Sất Trá Phong Vân

Hồng Sắt Ước Khắc cười khổ nói:

- E rằng... Đúng như phụ thân đại nhân nói...

- Tốt, tốt, tốt!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc vỗ bàn ghế rầm rầm. Nói:

- Đánh người còn không đến xin lỗi, cho rằng ta là trong suốt sao? Vậy ta sẽ để ngươi biết thành chủ...

- Thành chủ đại nhân, ta đã trở về.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhìn hỗ trợ phong trần mệt mỏi đứng ngoài cửa, phất tay nói:

- Ngươi xuống đi, chờ ta phái người bắt Càn Kình đến...

Hỗ trợ đứng dậy định đi bỗng xoay người, lại quỳ xuống đất nói:

- Thành chủ đại nhân xin khoan ra lệnh, hãy nghe ta báo cáo đã, ta có tin khẩn.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhìn hỗ trợ quỳ dưới đất, người này theo gã từ lúc ở Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, xem như là tâm phúc trong tâm phúc, ngày thường làm việc rất có chừng mực tại sao hôm nay cãi lệnh?

- Đức Ước Khắc, ngươi đứng lên đi.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhìn thuộc hạ được ban họ, nói:

- Theo ta đi.

Đức Ước Khắc đi theo thành chủ Lý Đức Ước Khắc vào gian phòng trong ánh mắt căm hận giận dữ của Hồng Sắt Ước Khắc.

Đức Ước Khắc rót một ly trà cho thành chủ Lý Đức Ước Khắc, nói:

- Thành chủ đại nhân, lần này ta đi Càn châu thăm dò tin tức liên quan đến Càn Kình, tin tưởng thành chủ đại nhân rất có hứng thú.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc hớp tách trà nóng, phất tay nói:

- Càn Kình ở trước cửa Càn gia đánh nhau hai lần.

Đức Ước Khắc nhìn thành chủ Lý Đức Ước Khắc hơi biến sắc mặt, tiếp tục bảo:

- Thắng vài Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, trong đó có Càn Thần Vũ là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương nổi danh từ lâu bị Càn Kình trọng thương. Chiến Sĩ thiên tài Càn Vô Thiên bị Càn Kình đánh bại...

Cái gì? Thành chủ Lý Đức Ước Khắc phun hớp trà mới nuốt vào, ngạc nhiên nhìn Đức Ước Khắc. Càn Kình mạnh đến mức này? Càn Thần Vũ là Chiến Sĩ Tru Ma cửu chiến vậy mà thua Càn Kình? Hèn chi, hèn chi Càn Kình kiêu ngạo như vậy, ở trong thành biết rõ là lão bà của ta mà còn dám đánh bị thương nặng.

- Tốt, rất tốt!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc cười lạnh, liên tục gật đầu, nói:

- Ta biết rồi, ngươi có thể...

- Gia chủ đại nhân, ta còn chưa nói hết.

Đức Ước Khắc không chờ thành chủ Lý Đức Ước Khắc nói hết câu lại cắt ngang:

- Càn Kình ở Càn châu có tạm trú trong huyết mạch Cửu Đầu Xà, cùng gia chủ xà hoàng Bàn Hoành Cơ đi chơi, mỗi lần đều ngồi chung một bàn cơm.

- Cái gì?

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc suýt không cần nổi chén trà. Cái tên và sự việc có lẽ không đáng sợ trong mắt người thường là bởi vì bọn họ không thể hiểu xà hoàng Bàn Hoành Cơ khủng bố cỡ nào.

Bàn Hoành Cơ không nể mặt cả Càn Chiến Huyền gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương, có tài lược rất lớn. Gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà ở trong tay Bàn Hoành Cơ tăng cao tổng thể thực lực.

Một người thậm chí khiến Càn Chiến Huyền nể ba phần vậy mà cùng Càn Kình đi chơi, mỗi lần ăn cơm cùng một bàn?

Một lần ăn cùng bàn, có thể nói là Bàn Hoành Cơ ban thưởng cho Càn Kình lời khen, liên tục ăn cơm? Chứng minh xà hoàng Bàn Hoành Cơ cực kỳ yêu thích Càn Kình.

Người được xà hoàng Bàn Hoành Cơ thích thường là có năng lực đặc biệt rất mạnh.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc sờ cằm nói:

- Vậy rốt cuộc Càn Kình có năng lực đặc biệt gì mà được cường giả đỉnh cao như xà hoàng thưởng thức?

- Nghe nói gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà còn ký kết quan hệ minh hữu với Càn Kình.

Keng keng keng!

Chén trà chất liệu bằng từ không thoát khỏi kết cuộc rớt xuống đất. Hai tay thành chủ Lý Đức Ước Khắc run cầm cập. Bàn Hoành Cơ ăn cơm chung với Càn Kình có thể nói là cá nhân yêu thích, nguyên gia tộc kết minh hữu với Càn Kình lại là chuyện khác, sức nặng không thể so sánh ngang với bữa cơm được.

- Ta biết rồi.

Đầu óc thành chủ Lý Đức Ước Khắc trống rỗng, gã phất tay nói:

- Để ta yên lặng một chút... Yên lặng một chút...

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ, gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà, Càn Kình, minh hữu, lão bà bị đánh.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc đau đầu nhức óc. Từ khi Lý Đức Ước Khắc trở thành thành chủ đến nay chưa từng gặp chuyện khó xử như vậy.

- Ài.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc rất muốn xông vào phòng bóp chết Tư Đồ Nghệ Tiêu cho rồi.

Nếu không có lão bà như vậy thì sẽ không xảy ra chuyện xích mích với Càn Kình, thành chủ Lý Đức Ước Khắc sẽ không mất mặt, không cần suy nghĩ nên đối xử với hắn như thế nào.

- Tiểu tử này quá đáng sợ.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc đứng dậy,m đi qua đi lại trong phòng. Cả đời thành chủ Lý Đức Ước Khắc không biết trông thấy qua bao nhiêu thanh niên tài năng nhưng chưa từng gặp thanh niên nào quái dị như Càn Kình.

Lôi Địch người thường nhập thánh đối xử tốt với Càn Kình làm người ta nghi ngờ hắn là con riêng của gã, bây giờ xà hoàng đại nhân cũng tốt với Càn Kình.

- Thành chủ đại nhân, hữu người tới thăm.

Tổng quản nhà thành chủ mất hồn mất vía đứng ngoài cửa nhỏ giọng bẩm báo:

- Mộc Quy Vô Tâm của Hồng Lưu Chiến Bảo đến thăm thành chủ đại nhân.

- Ai? Mộc Quy Vô Tâm?

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc sắc mặt âm trầm dứng ngay chính sảnh đại đường, mắt lóe ý cười, giống như đất khô hạn lâu ngày bỗng có cơn mưa mát lành đổ xuống. Hội trưởng của Hồng Lưu Chiến Bảo đến thật đúng lúc.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc chưa bao giờ thấy thích Mộc Quy Vô Tâm như vậy, nếu không phải hội trưởng đại nhân quá xấu xí thì gã rất muốn hôn Mộc Quy Vô Tâm một cái.

- Thành chủ đại nhân, thành chủ đại nhân.

Giọng Mộc Quy Vô Tâm to như còi tàu vang khắp phủ thành chủ, dù là người ở trong góc cũng nghe thấy.

- Hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo Mộc Quy Vô Tâm đến xin lỗi thành chủ.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nghe Mộc Quy Vô Tâm hét, lòng thầm quyết định nếu có thể thì gã sẽ cố nhịn ói lịch sự hôn lên má hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo. Màng tang thành chủ Lý Đức Ước Khắc đau nhức giờ bớt nhiều.

Giọng như còi tàu của Mộc Quy Vô Tâm đừng nói là trong phủ thành chủ, người đi đường đều nghe thấy hôm nay hội trưởng đại nhân đến xin lỗi phụ thân đại nhân.

Tâm tình bực mình trong lòng thành chủ Lý Đức Ước Khắc dịu bớt nhiều. Mộc Quy Vô Tâm lớn tiếng kêu to xin lỗi, xem như cho thành chủ Lý Đức Ước Khắc mặt mũi. Tuy nhiên, lão bà bị người ta đánh, cái... Chuyện... Này... Nếu đổi lại là người khác thì tuyệt đối không cho qua!

Cố tình kẻ đánh người là Càn Kình!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc rất nhức đầu.

Ăn cơm với xà hoàng Bàn Hoành Cơ, đi chung mấy ngày, kết thành minh hữu với huyết mạch Cửu Đầu Xà, trọng thương mấy Chiến Sĩ huyết mạch trẻ tuổi của Càn gia.

Ai đó làm bất cứ một việc gì trong số kể trên thì thành chủ Lý Đức Ước Khắc đã phải đối xử khác hắn, cùng lúc làm ba chuyện?

- Mộc Quy hội trưởng, vào rồi nói.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc mời Mộc Quy Vô Tâm vào phòng, quản gia bưng trà lên định rót nước cho gã.

- Làm gì cực quá vậy.

Mộc Quy Vô Tâm chộp lấy ấm trà chế tạo tinh xảo, miệng kề miệng ấm trà nốc ừng ực.

Mộc Quy Vô Tâm nói:

- Khà, uống trà như vậy mới sướng!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhìn hành động của Mộc Quy Vô Tâm, lòng đau nhói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui