Sất Trá Phong Vân

- Càn hội trưởng, xin chúc mừng.

Hiệu trưởng Y Sa hơi ngửa đầu nhìn Càn Kình, nói:

- Vốn ta còn chưa tin giữa trưa ngươi bị thương nặng buổi chiều có thể trọng thương hai Chiến Sĩ huyết mạch. Bây giờ xem ra ngươi khỏe nhiều.

Càn Kình cảm giác ánh mắt thăm dò của hiệu trưởng Y Sa, vội cười làm lành. Cao điệu là vì áp chế người khác không gây rối mình nhưng không có nghĩa là có bí mật gì cũng nói ra. Nếu chuyện Phong Vân đấu khí, thần bí dược tề khiến thân thể có năng lực lành lặn thật nhanh truyền ra thì sẽ không thể tránh khỏi rắc rối khác.

Năng lực hồi phục, chỉ Chiến Sĩ mới biết từ ngữ này quan trọng cỡ nào đối với Chiến Sĩ. Chiến Sĩ có thực lực ngang nhau đối chiến, bị thương rồi thì sẽ so đấu sức chịu đựng và ai lành vết thương tốt hơn.

Tại Càn gia, Càn Kình đối diện Càn Thần Vũ, năng lực Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương chữa lành hơi kém chút, nếu không thì người cuối cùng còn đứng là ai thật khó nói.

- Hiệu trưởng, ta có dược.

- A? Dược gì mà có hiệu quả như vậy?

Mắt hiệu trưởng Y Sa sáng lên. Quả nhiên, thực lực thế này, lại có năng lực chữa lành như thế, e rằng đấu kỹ hộ thể ba Chiến Sĩ huyết mạch đều không đem lại hiệu quả mạnh đến thế.

- Hiệu trưởng, mấy ngày trước ta có đi Cổ Hoang Sa Hải.


Càn Kình không thể không nói dối:

- Trong một hang núi tìm thấy thi thể Ma tộc tên gọi Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn, cùng lúc đó...

- Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn?

Bàn tay hiệu trưởng Y Sa đặt trên vai Càn Kình bỗng tăng sức, nói:

- Ngươi đang nói đến thi thể Chiến Sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn? Thì ra hắn chết trong Cổ Hoang Sa Hải? Ta nhớ hình như Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn nghiên cứu thần bí dược tề.

Càn Kình cười cười. Càn Kình còn đang suy nghĩ giới thiệu Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn với lão sư như thế nào, không ngờ lão sư này đọc nhiều sách, thậm chí biết rõ Chiến Sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn nghiên cứu thần bí dược tề, điều này giúp Càn Kình bớt sức.

- Ngươi được đến di vật của hắn?

Vẻ mặt hiệu trưởng Y Sa đầy hứng thú hỏi:

- Thần bí dược tề?

- Ừm!

Càn Kình chỉ gật đầu, qua loa vượt phà được thì tốt. Tốc độ lành thân thể thậm chí khiến Càn Kình thấy giật mình chứ huống chi là hiệu trưởng Y Sa?

- Hèn gì.

Hiệu trưởng Y Sa nhẹ nhàng xoay người, nói:

- Thực lực của ngươi cũng rất thú vị, Tru Ma nhất chiến, vận tốc quay đấu tâm mười vạn chuyển, đây cũng là nhờ thần bí dược tề?

Càn Kình ngạc nhiên nhìn hiệu trưởng Y Sa. Chẳng phải chỉ có hai bên chiến đấu mới cảm nhận được vận tốc quay đấu khí của đối phương đúng không? Mỹ nữ trước mắt rõ ràng không chiến đấu với hắn lại dò xét chính xác vạn tốc đấu khí quay.

- Hiệu trưởng đại nhân, ăn dược tề trước khi chiến đấu dường như không phạm quy đi?

Mắt hiệu trưởng Y Sa lóe tia nghi ngờ rồi lại không tìm ra chứng cứ có ích hơn. Dù sao không ai nói chính xác thần bí dược tề, không chừng có loại thần bí dược tề quái dị ăn vào trong thời gian ngắn tăng vận tốc quay của đấu khí.


- Đúng rồi, chắc ngày mai ngươi sẽ đi Công Hội Thiết Tượng nhâm chức? Cho ngươi nghỉ một ngày, nhưng ngươi phải sớm về học viện. Học kỳ này ngươi bỏ lỡ nhiều tiết, nếu không đạt tiêu chuẩn thì sẽ lưu ban.

Nhảy xong một bản, Càn Kình cảm giác trán ướt mồ hôi lạnh. Nữ hiệu trưởng không dễ ứng đối, mệt còn hơn Càn Kình đánh nhau với người khác.

Thành chủ Lý Đức Ước khắc nhìn vũ hội quay về quỹ đạo bình thường, lòng vui sướng. Mấy năm nay thành chủ Lý Đức Ước khắc mở nhiều vũ hội, tham gia nhiều vũ hội nhưng chưa có lần nào như hôm nay bị một thanh niên cướp hết chú ý.

Có Vân Tinh Huy Thăng hỗ trợ... Thành chủ Lý Đức Ước khắc đánh giá Càn Kình bị Cổ Nguyệt Gia Anh kéo vào sân nhảy, chắc hắn sẽ từ bỏ thân phận Chiến Sĩ bình thường không có tương lai trở thành thợ rèn đơn thuần đi?

Con đường Chiến Sĩ bình thường vất vả cỡ nào thành chủ Lý Đức Ước khắc biết rõ nhất. Một đường đạt được thành tựu không bằng Chiến Sĩ huyết mạch rồi lại chịu khổ nhiều hơn Chiến Sĩ huyết mạch rất nhiều. Nếu lại có thể lựa chọn một lần, thành chủ Lý Đức Ước khắc nghi ngờ gã có còn chọn con đường Chiến Sĩ bình thường không.

Mỗi Chiến Sĩ bình thường trẻ tuổi trong lòng có giấc mộng đó là lấy thân phận Chiến Sĩ bình thường khiêu chiến Chiến Sĩ huyết mạch, nói cho bọn họ biết trên đời này Chiến Sĩ bình thường cũng rất cường đại.

Nhưng theo thời gian trôi qua, Chiến Sĩ bình thường dần nghi ngờ lựa chọn của họ là đúng hay sai. Lại qua một thời gian bắt đầu bi quan, buông bỏ, tuyệt vọng.

Nếu không phải Lôi Địch nhập thánh thành chủ Lý Đức Ước khắc sẽ tập trung chú ý vào hài tử của mình, cố gắng bồi dưỡng bọn họ, phát triển thế lực, để lại nhiều tài sản cho hậu đại. Còn bản thân gã? ăn no chờ chết.

Hồn binh khó được, nhập thánh càng khó. Thành chủ Lý Đức Ước khắc nhìn Càn Kình, có lẽ thanh niên này sẽ hy vọng cho Chiến Sĩ bình thường.

Nếu thanh niên này trở thành khách khanh của Phần Đồ thế gia? Thành chủ Lý Đức Ước khắc tặc lưỡi, bản năng vuốt chòm râu. Có lẽ gã nên liên lạc với Phần Đồ thế gia, nếu thành công chuyện này thì sẽ kéo quan hệ thân thiết với Phần Đồ thế gia. Chắc Càn Kình sẽ rất vui nếu trở thành khách khanh của Phần Đồ thế gia.

Vũ hội kéo dài đến đêm khuya mọi người mới tan tiệc.

Mộc Quy Vô Tâm đầy mùi rượu nửa nằm trong thùng xưa, vì hưng phấn và men say làm khuôn mặt xấu xí đỏ rực. Mộc Quy Vô Tâm nhìn Càn Kình trong một chiếc xe ngựa khác.


Vui vẻ! Trước giờ Mộc Quy Vô Tâm chưa từng vui vẻ như vậy. Có ai ngờ thời gian một vũ hội Càn Kình biến thành hội trưởng Công Hội Thiết Tượng luôn chèn ép Hồng Lưu Chiến Bảo?

- Ta không có say... Ta còn uống được... Ta không có say...

Mộc Quy Vô Tâm cầm bình rượu bị hai thuộc hạ dìu xuống xe, đi vào phòng. Trên đường đi Mộc Quy Vô Tâm rống to làm nhiều Chiến Sĩ đã ngủ thức dậy chạy ra xem hôm nay hội trưởng đại nhân bị gì.

- Các ngươi giàu rồi, đám tiểu tử các ngươi thật may!

Hai người dìu Mộc Quy Vô Tâm loạng choạng đi vào phòng, đung đưa bình rượu còn một nửa, miệng lầu bầu:

- Đám nhóc các ngươi may, may quá! Các ngươi gặp Càn Kình! Bà nội nó, lúc lão tử còn trẻ tại sao không gặp Càn Kình?

Càn Kình?

Các Chiến Sĩ khoác áo chui ra khỏi ổ chăn nghi hoặc nhìn nhau rồi lại tập trung vào Càn Kình cùng bốn mỹ nữ Bích Lạc, Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đi vào Hồng Lưu Chiến Bảo. Người này rốt cuộc làm chuyện gì khiến hội trưởng đại nhân vui vẻ như tìm được nữ nhân nguyện ý gả cho mình?

Đẩy cửa phòng nhỏ chính giữa sân Hồng Lưu Chiến Bảo, Cổ Nguyệt Gia Anh đầy ẩn ý liếc Càn Kình. Cổ Nguyệt Gia Anh bước vào phòng mình, khép hở cửa.

Cổ và tai La Thanh Thanh đỏ rực về phòng mình, cũng liếc Càn Kình, khép hờ cửa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận