Sất Trá Phong Vân

Đệ tử Chiến Sĩ đó lên tiếng:

- Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực dường như hỏi thăm tin tức Chiến Sĩ kia, nói muốn đi chặn đường hắn.

- Cái gì? Anh tài ngũ bá?

Mắt Ái Bích Giai sáng lên. Anh tài nũ abs trong Bảng anh tài? Năm đệ tử Chiến Sĩ này không xếp hàng cao, chỉ là chín mươi hai, chín mươi ba, chín mươi bốn, chín mươi lăm, chín mươi sáu áp cthó.

Bọn họ vì không bị người đá xuống Bảng xếp hạng nên bình thường thấy ai có khả năng xếp vào Bảng anh tài sẽ nhanh chóng hỏi thăm bối cảnh của đối phương, nếu là sau lưng có thế lực cường đại hoặc thực lực mạnh thì rụt đầu núp đi.

Nếu gặp đệ tử Chiến Sĩ có khả năng xếp vào Bảng anh tài nhưng không có đủ thực lực, thế lực mạnh mẽ thì Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực sẽ làm chuyện mờ ám trong bóng tối.

Dù sao sau khi rời khỏi Chiến Tranh Chinh Phạt học viện muốn tìm cái ớ năm người đánh hội đồng một đệ tử Chiến Sĩ, ở đầu đường cho đối phương một trận, cảnh cáo sau này sau này có vào Bảng anh tài cũng không được khiêu chiến thứ tự của bọn họ là chuyện dễ như chơi.

Đánh nhau ngoài đường bị bắt nhốt vào ngục giam? Anh tài nũ bá không cần lo cái gì, tuy Chiến Tranh Chinh Phạt học viện không có tám thế lực Vĩnh Lưu thành nhưng vẫn có địa vị siêu nhiên, tám thế lực Vĩnh Lưu thành không muốn trêu vào.

Đặc biệt là mấy năm nay đổi nữ hiệu trưởng trẻ tuổi, có ngoại hiệu là nữ bạo long. Quân thủ thành Vĩnh Lưu thành đã nhận được lệnh từ thành chủ Lý Đức Ước Khắc chỉ cần đám học sinh không giết người, gian dâm, phóng hỏa thì cứ lờ đi.

Nếu đám học sinh đánh nhau, có đánh chết cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện có mấy người có cơ hội xếp vào Bảng anh tài trong thời gian ngắn bị ngũ bá Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực đánh bị tương gãy xương nằm trong y viện học viện, tạm mất cơ hội cạnh tranh Bảng anh tài.

- Năm tên phế vật đó đi đánh Càn Kình?

Ái Bích Giai lạnh lùng cười:

- Cũng tốt. Tuy năm phế vật này không ra gì nhưng chỗ dựa của bọn họ trong học viện là người xếp bốn mươi hạng đầu Bảng anh tài. Hơn nữa...

Bốn Ma Pháp Sư tò mò nhìn Ái Bích Giai. Tiểu chủ nhân này biết rất nhiều bí mật, mỗi ngày nghe Ái Bích Giai kể bí mật có thể tăng kiến thức.

- Đó là đồ đệ Kim Trạch Thiên Lục phái ra đi khắp nơi học đấu kỹ, còn là đồ độ Kim Trạch Thiên Lục rất chú trọng.

Bốn Ma Pháp Sư đã hiểu lần này Càn Kình chọc rắc rối to. Đánh thắng anh tài ngũ bá không phải chuyện lớn gì nhưng vấn đề là dẫn ra đồ đệ đứng sau lưng Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực. Dù Càn Kình đánh thắng hay thua thì hậu quả đều là đắc tội Kim Trạch Thiên Lục.

- Ngũ bá?

Ái Bích Giai cười lạnh ngồi lên xe ngựa:

- Bọn họ xứng xưng bá sao?

- Ngũ bá? Các ngươi cũng xứng là ngũ bá?

Càn Kình nhìn năm đệ tử Chiến Sĩ mặt mũi bầm dập, đứt tay gãy chân té trên mặt đất.

Càn Kình lắc đầu, nói:

- Xem bộ dạng ngu ngốc kia muốn chơi trò xã hội đen học đường? Ô, lại còn là Bảng anh tài?

Càn Kình nhìn mười thẻ bài trong tay, có năm thẻ là Bảng anh tài, còn năm thẻ là thể bài phát cho các đệ tử Chiến Sĩ để khiêu chiến hoạch tranh giành điểm.

- Cái này nên tính như thế nào?

Càn Kình quay đầu nhìn Bích Lạc ngồi trên xe, nói: 

- Cái này nên tính như thế nào?

- Ta chưa tồn đủ thẻ bài khiêu chiến Bảng anh tài đã đánh gục năm người, bây giờ là ta xếp vào Bảng anh tài hay phải khiêu chiến một người trong Bảng anh tài mới được?

Bích Lạc im lặng nhìn thẻ bài. Chuyện này trước giờ chưa xuất hiện trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, mọi người đều làm theo quy tắc. Nếu bị ngũ bá chặn đứng thì đều là bị Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực xử đẹp, chưa từng giống Càn Kình mỗi khi làm việc là cố ý vô tình phá hỏng quy tắc.

- Hay là...

Bích Lạc nghiêm túc suy tư nói:

- Ngươi trả thẻ bài Bảng anh tài cho bọn họ, xong cầm năm thẻ bài quyền khiêu chiến thách đấu với họ

Càn Kình búng tay, vẻ mặt hiểu ra nói:

- Có lý, rất có lý! Nào nào nào, đây là thẻ bài của các ngươi, bây giờ ta trả lại rồi chúng ta...

- Không... Không không không...

- Không không không không...

- Đừng... Chúng ta không cần...

Anh tài ngũ bá Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực ngã trên mặt đất kinh khủng nhìn Càn Kình tới gần, người có thể nhúc nhích thì liều mạng bò dưới đất cố gắng cách xa.

Đánh nữa? Đùa!

Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực lật đật tránh né, không ai quên tình huống chiến đấu vừa rồi. Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực đến khiêu khích, theo thói quen vung tay đánh. Quyền cước có thể dễ dàng đập nát xương người dễ dàng trúng thân thể Càn Kình.

Nhưng kết quả... Quyền cước đau nhức, tiếng xương rạn nứt chứng tỏ Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực đánh trúng không phải thân thể người mà là khối thần thiết tinh cương bách luyện.

Người bị đánh không sứt mẻ nhưng kẻ đánh người thì bị thương nặng nhẹ khác nhau. Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực vội dùng vũ khí knhưng có nắm tay nhanh chóng phóng to trong con ngươi. Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực chỉ kịp nghe tiếng xương cốt liên tục gãy, và toàn thân đau thấu xương.

Khi Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực lấy lại tinh thần biết bị đánh thì đã gãy tay gãy chân té dưới đất, miệng rên ư ử.

- Thật sự không đánh?

Càn Kình nhìn ngũ bá Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực.

Càn Kình lộ vẻ mặt khó xử nói:

- Nếu hiệu trưởng nói ta phá hỏng quy tắc thì các ngươi sẽ làm chứng cho ta sao? Nói là các ngươi khiêu khích đánh trước, ta bị buộc bất đắc dĩ, sợ bị thương nên cắn răng đánh trả?

Bị buộc bất đắc dĩ, sợ bị thương nên cắn răng đánh trả? Ngũ bá Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực ngơ ngác nhìn Càn Kình. Con người này ăn đằng sóng nói đằng gió quá vậy? Rõ ràng là chúng ta đánh nhau tổn thương chính mình! Xương cốt của người này mà sợ bị thương cái quái gì?

- Như thế nào? Các ngươi không muốn làm chứng cho ta? Thế thì đánh tiếp đi!

- Không không không không không, chúng ta làm chứng.

- Chúng ta không chỉ làm chứng mà khi trở về sẽ chủ động báo cáo với hiệu trưởng đại nhân!

- Đúng đúng!

- Thế thì...

Càn Kình lộ vẻ mặt cảm ơn vỗ vai Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực.

Càn Kình nói:

- Làm phiền các ngươi rồi.

- Không phiền không phiền.

- Vậy được, nhờ vào mấy vị.

Càn Kình đứng dậy nhảy lên xe ngựa, vung roi, nhìn năm người Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực nằm dưới đất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui