặc nên nói bọn họ cố gắng biểu hiện phấn chấn ra ngoài, còn vệ binh cửa Càn thành thì từ trong xương toát ra sự kiêu ngạo.

Loại kiêu ngạo phát ra từ bên trong đủ khiến vệ binh cửa Vĩnh Lưu thành thấy tự ti.

Mấy vệ binh canh giữ hai bên đường liếc Càn Kình, không đứng ra kiểm tra, chỉ đứng hai bên đường cho người đi đường thông qua.

Tại Càn châu, Càn châu có gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch chung cực trước giờ là một trong những thành có xác suất phạm tội thấp nhất trong Chân Sách hoàng triều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận