Sất Trá Phong Vân

- Tiểu tử, chuyện này là sao?

Mặt xấu âm trầm thay thế nụ cười trên mặt, Mộc Quy Vô Tâm hỏi:

- Vật nhỏ này muốn giết ngươi? Có hỏi lý do không? Ngươi đắc tội hắn hay là...

- Có người cho hắn tiền mua mạng của ta.

Càn Kình lấy một đồ chứa kỳ dị từ trong đấu giới ra. Rất nhanh, Càn Kình bày đủ thứ lọ, nối chúng lại với nhau hình thành ba bộ tổ hợp nhỏ.

- Có người mua mạng của ngươi? Ai? Lôi gia hay thành chủ? Hoặc là Càn gia?

Mộc Quy Vô Tâm lật cổ tay, một cây rìu chiến sáng lóe đầy sát khí nằm trong bàn tay to. Đôi mắt to tròn hung dữ chờ Lạc Cơ Lôi trả lời, bộ dáng muốn một búa chém người thành hai nửa.

- Không biết.

Càn Kình vội lấy một đống dược liệu ra khỏi đấu giới, đây toàn là gom từ chỗ Dược sư, Thần Bí Dược sư trong gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà. Hễ dược liệu nào kỳ lạ thưa thớt, mặc kệ trị liệu phần nào trong thân thể thì Càn Kình đều cướp hết một nửa số lượng.

- Ta cũng muốn biết điều này nên mới mang người về, nếu không thì đã một đao chém chết hắn.

Hàng trăm dược liệu đặt trên bàn, sàng và mặt đất. Hai tay Càn Kình chống hông nhìn dược liệu, tặc lưỡi tán thán. May mắn theo thực lực tăng lên thì đấu giới cũng mở rộng, nếu không thì thậm chí không đủ chỗ cát dược liệu.

Càn Kình tăng thực lực lên Tru Ma nhất chiến nên không gian đấu giới hiện tại cỡ mấy trăm mẫu đất. Núi vàng thỏi từng chiếm hơn một nửa không gian giờ thì không thể khiến đấu giới trông cahạt chội nữa.

- Chiến Sĩ không uổng danh kiêm chức đồ quân nhu.

Càn Kình nhìn đấu giới của mình, liên ụtc cảm thán. Nếu bên trong đặt quân lương thì là không gian không tệ, vấn đề duy nhất là rắc rối, chỉ có thể từ chủ nhân đấu giới từng chút một lấy ra ngoài.

Như vậy thì chẳng những chậm trễ mà còn rất hao thể lực, đặc biệt đối với các Chiến Sĩ không chiếm ưu thế về sức mạnh. Đấu khí chớp mắt tăng mạnh sức bật nhưng vận chuyển lương thực cần có sức mạnh.


- Càn Kình, ngươi muốn làm cái gì?

Mộc Quy Vô Tâm khó hiểu nhìn Càn Kình bận rộn, hỏi:

- Ta rất có nghề trong việc tra hỏi bức cung. Tin ta đi, ta có một ngàn, vạn cách buộc hắn khai ra!

- Người này là sát thủ chuyên nghiệp.

Càn Kình không quay đầu lại, tiếp tục bận rộn, nói:

- Đã được huấn luyện chuyên nghiệp, nếu người thử những cách đó sẽ tốn thời gian rất lâu, dễ bị kẻ mua biết được.

Mộc Quy Vô Tâm đứng một bên nhìn Càn Kình quay tới quay lui, bỏ các loại dược thảo, trái cây vào nghiền nát, dựa theo thứ tự và thời gian khác nhau bỏ vào trong.

Dược tề? Thần bí dược tề?

Mộc Quy Vô Tâm ngơ ngác nhìn Càn Kình, nhếch môi. Đây rốt cuộc là cái gì? Trông nó đen nhưng ngửi mùi rất thơm, dường như khiến người trở về thời gian hạnh phúc nhất.

Dược tề trong ống nghiệm qua mấy lần lọc biến càng đen nhánh, Càn Kình bỏ thêm một chút hương liệu đặc biệt. Hương thơm trong phòng càng nồng nhưng sẽ không khiến người đau đầu, buồn nôn.

Năm ngón tay Càn Kình banh miệng Lạc Cơ Lôi ra rót dược tề đen vào miệng gã.

Mộc Quy Vô Tâm kiềm không được tò mò nhỏ giọng hỏi bên tai Càn Kình?

- Đây rốt cuộc là cái gì?

- Đây gọi là dược tề ảo cảnh nhất giai.

Càn Kình nhìn chằm chằm Lạc Cơ Lôi, bấm đốt tay nói:

- Cho dù có tinh thần vững như thế nào thì uống vào trong trạng thái vô ý thức sẽ có nửa phút hoàn toàn không đề phòng, nói lời thật. Đây thuộc một trong thần bí dược tề sơ đẳng nhất.

- Dược tề ảo cảnh?

Mộc Quy Vô Tâm ngơ ngác nhìn Càn Kình. Đùa sao? Dược tề có hiệu quả đáng sợ như vậy mà là một trong thần bí dược tề sơ đẳng nhất? Nếu có khả năng cho cường giả uống dược thủy thì chẳng phải là sẽ hỏi ra bí pháp đấu khí, đấu kỹ của họ sao? Nhưng tại sao Mộc Quy Vô Tâm chưa từng nghe Thần Bí Dược sư khác nói đến loại dược tề này?

Mộc Quy Vô Tâm nghiêm túc suy nghĩ, mấy năm nay gã có gặp vài Thần Bí Dược sư trong đó có người nghiên cứu về mặt tinh thần, tuy nhiên Mộc Quy Vô Tâm chưa từng nghe có loại dược tề ảo cảnh.

- Bởivì là dược tề ảo cảnh nhất giai nên có tác dụng phụ.

Càn Kình cẩn thận rót dược thủy vào miệng Lạc Cơ Lôi theo liều lượng.

- Người dùng trong vòng một tháng sẽ sinh ra miễn dinh với dược tề này.

- Một tháng chỉ có thể hỏi nửa phút?

Khóe môi Mộc Quy Vô Tâm giật giật. Nửa phút không thể hỏi được toàn bộ bí pháp đấu khí hoặc tinh túy đấu kỹ.

- Tiểu tử, dược của ngươi thật sự có hiệu quả? Sao ta chưa từng nghe nói có loại dược tề này?

- Chưa nghe qua?


Càn Kình cất dược tề, nhìn Lạc Cơ Lôi đang ngủ say, vỗ trán nhớ lại lời sư phụ Âu Lạp Lạp đa nói. Dược tề ảo cảnh là Âu Lạp Lạp tự phát minh ra, trong Chân Sách hoàng triều không ai biết chế tạo cũng không có gì lạ.

- Ta nhớ rồi, chắc loại thần bí dược tề này chỉ có một mình ta làm được.

- Một mình ngươi?

Mộc Quy Vô Tâm khẽ thở dài:

- Quá thần kỳ.

- Thần kỳ?

Càn Kình nhướng mày nói:

- Không có gì.

Thế này mà không thần kỳ? Mộc Quy Vô Tâm rất muốn hỏi đến tình huống nào mới gọi là thần kỳ?

Thần kỳ sao?

Càn Kình lắc đầu. Nếu gọi đây là thần kỳ thì Âu Lạp Lạp chế ra dược tề ảo cảnh chung cực, dược tề mất trí nhớ chung cực, dược tề loại bỏ cảm giác đau chung cực vân và vân vân thì nên gọi là gì?

- Ưm...

Cổ họng Lạc Cơ Lôi phát ra tiếng rên yếu ớt, chậm rãi tỉnh lại. Mắt Lạc Cơ Lôi mông lung như trẻ sơ sinh mới ra đời nhìn thế giới xa lạ.

- Tên ngươi là gì?

- Lạc Cơ Lôi.

Mộc Quy Vô Tâm nhìn Lạc Cơ Lôi thì thào, xác nhận gã trong trạng thái mất đi lý tính và linh tính.

- Ai kêu ngươi giết ta?

- Lôi Chấn của Lôi gia, Lôi Quang Minh của Công Hội Thiết Tượng.


Lôi gia? Lòng Càn Kình dâng lên giận dữ. Lại là Lôi gia? Đây chính là một thế lực, một gia tộc lớn tồn tại nhiều năm, qua nhiều đời tích lũy cướp đoạt tài sản kếch sù, dùng máu và kim tiền đúc ra địa vị một trong các thế lực lớn nhất Vĩnh Lưu thành.

Dù gia chủ chết, dù hậu đại có tương lai nhất đã chết, dù mấy ngày nay bị Hồng Lưu Chiến Bảo nuốt nhiều tài nguen thì vẫn chưa chết hẳn. Bọn họ giống như sói đói núp trong bóng tối liếm miệng vết thương, chỉ cần có một cơ hội là sẽ xông ra cắn ngươi một miếng.

Càn Kình lặp đi lặp lại:

- Lôi gia, Lôi gia...

Muốn thật sự tiêu diệt gia tộc tùy thời cắn người này chỉ dựa vào lực lượng một mình Càn Kình là không làm được, đối kháng với thế lực thì chỉ có thể dùng thế lực.

- Bà nội nó! Quả nhiên là đám già Lôi gia!

Cơ mặt xấu xí của Mộc Quy Vô Tâm nhăn nhúm lại hợp thành khuôn mặt cười dữ tợn.

- Lôi gia càng lúc càng gây bất ngờ, dám thuê cả sát thủ ám sát? Được, các ngươi thấy Hồng Lưu Chiến Bảo ta không có tiền không thuê được sát thủ đúng không? Lão tử tự tay làm sát thủ vài lần giết đám người Lôi gia các ngươi!

- Thuê sát thủ?

Mắt Càn Kình sáng lên, nhìn Lạc Cơ Lôi sắp tỉnh táo lại.

Càn Kình hỏi:

- Ngươi học thuật bắn với ai?

- Bí pháp Thiên Xạ.

Càn Kình giành giật từng giây hỏi nhanh:

- Bí pháp Thiên Xạ? Ở đâu?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận