Sất Trá Phong Vân

Giành nổi giận trước phun đám Chiến Sĩ thủ thành gục mặt không dám nói lời nào, khí thế hung hăng bị dập tắt, sau đó lái xe ngựa lập tức bỏ chạy, trút hết sự việc lên đầu đối phương.

Càn Kình nhìn Mộc Quy Vô Tâm ngồi bên cạnh mình, diện mạo không có vẻ gì là thông minh, trông như tay thô lỗ vậy mà trong thời gian ngắn nghĩ ra kế sách như vậy, quả nhiên không thể xem thường hội trưởng.

Càn Kình nhẹ gật đầu, nói:

- Mở mắt, thật sự mở mắt.

Nghi vấn còn đọng lại trên chân mày Càn Kình, thái độ của Kỳ Lăng tướng quân thay đổi hơi lạ.

- Tiểu tử, sau này ra đường hãy ngồi xe ngựa có tiêu chí Hồng Lưu Chiến Bảo đi.

Mộc Quy Vô Tâm nhảy xuống xe ngựa, đứng trước cửa Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, vỗ vai Càn Kình.

Mộc Quy Vô Tâm thấm thái nói:

- Hôm nay điều người làm trong thành không sai. Nhớ kỹ, làm người phải cứng rắn, nếu ngươi yếu mềm sẽ bị người ta khi dễ. Những lãnh đạo thế lực trong Vĩnh Lưu thành có ai không phải là tay nhuộm đầy máu?

- Nhớ kỹ, nếu ngươi không thể chấn nhiếp người, không đánh lại được thì sao có thể đánh lại đám nhãi Ma tộc? Làm sao đấu thắng bọn Ma tộc?

Mộc Quy Vô Tâm nhẹ đấm ngực Càn Kình, nói:

- Tiểu tử, phải cứng rắn! Nếu Tinh Thần không rơi xuống thì đống xương già ta đây có thể khiêng giúp ngươi. Nếu không cứng rắn thì sau này làm sao ngươi thống lĩnh Hồng Lưu Chiến Bảo được?

Càn Kình nâng tay lên cười nhìn nắm tay chạm ngực, cảm giác ánh mắt ngạc nhiên, sửng sốt xung quanh, nghe mọi người xì xào.

- Nhìn kia, Mộc Quy Vô Tâm!

- Hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo!

- Hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo đích thân đến đưa người, khiến người ta ghen tỵ chết được.

Mộc Quy Vô Tâm nghe bốn phía xì xầm, nở nụ cười kiêu ngạo nháy mắt với Càn Kình.

Mộc Quy Vô Tâm nhỏ giọng nói:

- Tiểu tử, làm hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo không tệ đúng không?

- Đúng là không tệ.

Càn Kình gật gù nghe đằng xa lại có người nói.

- Chắc đó là Mộc Quy Vô Tâm? Xấu quá.

- Đúng vậy. Xấu ghê gớm, nếu không biết thân phận của hắn thì ta đã nghi hắn là Ma tộc rồi.

- Ta cũng nghĩ như vậy. Suỵt, nói nhỏ chút. Hình như hắn nghe thấy kìa, ngươi xem, hắn nhìn hướng chúng ta. Mau cúi đầu, đừng bị hắn thấy...

Càn Kình nhìn mặt Mộc Quy Vô Tâm đỏ au, lắc đầu thở dài. Đại thúc này thật là...

- Được rồi! Ta đi về trước.

Mộc Quy Vô Tâm lại đấm ngực Càn Kình một cái, chỉ cửa Chiến Tranh Chinh Phạt học viện sau lưng, nói:

- Đi vào đi, làm thịt cả đám trong đó mặc kệ có phải là kẻ thức tỉnh 3 không. Nói cho bọn họ làm nam nhân phải cứng rắn, điệu thấp không phải là nam nhân, không phải là Chiến Sĩ!

Các đệ tử đi ngang qua có nhiều người không biết mặt Càn Kình, đánh giá hắn từ trên xuống dưới. Đệ tử này từ đâu tới, tại sao hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo có niềm tin với hắn đến vậy? Mở miệng bảo là làm thịt Chiến Sĩ huyết mạch?

Càn Kình nhẹ gật đầu, xoay người nhìn học viện Chiến Sĩ sừng sững nhiều năm, dạy ra vô số Chiến Sĩ lập công trên chiến trường nhân ma. Càn Kình hít một hơi thật sâu, hai nắm tay siết chặt, bóp không khí kêu một tiếng bóc.

- Ta quyết nghiêm túc đánh vào Bảng bách chiến!

Càn Kình cất bước đi hướng cổng trường, trong đầu văng vẳng lời Mộc Quy Vô Tâm nói. Làm nam nhân phải cứng rắn, điệu thấp không phải là nam nhân, không phải là Chiến Sĩ!

Lúc trước tại Áo Khắc Lan học viện chỉ cần vào mười hàng đầu là không có gì phân biệt, không cần liều đấu. Bây giờ tài nguyên Bảng bách chiến chênh lệch quá lớn, trở thành người mạnh nhất Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ có thể tăng danh tiếng, càng dễ tuyển hỗ trợ xuất sắc.

- Nếu đã vậy thì...

Càn Kình nhún vai, cảm nhận không khí chiến ý trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.

- Đánh!

- Đánh?

Bên hàng cây dọc hai bên đường, Mộc Nột Chân Sách nhẹ pahảy cây quạt không hoàn toàn màu trắng, toát ra vẻ nhàn nhã và tiêu sái chậm rãi bước đi. Hai luồng tóc dài bên mép tai bay theo quạt giấy bềnh bồng có quy luật, tiêu sái khó tả.

- Bạn học Càn Kình, sợ là hôm nay ngươi không muốn đánh cũng không được.

Mộc Nột Chân Sách cười híp mắt nhìn Càn Kình, nói:

- Chuyện tối hôm qua ngươi làm đã bị toàn bộ bạn học trong Bảng bách chiến biết.

Đệ tử đang đi trên đường bỗng đứng lại, ánh mắt kỳ lạ đánh giá Càn Kình.

- Đây chính là Càn Kình?

- Nghe nói tối hôm qua trong vũ hội hắn đánh gục Vệ Bất Hoan xếp thứ bốn mươi trên Bảng bách chiến.

- Ta cũng có nghe nói, vậy là hắn xếp hạng bốn mươi trong Bảng bách chiến?

- Ai biết, trước kia chưa từng có người không thuộc Bảng bách chiến lại đánh kẻ xếp hạng bốn mươi Bảng bách chiến. Trông người này thật là lợi hại, học viện của chúng ta càng ngày càng lớn mạnh.

- Xì, ngươi đừng quá lạc quan. Ta nghe bạn học có mặt trong vũ hội nói trạng thái tinh thần của Vệ Bất Hoan không ổn, chắc thực lực giảm mạnh.

- Nói vậy là có lẽ Càn Kình đánh bại một kẻ kém cỏi?

Càn Kình nghe bốn phía vang lên tiếng tán thán và chất vấn, khẽ cười. Có bị chất vấn cũng không sao, chỉ cần cầm được tài nguyên tương ứng là tốt rồi.

- Như thế nào?

Càn Kình nhìn Mộc Nột Chân Sách chặn đường, nhướng mày nói:

- Bạn học Mộc Nột Chân Sách rốt cuộc không thể chịu đựng xếp chót Bảng bách chiến, cũng muốn đánh một trận với ta?

Mộc Nột Chân Sách gấp quạt lại, hai tay liên tục xua trước người.

Mộc Nột Chân Sách cười nói:

- Nói đùa, bạn học Càn Kình trọng thương được Vệ Bất Hoan, ta không muốn đánh với ngươi.

Càn Kình đánh giá Mộc Nột Chân Sách từ trên xuống dưới, tư thế đứng nhìn như tùy ý nhưng cả người không có sơ hở, tạo cảm giác không biết xuống tay từ đâu. Vị trí duy nhất có thể nói là nhược điểm là ở sau lưng Mộc Nột Chân Sách.

Cố tình Chiến Sĩ trẻ tuổi trông như quý công tử tiêu sái này có một Chiến Sĩ như cương thuẫn trên chiến trường theo sát sau lưng.

Nếu toàn thân cái tên đen thui này mọc lông thì... Càn Kình bản năng gật gù, dáng người rất giống dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông tối hôm qua, dù không cần ra tay, chỉ dùng sức khỏe đã tạo áp lực lớn cho người.

Hai bên khác biệt duy nhất là... áp lực của tên đen như than này mạnh hơn Lạc Cơ Lôi gấp trăm lần. Càn Kình giơ tay gãi cằm, dù không sử dụng đấu khí nào thì hơi thở ẩn bên trong toát ra mùi vị cường đại thật sự, nếu đánh nhau chưa chắc hắn có một phần thắng.

Chiến Sĩ như vậy sẽ làm hỗ trợ cho Mộc Nột Chân Sách? Càn Kình đi tới trước, liên tục ngoái đầu nhìn Mộc Nột Chân Sách sóng vai đi bên cạnh. Người này rốt cuộc có lai lịch gì?

- Bạn học Càn Kình, có lẽ ngươi muốn biết tại sao hôm nay ta nói ngươi không muốn đánh cũng phải đánh?

Mộc Nột Chân Sách phẩy quạt, nói:

- Từ sau vũ hội đêm qua, hiệu trưởng đại nhân tuyên bố một tin tức bởi vì ngươi không đánh thắng Vệ Bất Hoan theo cách bình thường trong Bảng bách chiến nên...

- Không tính?

Càn Kình nhướng mày, không thể tin hiệu trưởng Y Sa không nên là loại người này. Nhìn hiệu trưởng Y Sa tạo ra Bảng bách chiến có thể thấy được nàng là vì kích động đệ tử cạnh tranh với nhau, nàng không nên cứng nhắc dựa theo quy tắc mới đúng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui