Sất Trá Phong Vân

Mộc Quy Vô Tâm thô giọng hét:

- Khoan, ngươi nói là dược tề mở đấu giới của người khác?

Tạo ra... Thần bí dược tề mở... Đấu giới của người khác!

Mộc Quy Vô Tâm ngơ ngác nhìn Càn Kình. Tiểu tử này có biết hắn đang nói gì không? Đấu giới! Mở đấu giới của người khác! Huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ đều không thể mở ra đấu giới của người khác, Càn Kình làm được sao?

Càn Kình nhẹ lắc đầu, thở dài. Càn Kình biết ngay nếu nói ra sẽ hù hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo giật mình, hắn nghĩ Mộc Quy Vô Tâm tiếp xúc với hắn không chỉ một, hai ngày, nhiều ít miễn dịch ai ngờ vẫn bị hù... Thôi!

Càn Kình nhún vai. Càn Kình là Thần Bí Dược sư nghe Âu Lạp Lạp lão sư nói câu này cũng hết hồn, dĩ nhiên không giống như Mộc Quy Vô Tâm trừng muốn rớt tròng mắt.

- Ngươi còn có thể nói câu nào khủng khiếp hơn không? Ngươi còn có thể nói câu nào khủng khiếp hơn không?

Mộc Quy Vô Tâm trợn to mắt ốc bưu, râu quai nón bao miệng, môi mấp máy, hai bàn tay to chống hông. Tin tức này quá dữ, so với Chiến Sĩ bình thường vác đao đi bên hoàng tộc Lộ Tây Pháp chém đầu Âu Lạp Khắc bệ hạ thuận tiện mang về Chân Sách hoàng triều còn khủng hơn.

Làm Mộc Quy Vô Tâm không thể bình tĩnh là biểu tình vô tội của Càn Kình! Trông Càn Kình như không phải đang nói tin lớn ngạc nhiên đến các vì sao rớt xuống đất mà như đang thảo luận chiều nay ăn cơm gì.

Ngươi làm bộ bí ẩn, hồi hộp chút không được sao? Không được sao? Mộc Quy Vô Tâm thở hổn hển trừng Càn Kình, vẫn không thể tin đây là sự thật. Nhìn vẻ mặt Càn Kình bình tĩnh thế này, Mộc Quy Vô Tâm không thể không tin. Người Mộc Quy Vô Tâm đặt hy vọng cao tương lai kế thừa Hồng Lưu Chiến Bảo không có vẻ gì là nói đùa.

- Vậy đấy, nhờ đại thúc giúp.

Càn Kình cười, xoay người nhẹ nhàng bước ra ngoài Hồng Lưu Chiến Bảo. Càn Kình là Đệ tử Chiến Sĩ Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, nếu hắn đã trở về thì nên sớm đi học báo danh. Bảng bách chiến liên quan đến tài nguyên, vậy thì không có gì để nói.

Đánh!

Càn Kình nhảy lên xe ngựa Bích Lạc đã ngồi chờ, giật dây cương, xe ngựa lăn bánh di chuyển ra ngoài thành. Càn Kình dựa vào thùng xe nhìn lên trời. Nếu hiệu trưởng Y Sa làm ra Bảng bách chiến này dù là đấu kỹ hay đấu thạch, danh ngạch sau này rèn luyện đều dính dáng đến nhau thì Càn Kình là đệ tử dĩ nhiên phải đánh!

Điệu thấp? Khinh thường Bảng bách chiến? Càn Kình bĩu môi. Càn Kình không phải những nhân vật chính trong câu chuyện của Ngâm Du Thi Nhân, rảnh rỗi giả bộ điệu thấp chờ người ta đạp lên, khinh thường bảng thứ hạng trong học viện.

Bảng bách chiến liên quan đến danh sách tài nguyên! Càn Kình duỗi hai tay ra, thả lỏng khớp xương thân thể. Không biết trong vũ hội tối hôm qua, Vệ Bất Hoan xếp thứ bốn mươi trong Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ bị đánh bại thì bây giờ hắn xếp vị trí thứ mấy?

Thay thế Vệ Bất Hoan đứng hạng bốn mươi hay là... Càn Kình gãi đầu, không suy nghĩ vấn đề liên quan chế độ Chiến Tranh Chinh Phạt học viện nữa. Chỉ cần vào Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, gặp hiệu trưởng Y Sa thì Càn Kình sẽ nhanh chóng hiểu làm như thế nào.

- Ủa?

Càn Kình điều chỉnh tư thế ngồi nhìn một đại đội Chiến Sĩ mặc giáp sáng tỏ từ xa đi tới, tay cầm các loại vũ khí, vẻ mặt nghiêm túc đầy sát khí, địch ý liếc mỗi người đi trên đường, làm như bên trong có Ma tộc hóa trang lẻn vào thành thị vậy.

Sát ý lộ ra ngoài!

Càn Kình nhíu mày nhìn chằm chằm đội Chiến Sĩ thủ thành bên cạnh, sao những người này bỗng nhiên căng thẳng như vậy?

Một Chiến Sĩ đi ngang qua bên cạnh Càn Kình bỗng dừng bước, đánh giá hắn ngồi trên xe ngựa.

Chiến Sĩ chỉ chiến đao hướng Càn Kình, quát:

- Ngươi! Xuống dưới! Nhận kiểm tra!

Tay Càn Kình chống càng xe nhảy xuống xe ngựa, đứng trước mặt Chiến Sĩ thủ thành nhận kiểm tra. Là con dân Chân Sách hoàng triều phối hợp Chiến Sĩ thủ thành kiểm tra là nằm trong luật pháp của quốc gia.

Chiến Sĩ thủ thành vẻ mặt cục cằn đánh giá Càn Kình, người thường bị nhìn chằm chằm sẽ tránh né vậy mà hắn lại suy nghĩ vẩn vơ.

- Tên là gì? Người ở đâu?

Càn Kình nghe Chiến Sĩ thủ thành hỏi chuyện, thấy nhức đầu, sớm biết như vậy khi chọn xe ngựa ra cửa hắn sẽ lựa xe ngựa có tiêu chí Hồng Lưu Chiến Bảo chắc sẽ bớt đi rắc rối.

- Càn Kình, Chiến Sĩ của Hồng Lưu Chiến Bảo, hiện đang đi học trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.

- Càn Kình? Hồng Lưu Chiến Bảo kia?

Một đội trưởng Chiến Sĩ đi đầu đội ngũ, cao một thước tám mươi lăm, sức lực mạnh khỏe, da ngăm vẻ mặt nghi hoặc cộc cằn xoay người đi về.

Đội Chiến Sĩ tiếp tục tìm tòi, sâu trong mắt lóe qua địch ý lạnh băng.

Làn da Càn Kình nhạy cảm nhận ra địch ý, thắc mắc tại sao đám người lạ mặt này bỗng nhiên phát ra địch ý?

- Ngươi là Càn Kình?

Mắt Chiến Sĩ đội trưởng đầy địch ý đánh giá Càn Kình từ trên xuống dưới. Đây chính là Càn Kình đắc tội thiếu gia của thành chủ? Đắc tội thiếu gia chúng ta tại Vĩnh Lưu thành chính là tát mặt thành chủ đại nhân! Tát mặt thành chủ đại nhân là khinh thường lực lượng Chiến Sĩ chúng ta bảo vệ quanh thành chủ đại nhân!

- Chúng ta nghi ngờ thám tử Ma tộc lẻn vào trong thành, bây giờ đang tìm tòi.

Chiến Sĩ đội trưởng chỉ chiến đao vào thùng xe ngựa của Càn Kình, nói:

- Bây giờ nghi ngờ bên trong giấu thám tử Ma tộc, muốn kiểm tra.

Thám tử Ma tộc? Vẻ mặt Càn Kình ngạc nhiên nhìn Chiến Sĩ đội trưởng. Tuy có vẻ Chiến Sĩ đội trưởng đầy địch ý với Càn Kình nhưng trong giọng nói không có gì là giả dối. Chẳng lẽ tối hôm qua Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lén ra ngoài tra xét địa hình Vĩnh Lưu thành hay nàng làm cái gì đó lộ hết mọi chuyện? Nếu thật sự như vậy thì cần sớm đưa mỹ ma này đi.

Hai Chiến Sĩ vóc dáng vạm vỡ như sói như hổ nhào lên xe ngựa, một cước thô bạo đá cửa xe, rút chiến đao ra khỏi vỏ phát ra tiếng ma sát chói tai. Ánh nắng chiếu thân đao lóe tia sáng lạnh lẽo bắn vào Bích Lạc ngồi trong xe ngựa.

Càn Kình nhìn biểu hiện của Chiến Sĩ thủ thành, nhíu mày. Chỉ là điều tra chứ không phải xét nhà, bọn họ cần gì làm như vậy? Xe ngựa có thù với các ngươi sao? Đá mạnh vậy lỡ đạp hỏng thì các ngươi có bồi thường không?

- Ước Hàn đội trưởng, nơi này có một người không biết là người hay ma!

Chiến Sĩ thủ thành cầm chiến đao vẻ mặt nanh tranh trừng Bích Lạc đội mũ ma pháp hoàn toàn che giấu mình.

- A? Phải không?

Ước Hàn vung tay, binh sĩ sau lưng gã xoay quanh một vòng tròn bao vây xe ngựa. Hai Chiến Sĩ thủ thành sau lưng đeo ngạnh nỗ lấy nỗ xuống kéo căng hai mũi tên lạnh băng tràn ngập giết chóc tập trung vào xe ngựa, tư thế sẵn sàng bắn chết nếu Bích Lạc có ý định chống cự.

Càn Kình nhìn Chiến Sĩ xung quanh, nhẹ gật đầu. Dù đứng ở lập trường đối địch hay mọi người cùng là Chiến Sĩ thì thấy tiểu đội này phối hợp rất ăn ý. Đao thuẫn thủ tản ra che hai xạ thủ dùng nổ hình thành tuần hoàn công thủ. Chắc chắn từng chém giết người mới bày ra trận thế như vậy được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui