Sất Trá Phong Vân

Biểu tình lạnh băng trên mặt Lôi Chấn hòa tan, khóe môi cong lên, mỉm cười liên tục gật đầu. Thành chủ đại nhân còn biết chuyện gì nên làm sao.

- Quá đáng hết sức! Không chỉ là Lôi gia, còn có chuyện quá đáng hơn!

Thành chủ Lý Đức Ước khắc đổi đề tài:

- Cũng là tối hôm qua, thời gian càng sớm hơn, tại Chinh Phạt học viện! Trong học viện bồi dưỡng tướng quân tương lai của Chân Sách hoàng triều chúng ta cũng xảy ra chuyện ám sát. Người bị ám sát là vị này...

Mọi người nhìn theo ngón tay thành chủ Lý Đức Ước khắc chỉ, thấy là Càn Kình mang theo bốn mỹ nữ đến.

- Chính là Càn Kình Chinh Phạt học viện! Thật quá đáng, không buông tha cả học sinh! Ta quyết tra chuyện này đến cùng! Mặc kệ sau lưng kẻ ám sát là ai ta cũng quyết tiêu diệt cả nhà bọn họ!

Nụ cười đông trên mặt Lôi Chấn, băng sương lại bao phủ. Thành chủ Lý Đức Ước khắc có ý gì? Công nhiên ủng hộ người tên Càn Kình?

- Ta có nghe ngóng về đệ tử Càn Kình, hiện tại hắn xếp thứ ba mươi trên Bảng bách chiến Chinh Phạt học viện...

Trong đám người vang tiếng kêu. Tuy Chiến Tranh Chinh Phạt học viện không phải thế lực Vĩnh Lưu thành nhưng cũng là sự tồn tại quái dị hùng bá một phương. Bảng bách chiến đã truyền khắp Vĩnh Lưu thành, mọi người biết rõ giá trị hạng ba mươi Bảng bách chiến.

- Đệ tử tốt như vậy lại bị người ám sát!

Thành chủ Lý Đức Ước khắc liên tục lắc đầu, vẻ mặt giận dữ nói:

- Bây giờ ta, Lý Đức Ước khắc nói thẳng ra tại đây. Chuyện của Càn Kình chính là chuyện của Lý Đức Ước khắc ta! ám sát Càn Kình tức là ám sát Lý Đức Ước khắc ta! Hắn bị thương một cọng tóc là ta giết cả nhà hung thủ!

Mọi người trong vũ hội ngẩn ngơ. Đây là sao? Cho dù Càn Kình xếp hạng ba mươi trên Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ, thành chủ đại nhân muốn tuyển nhận hắn làm hỗ trợ, nhưng tuyên bố như vậy hơi quá mức. Nếu thành chủ Lý Đức Ước khắc lén nói thì xem như là thu mua lòng người, tuyên bố trước mặt nhiều người sẽ hết đường chối.

Cơ mặt Lôi Chấn cứng như đá, con ngươi cỡ lỗ kim lóe ra tia sáng hiểu ra. Lôi Chấn nhẹ gật đầu, cười lạnh. Hóa ra ban đầu thành chủ đại nhân đề cập Lôi gia trước không phải vì giúp Lôi gia mà muốn nhân sự việc dẫn đường, chính yếu giới thiệu Càn Kình.

Ánh mắt thành chủ Lý Đức Ước khắc và Lôi Chấn giao nhau trên không trung, không khí nóng bỏng căng thẳng. Nhiều người cảm giác không khí vũ hội thật nặng nề.

Lôi Chấn vuốt râu trước ngực, thầm ngạc nhiên. Tuy thành chủ Lý Đức Ước khắc là thế lực lớn nhất trong Vĩnh Lưu thành nhưng bình thường gã thích hòa giải các đại thế lực, chiếm lợi từ hai phía, sẽ không biểu minh lập trường tỏ rõ hết sức ủng hộ Càn Kình như hôm nay.

Không sai! Chưa bao giờ có!

Lôi Chấn lục tìm trong ký ức không thấy trường hợp bình thường thành chủ Lý Đức Ước khắc đối diện với người ánh mắt không hề tránh né, còn mang theo khiêu khích, uy hiếp mãnh liệt. Rõ ràng đang cảnh cáo Lôi Chấn nếu Càn Kình có chuyện gì thì thành chủ Lý Đức Ước khắc không tiếc liều mọi thứ.

Càn Kình có quan hệ gì với thành chủ Lý Đức Ước khắc? Lôi Chấn khó hiểu nhìn Càn Kình. Thanh niên này rốt cuộc có sức hấp dẫn gì? Thành chủ đại nhân trước giờ chỉ chiếm lợi chứ không chịu tổn thất nay tỏ rõ thái độ dù có chịu thiệt cũng hết sức ủng hộ Càn Kình.

Ngực thành chủ Lý Đức Ước khắc phập phồng nhanh, vẻ mặt dữ tợn trừng Lôi Chấn. Nếu không phải bây giờ Càn Kình không bị thương chỗ nào, nếu chỗ này không có nhiều khách khứa thì rất có thể thành chủ Lý Đức Ước khắc sẽ hành động, đập bàn gầm rống, thậm chí đánh nhau với Lôi lão gia chủ.

Bà nội nó! Hung thủ sau lưng ám sát Càn Kình không ngờ là Lôi gia! Sau khi thành chủ Lý Đức Ước khắc gầm rống vẫn không dập tắt lửa giận trong lòng. Thành chủ Lý Đức Ước khắc khó khăn lắm mới tìm ra một con đường nhập thánh, Lôi gia định chạy tới làm thịt Càn Kình? Thế chẳng phải là phá hủy tương lai của lão tử sao?

lão tử không cần biết ngươi là Lôi gia hay gia gì đó, ai dám đụng vào Càn Kình là không sống yên với bản thành chủ! Mắt thành chủ Lý Đức Ước khắc tóe lửa trừng người Lôi gia. Ai muốn làm hỏng tương lai của lão tửthì bản thành chủ liều mạng với hắn! Nhập thánh, Lôi Địch đã nhập thánh! Dù thành chủ Lý Đức Ước khắc không phải Chiến Sĩ bình thường thứ nhất nhập thánh cũng muốn làm người thứ hai!

Người phản ứng nhanh đã hiểu ẩn ý trong lời nói của thành chủ Lý Đức Ước khắc. Thành chủ đại nhân nói nhiều như vậy thật ra là muốn tuyên bố với tất cả, mượn miệng mọi người nói với bên ngoài dù Càn Kình làm chuyện gì, chỉ cần không phải mưu phản thì bản thành chủ sẽ chống lưng cho hắn!

Bố tiên sư cha nhà mi!

Mắt Lôi Chấn xanh ngắt. Bình thường Lôi gia tặng quà tặng lễ cho thành chủ, hợp tác mọi mặt, bây giờ thành chủ Lý Đức Ước khắc công khai ủng hộ Càn Kình?

Lôi Chấn có xúc động bất chấp thân phận muốn há mồm chửi một trận cho đỡ tức. Càn Kình lấy đâu ra năng lực lớn như vậy? Bọn họ là Lôi gia, là Lôi gia bá chủ một phương Vĩnh Lưu thành! Thành chủ vì thứ hạ tiện thô lỗ đó hoàn toàn không để ý cảm nhận của Lôi gia?

Đây là loại ủng hộ nào? Người phản ứng nhanh đã cầm rượu đi hướng Càn Kình, hy vọng nhân cơ hội này chắp nối với hắn trước tiên, sau này có thể đến gần với thành chủ đại nhân một chút.

- Thành chủ đại nhân chống lưng cho Càn Kình?

Lợi Lợi Trát Qua lắc đầu, nói:

- Đây rốt cuộc là chuyện gì? Nặc Đức, ngươi biết gì không?

- Ta biết? Ta biết cái khỉ mốc!

Nặc Đức Ước khắc không thể kiềm chế cơn giận nữa. Phụ thân không chống lưng cho mình mà đi bao che Càn Kình, ai mới là nhi tử của gã? Không lẽ phụ thân già rồi hồ đồ đến nhường này?

- Càn Kình đúng không?

Hồng Sắt Ước khắc cầm ly rượu đỏ, vẻ mặt tươi cười đến trước mặt Càn Kình.

Hồng Sắt Ước khắc nói:

- Mấy ngày trước đệ đệ và má nhỏ của ta đã làm chuyện vô lễ với ngươi, ta xin lỗi ngươi thay cho bọn họ, hy vọng ngươi nhận lời xin lỗi của ta.

Càn Kình giơ ly rượu lên nhấp môi, trong lòng bản năng phản cảm đại nhi tử của thành chủ tiên sinh. Mỗi lần Càn Kình thấy Hồng Sắt Ước khắc là có cảm giác như rắn độc núp trong bụi cỏ.

- Hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, Vân Tinh Huy Thăng.

Người đứng ngoài cửa cao giọng xướng lên, hét to như muốn đứt dây nói. Khách khứa chưa tỉnh táo lại lần đầu tiên tập thể nhìn cửa đại sảnh.

Thành chủ Lý Đức Ước khắc đứng trên đài chủ tịch vội vàng đi xuống bục giảng, vẻ mặt cười toe toét bước nhanh hướng cửa.

Có thể không cần nể mặt phó hội trưởng Tư Đạt Khắc, gia chủ của Lôi gia cũng không có gì lớn, dù là phó hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Lôi Quang Minh đều không cần cho nhiều mặt mũi. Nhưng, không thể không nể mặt Vân Tinh Huy Thăng.

Bất cứ thế lực nào trong thành chủ đều không thể không nể mặt Rèn tạo Đại Sư này. Dù sao một thế lực không phải một người, dù là Chiến Sĩ hay Ma Pháp Sư đều không thể không dựa vào trang bị phụ trợ, đặc biệt là Chiến Sĩ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui