Sất Trá Phong Vân

Chạy trốn? Càn Kình không nghĩ hắn có thể thoát, ngay từ khi bắt đầu chiến đấu thì đội của hắn phải chết, chạy trốn chỉ càng chết nhanh. Thế nên trước khi chết giết thêm mấy kẻ địch, đổi điểm là hơn.

Khinh kỵ binh hai trăm người, số liệu chiến đấu cỡ hai ngàn. Càn Kình nhìn khinh kỵ binh từ dưới núi chạy nhanh lên, thở dài thườn thượt. May mắn là khinh kỵ binh, nếu đổi thành trọng kỵ binh, hoặc trọng trang bộ binh thì rắc rối.

Hai trăm khinh kỵ binh nhanh chóng tách ra bốn đội gồm mười người tản bốn phía điều tra, vì đội hậu cần vận chuyển binh bị tiêu diệt khiến phe mình mất năng lực xem xét vị trí đối thủ.

Tìm, phải tìm ra ngay!

Nam Môn Hướng Vinh tản bốn tiểu đội kỵ binh ra, tùy tay lệnh mười khinh kỵ binh xuống ngựa lên núi nhặt vật tư đội hậu cần vận chuyển binh bị tiêu diệt. Kẻ địch chỉ có bốn mươi đội hậu cần vận chuyển binh không thể nào mang đi hết vật tư.

Đinh!

Vị trí ngọn núi mới xảy ra kịch chiến lại lóe sáng. Mười khinh kỵ binh mặc giáp da nhẹ biến mất.

- Đây là... Không đi?

Nam Môn Hướng Vinh ngạc nhiên nhìn vị trí khinh kỵ binh chết, tuy trước sau không hao tổn nhiều người nhưng lão hai lần thua tại đây.

Quan trọng nhất là quan chỉ huy tiểu đội này rốt cuộc là đệ tử nào? Mang theo đội hậu cần vận chuyển binh biến bọn họ thành cái đinh cắm chặt vào đỉnh núi, rõ ràng không có nhiều sức chiến đấu nhưng không theo cách bình thường sau khi thắng liền rời đi mà cố thủ? Lợi dụng chiếm được trang bị cố thủ.

khinh kỵ binh tản ra tiếp tục lục tìm bốn phía. Nam Môn Hướng Vinh hơi nghi ngờ, tất cả đội hậu cần vận chuyển binh vẫn ở trên ngọn núi phải chăng có một phần tiếp tục ở đây đợi, tạo cơ hội cho một phần binh sĩ khác rút lui?


Khinh kỵ binh nhìn ngọn núi có cơ nỗ phòng ngự, không thể đánh hạ nó trừ phi triệu tập trọng trang bộ binh, hoặc đội Ma Pháp Sư, hoặc phái ra Chiến Sĩ huyết mạch càng mạnh hơn đơn độc đột kích.

- Tốc độ hành động của trọng trang bộ binh, hoặc đội Ma Pháp Sư hơi chậm...

Nam Môn Hướng Vinh trầm ngâm, chợt thấy góc bàn cờ xảy ra hai lần chiến đấu lại lóe sáng.

Giết xuống! Từ trên núi lén ùa xuống!

Nam Môn Hướng Vinh nghi ngờ con mắt của lão ra vấn đề. Đội hậu cần vận chuyển binh chọn chủ động công kích?

khinh kỵ binh tự động phản kích. Hai mươi vận chuyển binh vừa chạy lên núi vừa quay đầu bắn nỗ tiễn, trong thời gian ngắn ngủi lại có mấy khinh kỵ binh ngã trên mặt đất.

- Không thể đuổi theo.

Nam Môn Hướng Vinh vung tay kéo quân cờ ra sau khiến khinh kỵ binh lùi ra chiến trường. Giữa sườn núi bỗng chui ra mười vận chuyển binh bắn tên từ hai bên.

Nam Môn Hướng Vinh liên tục khen, tiểu tử nào đột nhiên chui ra? Cách chiến đấu chẳng những cho người cảm giác mạo hiểm không quan tâm hậu quả càng toát ra ý chí thích tấn công, cực kỳ thích xông lên. Dù trong tay khống chế đội hậu cần vận chuyển binh vẫn phát tín hiệu khiến quân đội đi tới, đi tới, đi tới.

Cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, dù Nam Môn Hướng Vinh chỉ nhìn bàn cờ cũng cảm giác được người chỉ huy tiểu đội tỏ rõ ý muốn công kích.

Bốn mươi tên vạn chuyển binh tấn công hai trăm khinh kỵ binh? Miệng Nam Môn Hướng Vinh có vị đắng chát. Không ngờ trong số các đệ tử còn có người tính cách khá giống Nam Môn Hướng Vinh, thích mạo hiểm, nhưng dục vọng công kích đi tới mạnh hơn lão nhiều.

Ít nhất đối diện hai trăm khinh kỵ binh... Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang thở dài, lão sẽ không chọn tấn công, ít nhất vững chắc phòng ngự câu giờ chờ quân cứu viện hoặc đầu hang, tất nhiên lúc đầu hàng sẽ tập kích.

Kiểu đánh chính diện này...

Đinh...

- Chưa xong!

Lần đầu tiên khi Nam Môn Hướng Vinh ngược lính mới đột nhiên lên tiếng, các đệ tử trong lớp nghe ra trong giọng nói của lão chất chứa tức giận không cam lòng.

Bị chọc giận? Các học viên liếc nhau. Mấy ngày nay mỗi lần đều bị lão sư ngược đến tức giận, ăn không ngon khứ, không ngờ hôm nay có người chọc giận lão sư. Là nhân tài nào từ đâu chui ra, hãy đứng lên cho các huynh đệ xem!


Chưa xong, đúng là chưa xong!

Còn có thế công lần ba. Khiến người tức giận nhất là thế công đợt ba là cơ nỗ loại lớn từ hai bên đột nhiên xuất hiện bắn vào khinh kỵ binh đã tán loạn vì rút lui.

Hơn một trăm khinh kỵ binh khi xuống núi chỉ còn bảy mươi chín. Nam Môn Hướng Vinh nhìn con số, thở dài. Hôm nay Nam Môn Hướng Vinh quyết tiêu diệt tiểu đội này!

Ma võ sĩ huyết mạch Bất Tử Quân Vương thức tỉnh thiên cực!

Nam Môn Hướng Vinh khống chế Ma tộc Lộ Tây Pháp hoàng triều, Ma võ sĩ mạnh mẽ sử dụng năng lực bay giây lát đã đến đỉnh núi.

Càn Kình thấy đốm đỏ sậm gần như màu tím, chưa kịp chỉ huy binh sĩ mới quay về núi sử dụng nỗ cơ công kích đốm sáng này chợt thấy đỉnh núi toát ra một đoàn sáng rực rỡ.

Tiếp theo tiểu đội bốn mươi người biến mất, bao gôm cả đỉnh núi.

Đây là sự cường đại của Ma võ sĩ huyết mạch Bất Tử Quân Vương thức tỉnh thiên cực!

- Ở đó, đội ma pháp cấm chú, oanh kích!

Mấy Đệ tử Chiến Sĩ hưng phấn gầm lên, đội ma pháp sớm chuẩn bị sẵn sàng từ lâu được chiến xa kéo, có một đội ma pháp rất gần với ngọn núi trước tiên phát động cấm chú.

Trong phút chốc trên bàn cờ liên tục nổ luồng sáng đen. Ma võ sĩ huyết mạch Bất Tử Quân Vương cường đại bởi vì ở mép cấm chú nên không bị tổn thương lớn, nhanh chóng di chuyển sang một bên.

Ngay sau đó, trận doanh Ma tộc phóng ra một đoàn sáng đỏ, tiểu đội lúc trước phát cấm chú bị hủy diệt.

Đội ma pháp chính là như vậy, nếu bị phát hiện thì rất dễ chết ngay.


Đội ma pháp phe đệ tử bên này biến mất, đội Ma Pháp Sư Ma tộc bị đội ma pháp học viên khác công kích hủy diệt.

Phản ứng dây chuyền xuất hiện trên chiến trường. Bàn cờ đang yên tĩnh bởi vì Càn Kình dẫn dụ Chiến Sĩ huyết mạch thiên cực biến thành khắp nơi là chiến trường.

Hai bên không phối hợp trận hình, đều là vội vàng tham gia chiến đấu.

Càn Kình nhìn chiến tranh hao lệ trên bàn cờ, thở dài. Binh ĩ trong tay Càn Kình quá ít, nếu không thì có thể chơi thêm một lúc. Thức tỉnh lực lượng huyết mạch thiên cực quá mạnh. Hèn chi Chiến Sĩ huyết mạch đều truy cầu lực lượng cá nhân mạnh nhất. Một người có khi ở mức nhất định ảnh hưởng chiến tranh, lực lượng đáng sợ biết bao.

- Lực lượng huyết mạch mạnh mẽ như vậy...

Càn Kình cất đi quân cờ u ám, nhìn số điểm tăng lên, liên tục lắc đầu.

- Vậy thì giá trị tồn tại của Chiến Sĩ bình thường là gì? Hai bên trực tiếp rót Chiến Sĩ huyết mạch vào chiến trường đánh một trận là có thể...

- Ha ha ha ha ha ha! Khinh kỵ binh của ta giết một Ma võ sĩ huyết mạch Bất Tử Quân Vương thức tỉnh thiên cực!

Tiếng kêu hưng phấn của Lợi Lợi Trát Qua vang khắp phòng học, hấp dẫn các đệ tử hâm mộ nhìn.

khinh kỵ binh xử lý một Ma võ sĩ huyết mạch Bất Tử Quân Vương thức tỉnh thiên cực? Càn Kình nhanh chóng tìm kiếm trên chiến trường, tìm thấy ngay địa điểm xảy ra vụ việc, trong lòng cảm thán Ma võ sĩ huyết mạch Bất Tử Quân Vương thức tỉnh thiên cực này thật là xui.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận