Sất Trá Phong Vân

Có chiến thân huyết mạch Cửu Đầu Xà làm nhân chứng, thần bí dược tề làm vật chứng, Bàn Vân không thể không tin Đoạn Phong Bất Nhị. Bàn Vân bỗng nhắm tịt mắt đặt miệng túi bên miệng, ừng ực uống.

Nước dọc theo cổ họng chảy xuống dạ dày. Bàn Vân nhắm chặt mắt, khóe mắt hằn nếp nhăn, chân mày nhíu chặt chờ đợi đau đớn làm người ta sống không được, chết không xong trong tin đồn.

Vô số năm qua Chân Sách hoàng triều, ma tộc tuyên truyền khoa trương biến thần bí dược tề trở thành cực kỳ đáng sợ.

Một giây... hai giây... ba giây...

Bàn Vân cảm giác máu trong người như bị thứ gì đốt lên, máu sôi sục.

Đến rồi! Đôi tay Bàn Vân siết chặt, hồi hộp đến nỗi cơ bắp toàn thân căng cứng như cục đá. Tiếng gầm đầy dã tính cuồn cuộn trong máu xộc thẳng lên não.

Trong phút chốc Bàn Vân nhắm mặt lại thấy một con rắn chín đầu khổng lồ bay giữa sân chiến hỏa, bốn phía là nhân loại cầm đủ vũ khí quay quanh, có ma thú biết hoặc không biết tên.

Cửu Đầu Xà kiêu ngạo đứng giữa chiến trường, chín cái đầu rắn có chín năng lực hoàn toàn khác nhau phun hỏa diễm, khói độc, hàn băng, các loại năng lực khác nhau. Chúng nó hoặc là ngưng kết, hoặc là bạo tạc, biến chiến trường thành tận thế.

Vảy, vảy đen thui xuất hiện ngoài người Bàn Vân, từng móng vuốt sắc bén như dao bắn ra xẹt qua không khí vang tiếng rít.

- A!

Bàn Vân ngửa đầu phát ra tiếng gầm đầy dã tính, mắt đen như đêm, thực lực Chiến Sĩ Hàng Ma chớp mắt xuất hiện trên người gã. Chiến thân huyết mạch Cửu Đầu Xà hoàn thành trong giây lát.

Hai giọt lệ trong suốt dọc theo khóe mắt chảy xuống, Bàn Vân giơ tay lau lệ. Giọt lệ đó là khi Bàn Vân thức tỉnh lực lượng huyết mạch, cảm nhận Cửu Đầu Xà bị vô số quần thể vây công thì tức giận.

- Ta...

Bàn Vân cúi đầu nhìn thân thể biến đổi, mắt đen tràn ngập khó hiểu, ngạc nhiên:


- Ta... Ta thật sự thức tỉnh lực lượng Cửu Đầu Xà, ta...

Giây tiếp theo, Bàn Vân bắt lấy túi da trâu chưa uống hết lại nốc ừng ực. Thức tỉnh nhất giai không đủ, uống thêm một hớp là thức tỉnh nhị giai, sau đó là tam giai, tứ giai...

- Tiểu tử, ngươi khao khát quá vậy?

Đoạn Phong Bất Nhị khoanh tay trước ngực, cười tủm tỉm nhìn Bàn Vân tham lam:

- Ta nói cho ngươi biết, ngươi có uống nhiều hơn cũng vô dụng. Loại dược tề này chỉ giúp thức tỉnh một lần, nếu không thì chẳng phải là Hủy Diệt Ma Nhãn quyền đánh Tinh Linh vương, chân đạp Tam Đầu Hoàng Kim Long, khạc đàm diệt huyết mạch Chiến Thần, *** một cái giết hết ma võ sĩ?

Bàn Vân lúng túng cầm túi da trâu, phát hiện đúng như Đoạn Phong Bất Nhị đã nói, thân thể không cảm nhận lực lượng ngủ say trong huyết mạch nữa.

- Được rồi, trả cho ta.

Đoạn Phong Bất Nhị giơ tay 'giật' lại túi nước từ tay Bàn Vân:

- Cảm giác thế nào?

Bàn Vân ngơ ngác nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, lòng phức tạp nhìn túi nước chưa uống hết, nếu cầm về cống hiến cho gia chủ thì là công lớn rồi.

- Muốn cướp?

Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm nhìn Bàn Vân, nói:

- Ngươi cảm thấy ngươi đánh thắng được ta sao? Hay là con người của ngươi không biết cái gì gọi là ân tình?

Bàn Vân ngơ ngẩn, vẻ mặt xấu hổ, lúng túng. Nếu không phải người này thì Bàn Vân còn làm công tác người ngoài thấy quang vinh nhưng thật ra đầy khuất nhục, có lẽ cả đời sống trong sa sút.

- Tiểu tử, năng lực của ngươi là cái gì?

Đoạn Phong Bất Nhị đầy hứng thú nhìn Bàn Vân.

Bàn Vân giơ tay khiến một giọt dịch màu xanh dọc theo móng tay sắc như đao chảy lên xuống, cuối cùng nhẹ di chuyển trên đầu ngón tay.

- Độc.

- Chuyện hôm nay...

Bàn Vân trầm ngâm, khom lưng, cúi đầu nói:

- Các ngươi yên tâm, ta thề với vinh diệu huyết mạch Cửu Đầu Xà Bàn gia tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện hôm nay, càng sẽ không lộ ra các ngươi. Xin các vị thứ lỗi vì hồi nãy tham lam.

- Không nói?

Mặt Đoạn Phong Bất Nhị cứng ngắc nói:


- Sao ngươi không nói được? Chúng ta giúp ngươi mở ra lực lượng huyết mạch chính là vì khiến ngươi nói ra.

- A!

Bàn Vân ngơ nác nhìn Đoạn Phong Bất Nhị. Thần bí dược tề này đúng là rất hữu hiệu, nếu gia tộc biết thì không dễ giải quyết, sơ sẩy một chút thì rất có thể...

Càn Kình tới gần bên Bàn Vân, mũi hít hà:

- Loại độc này độc tính không quá mạnh, Chiến Sĩ từ Hàng Ma tam chiến trở lên có thể dùng đấu khí bức nó ra khỏi người trong một giây.

- Hàng Ma tam chiến? Không tệ!

Đoạn Phong Bất Nhị vỗ vai Bàn Vân, khích lệ nói:

- Tiểu tử, Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà rất đặc biệt, những năng lực đặc biệt của chúng ta sẽ theo đấu khí tăng trưởng mà tăng uy lực. Đương nhiên nếu ngươi thức tỉnh năng lực đặc biệt vừa lên liền độc chết Chiến Sĩ Phục Ma thì thật là quá tuyệt vời.

Bàn Vân thu chiến thân huyết mạch, nhẹ lắc đầu. Vừa thức tỉnh liền mạnh như vậy? Làm gì có chuyện đó. Trừ phi tế đàn đặc biệt của gia tộc mới có cơ hội.

- Các ngươi thật sự muốn ta nói ra?

Bàn Vân nửa nghi nửa ngờ nhìn Đoạn Phong Bất Nhị:

- Truyền ra chuyện này thì rất khó khống chế, rất có thể...

- Thần Bí Dược sư bị bắt?

Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm nhìn Bàn Vân:

- Ta hỏi ngươi một chuyện, nếu ta là Thần Bí Dược sư, ngươi bắt ta buộc ta chế tạo thần bí dược tề cho ngươi, khi ta làm ra rồi ngươi dám uống không?

Dòng điện chạy dọc sống lưng Bàn Vân lên não, da đầu tê dại, tóc suýt dựng đứng như nhím.


Nói đùa, buộc ra thần bí dược tề có ai dám uống? Bị hỏng óc sao? Ai dám bảo đảm trong lòng Thần Bí Dược sư không có oán hận? Những tên điên tạo ra dược tề giúp người sử dụng có xác xuất thành thành công rất thấp, nhưng tạo dược tề độc chết người là nghề của họ.

Trong phút chốc Bàn Vân bật cười. Đúng vậy, hèn chi trong lịch sử của Chân Sách hoàng triều, ma tộc, Man tộc chưa từng có người ép buộc Thần Bí Dược sư, cùng lắm là bỏ số tiền lớn mời chào.

Người nào không chán sống tuyệt đối sẽ không buộc Thần Bí Dược sư tạo ra thần bí dược tề.

Càn Kình nhẹ vỗ vai Bàn Vân, nói:

- Hôm nay chúng ta tìm gia chủ các ngươi là muốn giao dịch, chắc ngươi cũng biết chúng ta sẽ cung cấp thứ gì?

Bàn Vân gật đầu liên tục. Nói đùa, nếu không phải đồ ngu sẽ biết những người này sẽ cung cấp cái gì.

- Nhưng bây giờ ngươi trở về nói với bọn họ ngươi thành công thức tỉnh.

Càn Kình tặc lưỡi nói:

- E rằng bọn họ không quá chú trọng, vì vậy ta hy vọng ngươi có thể giúp chúng ta một chuyện.

Bàn Vân nhìn vào mắt Càn Kình, rất kỳ dị là thấy lòng ấm áp. Bàn Vân ngần ngừ vài giây mới hiểu ra đó là vì sao.

Tại Bàn gia, từ sau khi thất bại thức tỉnh lực lượng huyết mạch thì Bàn Vân toàn nhận ánh mắt xem thường, xem nhẹ, cao cao tại thượng, khinh khi.

Trong gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch chỉ có mở ra lực lượng huyết mạch mới được tôn kính. Bàn Vân khắc sâu cảm nhận được dù là phụ thân trước kia hiền lành nay mỗi khi nhìn gã đều có vẻ rầu rĩ.

Đúng vậy, chính là ánh mắt này. Bàn Vân nhìn chằm chằm vào mắt Càn Kình, mặc kệ Bàn Vân có thân phận trông cửa hay bây giờ thành công mở ra lực lượng Chiến Sĩ huyết mạch thì ánh mắt của nam nhân này không hề thay đổi, là bình đẳng, đơn thuần bình đẳng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận