Sất Trá Phong Vân

Thời gian này không thể nói là siêu nhanh nhưng cũng không quá chậm. So với Càn Vô Cực, Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh tự nhiên sau nghi thức thì Càn Vô Trần có địa vị cực cao trong Càn gia.

Dù là trưởng lão ngoại viện cũng không thể xử phạt Càn Vô Trần được. Trừ gia chủ, cùng với Chấp Pháp Viện trong gia tộc, nguyên Càn gia này không ai có thể xử phạt Càn Vô Trần.

Dù là trong Chân Sách hoàng triều, nếu Càn Vô Trần ra vấn đề gì, quan viên khắp nơi sẽ thầm hỏi gia chủ của Càn gia và hoàng đế Chân Sách hoàng triều rồi mới có quyết định xử lý.

- Ca...

Càn Vô Trần vung tay lên:

- Tránh qua một bên!

Càn Vô Cực tiến lên hành lễ bị Càn Vô Trần đẩy ngã xuống đất, gã không thèm nhìn Càn Vô Cực một lần.

- Thứ vô tích sự. Ở trước Càn gia để một phế vật rời khỏi Càn gia đánh bại, nếu ngươi còn biết nhục thì tự sát đi.

Càn Vô Cực ngồi bệch dưới đất, gục đầu xuống. Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cường đại bị một người rời khỏi gia tộc, thậm chí không thức tỉnh lực lượng huyết mạch dễ dàng đánh bại, loại sỉ nhục này đau còn hơn là đao cắt da thịt.


- Càn Kình, ngươi đánh người rồi muốn đi sao?

Càn Vô Trần sải bước long hành hổ bộ, không cần mở ra lực lượng huyết mạch đấu khí đã trực tiếp tăng lên tới Hàng Ma cửu chiến. Càn Vô Trần thong dong bước đi như vua đi tuần, bàn tay to mở ra chộp sau gáy Càn Kình.

- Xem ra đã lâu ngươi không trở về Càn gia, dám xuống tay với Chiến Sĩ huyết mạch của Càn gia. Hôm nay ta đánh gục ngươi đưa đến trưởng lão nội viện xử lý, để ngươi nhận xử phạt phản bội gia tộc.

Tay phải của Càn Kình đẩy eo Càn Thành hướng Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc. Càn Vô Trần không phải Chiến Sĩ trình độ như Càn Vô Cực. Hai luồng đấu khí va chạm khó tránh khỏi ảnh hưởng xung quanh, người không có đấu khí hộ thể cần được bảo vệ.

Càn Vô Trần ra tay cực nhanh, bàn tay bốn phương tám hướng như che lấp khoảnh trời trên đầu Càn Kình. Khí thế hùng hồn cho người cảm giác bầu trời còn bị che huống gì Chiến Sĩ nho nhỏ nhà ngươi?

Càn Kình quay đầu, xoay eo, không thèm nhìn ma thủ che trời. Đấu khí Phục Ma nhị chiến bỗng bùng nổ trong một trăm lẻ tám đấu khiếu. Một vạn năm ngàn chuyển xoay cực nhanh kéo theo đấu khí như muốn từ đấu khiếu xuyên qua lớp da, toàn thân Càn Kình kêu răng rắc.

Trong phút chốc thân thể Càn Kình giống chứa đầy pháo nhỏ cùng lúc bị người đốt kêu vang.

Tốc chiến tốc thắng!

Càn Kình biết trong dinh thự Càn gia không chỉ có một, hai Chiến Sĩ huyết mạch cư ngụ, dù nhiều người đã đi biên cương chiến trường nhân ma đóng giữ, hoặc đi Chiến Sĩ cao đẳng học viện, phải chăng khám phá ra bí pháp đấu khí hòa vào đấu khí huyết mạch của gia tộc.

Tòa dinh thự này vẫn như cự thú cường đại sinh hoạt trong truyền thuyết thái cổ, cư ngụ cường giả khiến Lôi Địch đã nhập thánh vẫn thấy nhức đầu.

Phục Ma nhị chiến?

Khóe mắt Càn Vô Trần co giật. Không ngờ là Phục Ma nhị chiến, sao có thể được? Không lẽ Càn Kình đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch sao? Đừng nói Chiến Sĩ bình thường muốn đột phá Hàng Ma cửu chiến không phải chuyện dễ dàng, coi như là Chiến Sĩ huyết mạch cũng có người cả đời kẹt ở Hàng Ma cửu chiến.

Càn Vô Trần không có nhiều thời gian suy nghĩ, lực lượng huyết mạch ngủ say trong người trong phút chốc hoàng toàn được giải phóng, sôi trào. Trên bầu trời, thân hình vạm vỡ biến thon thả, Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương vĩnh viễn đầy mỹ cảm. Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương có thực lực càng mạnh thì ngoại hình càng đẹp trai.

Đây là điểm Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương luôn tự hào, bọn họ không chỉ là Chiến Sĩ cường đại cũng là một đám mỹ nam tử đẹp tria nhất trên đời.


Dĩ nhiên khi Càn Kình thấy ngoại hình điển trai của Càn Vô Trần thì thầm thở dài. Chiến Sĩ có ngoại hình đẹp trai nhất thời đại này đã không còn là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, bề ngoài của Thiết Khắc đủ khiến Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương đâm ra nghi ngờ sắc đẹp của mình.

Phục Ma nhị chiến!

Khuôn mặt tuấn tú của Càn Vô Trần treo nụ cười tự tin. Cho dù không dùng lực lượng càng mạnh hơn, chỉ là thực lực cùng cấp thì ta vẫn dễ dàng thắng, đây là lực lượng cao quý của Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương!

Chiến Sĩ bình thường thấp hèn kia, ngươi hãy nếm thử cái gì là Chiến Sĩ huyết mạch, cái gì gọi là chênh lệch thực lực đẳng cấp! Ta sẽ để ngươi biết dù cùng đẳng cấp nhưng vận tốc quay đấu khiếu của Chiến Sĩ huyết mạch nhanh hơn xa Chiến Sĩ bình thường, đây chính là ưu thế thiên nhiên!

Càn Kình phớt lờ Càn Vô Trần cười mỉa, chân đạp bước nhanh như chớp, cánh tay đâm thẳng tới hóa thành cán thương lớn đâm tới trước mặt Càn Vô Trần.

Y phục Chiến Sĩ hơi rộng, tay áo Chiến Sĩ run theo gió, đấu khiếu quanh thân chuyển động va chạm nhau phát ra một chuỗi tiếng giòn vang như sóng đập vào bờ đê.

Chiêu tự sáng tạo có chút ý vị thành một phái đấu kỹ riêng.

- Tốc độ siêu nhanh, ra tay cũng mạnh, đây thật sự là Càn Kình ba năm trước thức tỉnh thất bại huyết mạch sao? Nếu mới nãy hắn dùng thực lực này xuống tay thì Càn Vô Cực sớm chết rồi! Trong Chiến Sĩ bình thường Phục Ma nhị chiến có lẽ không mấy ai là đối thủ của Càn Kình.

Kinh ngạc, bất ngờ, tính toán, các loại suy nghĩ nhanh chóng hiện ra trong đầu Càn Vô Trần.

Chỉ thấy thế công một kích của Càn Kình như sông dài nhanh chóng dâng lên, gió ập vào mặt làm người nghẹt thở. Càn Vô Trần cất đi sự khinh thường, nhìn ánh mắt của Càn Kình, gã có cảm giác lưng ướt mồ hôi lạnh, rợn gai ốc.

Hai, ba năm nay tiểu tử này đi chỗ nào? Không lẽ luôn chém giết trong chiến trường nhân ma, may mắn sống sót mới luyện ra thực lực mạnh mẽ như vậy, mới quay về Càn gia gây chuyện? Đúng rồi, sát khí trên người hắn chỉ người trải qua trăm ngàn trận chiến chết chóc mới có, nếu không phải ta cũng đi chiến trường nhân ma thì sẽ bị khí thế của hắn trấn áp.


Trong khoảnh khắc chiêu tự tạo của Càn Kình đã đến trước mắt, cánh tay phải của Càn Vô Trần từ bên trên chặt xuống chuyển sang giơ ngang đỡ va chạm cẳng tay Càn Kình, đỡ một kích.

Đấu khí liên tục va nhau sau đó là thân thể, tiếng cơ bắp va chạm vang dội.

- Nguy rồi, đây thật sự là Phục Ma nhị chiến sao? Đấu khí của ta bùng phát vận tốc quay cỡ bảy ngàn năm, tại sao trong phút chốc bị nổ nát? Tiểu tử này...

Con ngươi Càn Vô Trần co rút cỡ đầu kim, trong mắt gã trừ Càn Kình ra không còn ai khác. Khi va chạm, đấu khí Phục Ma nhị chiến hoàn toàn tan vỡ, bao gồm cánh tay cứng rắn cũng thấy nhức nhối. Phong Vân đấu khí dọc theo cẳng tay xông lên cánh tay.

Muốn chết!

Đấu khí quanh người Càn Vô Trần yếu đi, trong lòng gã vừa kinh vừa giận, không rảnh suy nghĩ dùng năng lực Phục Ma nhị chiến ức chế Càn Kình. Lực lượng ngủ say trong người Càn Vô Trần liên tục dâng lên, Phục Ma tam chiến, tứ chiến, ngũ chiến!

Nguyên tố băng giá vòng quanh cánh tay Càn Vô Trần, Càn Kình. Khí lạnh nhanh chóng đông thành khối băng đẩy nhanh hướng Càn Kình.

Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, đấu ma song tu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận