Sất Trá Phong Vân

Bàn Hoành Cơ vốn định lợi dụng chuyện Càn Thần Vũ tập kích mượn cơ hội đòi Càn Thành ra. Càn Chiến Huyền hoàn toàn không nhắc đến Càn gia sai, không cho cơ hội đòi người.

Vòng chiến sau khi đánh xong giống như có một đội trọng kỵ binh lao nhanh qua đây, mặt đất bằng phẳng lồi lỗm hố, giống như một đám Ma Pháp Sư thi triển áo thuật phi đạn oanh tạc.

Bụi bặm chưa hoàn toàn tán đi, Càn Chiến Huyền lạnh lùng kiêu ngạo nhìn Bàn Hoành Cơ. Cuộc quyết đấu đã định từ hai tháng trước kết quả vì xà hoàng Bàn Hoành Cơ âm thầm động tay chân đã biến thành như vậy, có tiếp tục cũng không có ý nghĩa, ai biết tiểu tử huyết mạch Cửu Đầu Xà kia bị Bàn Hoành Cơ dùng thủ đoạn gì?

Bàn Hoành Cơ? Càn Chiến Huyền hừ mũi. Không uổng là xà hoàng, luôn núp ở chỗ người ta không biết đột nhiên công kích. Bây giờ cho dù có đánh thắng Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà cũng vô nghĩa, xà hoàng cố ý vô tình, coi như Bàn Hoành Cơ ngươi chiếm lợi, làm Càn gia ta mất mặt và thanh danh, nhưng mà...

Khuôn mặt âm trầm của Càn Chiến Huyền có nụ cười. Bàn Hoành Cơ ngươi bảo hộ cộng với biểu hiện của Càn Thần Vũ đúng là hom nay Càn gia ta không tiện lại công kích Càn Kình, nhưng hắn bị thương nặng như vậy, sau khi hồi phục thì thực lực sẽ rớt hạng. Chỉ cần ta tung tin ra, sẽ có rất nhiều người muốn mượn cơ hội đánh thắng Càn Kình để nổi danh.

Càn Kình đánh thắng Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia, thắng hắn thì đại biểu thắng Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương. Trên đời này rất nhiều Chiến Sĩ, Chiến Sĩ huyết mạch, không thể ngăn cản sức hấp dẫn đầy quyến rũ này.

Nhưng thắng Càn Kình thật sự đại biểu đánh thắng Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương sao? Càn Chiến Huyền cười tự hào. Càn Vô Song sẽ nói cho mọi người trong đại tái Tân Nhân Vương sự thật là gì.

Càn gia thế hệ này sẽ trước tiên đánh bại huyết mạch Chiến Thần, huyết mạch Tam Đầu Hoàng Kim Long, sau đó đánh bại ba huyết mạch chung cực của ma tộc, trở thành Chiến Sĩ huyết mạch mạnh nhất đương thời.

Càn Kình? Một con kiến mà gào la với con voi? Chờ có thời gian giẫm một cước là đạp chết, không cần vì giẫm chết một con kiến mà đắc tội với Cửu Đầu Xà.

Muốn đạp kiến lúc nào chẳng dược?


Càn Chiến Huyền cười tự tin nói:

- Xà hoàng, ta rất mong chờ biểu hiện của Bàn Mộng Thần trong đại tái Tân Nhân Vương.

Càn Chiến Huyền vỗ vai Càn Vô Song:

- Vào với ta, để ta xem mấy ngày nay ngươi tiến bộ như thế nào. Xà hoàng, nếu đói thì cửa Càn gia tùy thời mở rộng, thứ lỗi không tiếp được.

Càn Vô Song cất bước đi vào theo, bỗng ngoái đầu kiêu ngạo nhìn đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bàn Hoành Cơ.

- Ta chờ các ngươi trên đỉnh, nếu các ngươi có thể leo đến gần đỉnh thì ta sẽ cho các ngươi một cơ hội khiêu chiến, để các ngươi không thấy tiếc nuối, hối hận thì suốt đời không thể đánh nhau với đệ nhất cường giả tương lai.

- Ngươi thị đệ nhất? Phi!

Giọng điệu bất mãn giống nhau nhưng thanh âm khác nhau phát ra từ miệng đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Bốn người đồng thanh nói xong ngẩn ra, ngạc nhiên nhìn nhau, vẻ mặt không phục tiếp tục bảo:

- Ta mới là đệ nhất cường giả tương lai!

- A! Phi!

Bốn Chiến Sĩ thân phận, thực lực khác nhau trừng đối phương, phi một cái, vẻ mặt không phục.

Một con mắt của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chớp lóe khiêu khích như đang nói: Nữ bệ hạ Đại Ma Vương ma tộc vĩ đại tương lai mới là mạnh nhất.

Hai cánh cửa dày nặng nề đóng lại phát ra tiếng trầm đục làm tim người run lên, dường như mặt đất rung rinh theo.

Một tầng lực lượng ma pháp nhạt dựng lên quanh hai cánh cửa khổ. Ma Pháp Sư đứng xem nhận ra đó là ma pháp cách âm rất đơn giản nhưng có hiệu quả, không phải mấy chục trống trận to cùng vỗ thì sẽ không thể vọng vào được.

Ầm ầm ầm ầm ầm!


Cửa gỗ dinh thự Càn gia đóng lại, lực lượng ma pháp dâng lên. Một pho tượng sư tử đá khổng lồ trong viện bị Càn Chiến Huyền đập một cái thành đống phấn.

Đứng trong viện Càn gia đa phần là Chiến Sĩ, không dám thở mạnh, liếc trộm gia chủ của Càn gia. Đã lâu rồi không thấy gia chủ đại nhân nổi nóng như vậy.

Càn Vô Song nhìn Càn Thần Phong đứng bên cạnh biểu tình trầm trọng, sợ hãi, lắc đầu. Càn Thần Phong là đệ nhất cường giả của Càn gia chữ lót Thần mà người bên ngoài công nhận quá kém cỏi. Một cường giả thật sự cho dù đối mặt gia chủ cũng không nên sợ hãi.

- Gia chủ đại nhân.

Càn Vô Song biểu tình nhẹ nhàng, cười nói:

- Cần gì tức giận? Chỉ là một Càn Kình nho nhỏ tìm Bàn Hoành Cơ làm chỗ dựa.

Mặt Càn Chiến Huyền rắn đanh, hai vai nhô lên hụp xuống. Đã bao nhiêu năm, bao nhiêu năm rồi Càn Chiến Huyền không bị nhục như hôm nay! Thiên tài như Càn Thần Vũ mà thua, tuy tuổi gã hơi nhỏ nhưng dù gì cũng là Chiến Sĩ có tiềm lực thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực, vậy mà thua phế vật của Càn gia!

Coi như là Bàn Hoành Cơ giở trò, dùng cách đặc biệt hay tiêu hao tuổi thọ Càn Kình khiến hắn tăng vọt sức chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn, sau đó sẽ lại rớt xuống thì Càn Vô Thiên không nên thua! Lại còn thua phế vật ngay trước mặt gia chủ huyết mạch Cửu Đầu Xà.

Nếu là trước kia, Càn Chiến Huyền giơ tay giết phế vật có thể xả bớt cơn giận, nhưng cố tình xà hoàng Bàn Hoành Cơ đứng ra che chở hắn.

Ngực Càn Chiến Huyền phập phồng. Rác rưởi Càn Thần Vũ! Đã tập kích, lại là Tru Ma cửu chiến, thế nhưng cũng thua, lại còn thua uất ức! Nếu Càn Thần Vũ tạc nổ Khổn đấu kỹ trong đấu tâm thì Càn Kình thoát chết được sao? Vì gia tộc chẳng lẽ không thể tạc nổ xếp hàng đấu khí Khôn đấu kỹ? Cái thứ rác rưởi ích kỷ đó chỉ biết nghĩ đến nhi tử vô dụng của hắn!

- Càn gia có bao nhiêu người chết trận tại sa trường, đã bao giờ thấy ta tức giận chưa?

Mặt Càn Chiến Huyền vẫn đen như than, nói:


- Càn gia trừ Chiến Sĩ thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực ra những kẻ thức tỉnh khác đều không phải vô địch thật sự. Ta có thể nhận thua nhưng thua phế vật như Càn Kình...

Càn Vô Song cười khẽ. Trong mắt gia chủ đại nhân này trước nay chỉ có kiêu ngạo, Càn Kình không hề lọt vào mắt Càn Chiến Huyền. Càn Chiến Huyền tức giận chính gã, hai tháng trước nói câu kia đổi lấy khuất nhục bẽ mặt, cho dù có giết Càn Thành cũng không giải hạn được.

- Gia chủ đại nhân, lần này Vô Thiên thua không phải chuyện xấu.

Càn Vô Song hếch cằm nói:

- Vô Thiên có tiềm lực rất mạnh chỉ tiếc quá kiêu ngạo. Hắn luôn muốn vượt qua ta, lần này chờ hắn tỉnh lại, dưỡng thương tốt có thể theo ta. Ta muốn khiến hắn theo ta, nhìn ta cường đại, biết sự chênh lệch. Ta hy vọng hắn sẽ vượt qua ta, thế thì Càn gia càng mạnh hơn, có gì không tốt?

Mặt Càn Chiến Huyền bớt khó chịu, mắt nhìn Càn Vô Song, gật nhẹ đầu, đây mới là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Càn gia.

- Còn Càn Kình? Chỉ là một con kiến được xà hoàng che chở.

Càn Vô Song phất tay nói:

- Lần này hắn trọng thương, chắc sau khi lành lại thì thực lực giảm mạnh, khi đó điều tra rõ hắn ở đâu, tùy tiện tìm người Càn gia đi khiêu chiến rồi đánh chết hắn là được. Cần chú ý là...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận