Sất Trá Phong Vân

Phủ thành chủ thế lực lớn nhất Vĩnh Lưu thành, thành chủ Lý Đức Ước Khắc tuyên bố thẳng là sẽ giúp một tay, lần này Lôi gia xui xẻo rồi.

- Tuy thành chủ ta đây không thể làm chủ nguyên Vĩnh Lưu thành nhưng...

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc lạnh lùng cười:

- Không nhân nhượng với Hồng Lưu Chiến Bảo của Mộc Quy lão huynh là không nể mặt phủ thành chủ ta đây. Nếu Lôi gia còn có đầu óc thì hãy ngoan ngoãn, nếu không... Hừ hừ!

- Phụ thân đại nhân đúng là cứng rắn!

- Đâu có đâu có.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc mỉm cười nói:

- Chỉ cần Lôi gia dám hó hé cái gì là ta liên hệ với một thế lực nữa đè bẹp nó thành cóc chết!

- Thành chủ đại nhân, cao!

- Quá khen quá khen.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc rướn người tới trước, nói:

- Hôm nào ta qua chỗ người, nếu Lôi gia dám rục rịch thì sẽ dạy cho một trận. Lâu rồi không gặp thanh niên Càn Kình, ta hơi nhớ hắn.

- Thành chủ đại nhân, vừa cao vừa cứng!

Mộc Quy Vô Tâm không chút keo kiệt nịnh hót thành chủ Lý Đức Ước Khắc.

- Đúng rồi, mộc Quy lão huynh, nên giữ kín chuyện Càn Kình biết rèn hồn binh.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhỏ giọng nói:


- Có đôi lúc cần điệu thấp.

- Thành chủ yên tâm, ta biết rồi.

Mộc Quy Vô Tâm vỗ ngực nói:

- Bởi vì ta hợp ý với phụ thân đại nhân nên mới lộ bí mật này, còn người khác thì ta không bao giờ nói.

- Sao Mộc Quy lão huynh còn gọi là phụ thân đại nhân? Hãy kêu ta là Ước Khắc lão đệ đi.

- Thế thì ta không khách sáo, Ước Khắc lão đệ.

Mộc Quy Vô Tâm cười hì hì, trái tim bay dến Vô Đạo hội. Thật không ngờ, không ngờ gã cũng có ngày hôm nay. Không biết bên gã sung sướng nhưng Càn Kình ở trong Vô Đạo hội như thế nào?

* * *

- Càn Kình lão đệ, chúng ta uống một ly, chỉ một ly!

Cuồng Long ôm vò rượu xoay quanh Càn Kình. Đó mà là một ly gì, đã ba ly rồi!

Càn Kình thở dài. Thủ lĩnh Cuồng Long Đường quá hiếu khách, hắn chịu không nổi mời mọc nhiệt tình.

- Tiểu Long, được rồi, khoan uống.

Quân Vô Đạo nghiêm túc nói:

- Ta muốn nói chuyện một mình với ngươi trước, Càn Kình là người kế thừa Vô Đạo hội mà ta nhắm.

- Kình ca!

Cuồng Long đặt vò rượu xuống đất, cúi đầu nói:

- Cuộc đời Cuồng Long ta có hai ân nhân, một là Vô Đạo ca, người khác chính là người! Người có thể làm thủ lĩnh Vô Đạo hội đời tiếp theo, ta hoàn toàn ủng hộ! Ai dám không nể người tức là không nể Cuồng Long ta!

- Cuồng Long ca, xin đừng nói vậy.

Càn Kình vội vươn hai tay nâng Cuồng Long lên, lòng thầm thở dài. Thế gian thật là kỳ diệu, rõ ràng không quen nhau nhưng vì người thứ ba hoặc bốn mà biết nhau.

- Gọi ta Tiểu Long là được.

Cuồng Long đứng dậy, nghiêm túc nói:

- Nhưng người muốn trở thành thủ lĩnh đời tiếp theo của Vô Đạo hội phải qua ải phó hội trưởng Khôi Nhật Trường mới được.

Phó hội trưởng tên là Khôi Nhật Trường? Càn Kình gật đầu. Hôm nay trông Cuồng Long, Mãnh Hổ đều là loại mãnh tướng, chắc phó hội trưởng có chút mưu kế.

- Phó hội trưởng rất âm hiểm, người phải cẩn thận nhiều.

Cuồng Long đã say, rượu vào lời ra:

- Đừng nhìn hắn gầy yếu nhưng thực lực cực kỳ mạnh, có được hoàng kim đấu tâm và còn là đấu ma song tu.

Hoàng kim đấu tâm?

Càn Kình nhướng mày. Trong Cổ Hoang Sa Hải, lúc ở chung với xà hoàng Bàn Hoành Cơ, hắn không chỉ một lần nghe danh từ này. Đó là đấu tâm lại chiết xuất, tiến hóa, chỉ có Chiến Sĩ tiến vào Diệt Ma mới có được hoàng kim đấu tâm.


Khi hoàng kim đấu tâm rồi mới có cơ hội dựng dục ra đấu hồn trong hoàng kim đấu tâm.

- Hội trưởng đại nhân.

Thành viên Vô Đạo hội gác cửa bước nhanh vào phòng, nói:

- Ngoài cửa có mấy người nói là nữ quyến của Càn Kình tiên sinh.

A?

Càn Kình mở to mắt. Tiêu, tiêu rồi, vũ hội, vũ hội! Bởi vì trùng phùng với thúc thúc nên Càn Kình quên mất đêm nay có vũ hội, Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bích Lạc thấy sắp đến giờ mà hắn chưa về nên đến tìm.

- Thúc, hôm nay ta còn có việc, bữa nào lại tới.

Quân Vô Đạo thấy chạy nhanh như chớp thì lắc đầu, khẽ thở dài:

- Không lẽ tiểu tử này sợ vợ?

- Phụ thân, ta quyết định ghi danh vào Chiến Tranh Chinh Phạt học viện!

- A? Đã nghĩ thông?

Quân Vô Đạo tò mò nhìn Càn Niệm Thành, hỏi:

- Không phải muốn xa phụ thân một cthú sao?

- Đúng vậy.

Càn Niệm Thành vui vẻ nói:

- Ta muốn quan sát ca ca ở khoảng cách gần, không mở ra huyết mạch Tinh Linh Vương đã mạnh như vậy.

Quân Vô Đạo thở dài, hóa ra do gã quá tự kỷ, nữ nhi ở lại không phải vì gã mà là Càn Kình mới quen biết.

- Nhưng mà...

Quân Vô Đạo tò mò nhìn hướng Càn Kình rời đi.


- Tiểu tử đó vội vàng cái gì đây?

- Sao có thể không vội?

Quân Vô Đạo nhìn Càn Kình đang thay đồ, nói:

- Chúng ta còn tưởng ngươi nói chuyện với người Vô Đạo hội rồi đánh nhau, bị người ta luộc chín.

Càn Kình xin lỗi gật đầu với các mỹ nữ trên xe ngựa. Lần này Càn Kình vào Vô Đạo hội gặp quá nhiều chuyện, đánh nhau thăm dò, gặp Cuồng Long, Mãnh Hổ rồi bỗng nhiên trở thành người thừa kế tương lai của Vô Đạo hội.

Quá nhiều chuyện dồn dập khiến thời gian bất giác qua nhanh như thỏ, Càn Kình lơ là không chú ý.

- Có biết không? Hội trưởng của Vô Đạo hội là thúc thúc ruột của ta.

Càn Kình ăn mặc xong sốt ruột thổ lộ với bốn mỹ nữ:

- Thúc thúc ruột của ta, Càn Tranh bây giờ tên là Quân Vô Đạo.

Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bích Lạc vốn định trách Càn Kình sơ sẩy khiến người ta lo sốt vót, nghe hắn nói xong nổi lên hứng thú, trong phút chốc đã quên la rầy. Trên xe ngựa nghe Càn Kình kể lại làm các mỹ nữ Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bích Lạc nước mắt ràn rụa.

Xe ngựa xóc nảy đến cửa thành, Càn Kình và Bích Lạc đổi chiếc xe khác, phất tay chào Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Xe ngựa chạy ra ngoài thành đến Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.

Chiến Tranh Chinh Phạt học viện trong màn đêm tỏa ra hơi thở trầ tĩnh, tựa như cự long ngủ say dưới Tinh Thần tùy thời tỉnh lại phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa chấn nhiếp vạn thú.

Càn Kình đậu xe ngựa trước cửa Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, vươn tay đỡ Bích Lạc xuống xe. Dưới ánh trăng Bích Lạc toát ra sức hấp dẫn mê người, biểu tình xấu hổ càng đẹp hơn.

Đệ tử gác cổng thấy là Càn Kình thì sống lưng thẳng tắp. Hễ là đệ tử gác cổng Chiến Tranh Chinh Phạt học viện đều có nghe tin Càn Kình đánh chết một Chiến Sĩ cường đại ngay trước cổng trường.

Mấy tên học viên liếc trộm sau lưng Càn Kình, muốn xem hắn mang đến bạn nhảy có bộ dạng gì. Bọn họ thấy bạn nhảy của Càn Kình hình như rất nhát gan, theo sát sau lưng hắn, không thể thấy khuôn mặt.

Trên đường trong học viện càng yên lặng hơn bên ngoài, vô số Chiến Sĩ anh tài ra khỏi Chiến Tranh Chinh Phạt học viện dường như để lại một dấu ấn tinh thần trong học viện. Càn Kình cảm nhận gió đêm phất vào mặt, bình tĩnh quan sát mỗi góc Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, thì ra bình tĩnh cũng là một loại lực lượng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận