Sất Trá Phong Vân

Cộng với Hồng Lưu Chiến Bảo, Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, Công Hội Dược Tề, Vô Đạo hội gì đó . . . Mộc Nột Thiên Sách phát hiện tổng hợp các thế lực trong tay Càn Kình lại còn mạnh hơn nhiều thế gia tích lũy nhiều hơn.

Đáng sợ nhất là . . . Mộc Nột Thiên Sách phát hiện những thế lực này toàn do hai tay hắn từng chút một giành lấy. Càn Kình không như nhiều Chiến Sĩ trẻ tuổi nổi tiếng có gia cảnh tốt, kế thừa thế lực đến từ thành chủ đại nhânk gia tộc đã sớm xây dựng từ trăm năm, ngàn năm trước.

Thế lực như vậy tuy không sánh bằng ba đại thế lực huyết mạch chung cực đáng sợ nhưng loại năng lực này! Mộc Nột Thiên Sách lắc đầu thầm khen. Tốc độ, năng lực xây dựng thế lực này hơn xa đám đệ tử gia tộc.

Dù là cường giả nổi danh thế hệ trẻ như Càn Vô Song có thể dễ dàng tổ chức thế lực thuộc về mình cũng chỉ vì sau lưng gã có Càn gia khổng lồ đáng sợ, và thế nhân đồn rằng gã sẽ trở thành cường giả thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực.

Dù là Chiến Sĩ bình thường hay vài Chiến Sĩ huyết mạch kém cỏi một chút sẽ chạy đến dưới trướng Càn Vô Thanh, làm hỗ trợ của gã vì cái tương lai trở thành cường giả thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực.

So với những thiên tài bẩm sinh có ưu thế huyết mạch . . . Mộc Nột Thiên Sách thầm tính toán năng lực của Càn Kình về mặt này mạnh hơn bọn họ! Không biết tương lai thế lực của Càn Kình có mở rộng không?

Hỗ trợ? Mộc Nột Thiên Sách thở dài, người như vậy làm sao có thể trở thành hỗ trợ?

Không được! Mộc Nột Thiên Sách lắc mạnh đầu. Sao ta có suy nghĩ lùi bước? Cho dù hắn từng cứu ta thì ta quyết khiêu chiến độ khó cao, thu hắn làm hỗ trợ của ta mới cho thấy năng lực bản thân ta tài cỡ nào.

Nhưng mà . . . Mộc Nột Thiên Sách bản năng nhíu mày, trong lòng nhiều ít không muốn Càn Kình trở thành hỗ trợ của gã.

Ta làm sao vậy?

Mộc Nột Thiên Sách nhíu mày. Càn Kình có thể làm hỗ trợ cho hoàng đế tương lai là chuyện vinh hạnh biết bao cho hắn, tại sao ta không hy vọng hắn trở thành hỗ trợ? Ta muốn khiến hắn thành cái gì?

Bằng hữu? Đùa giỡn! Ta là hoàng tử! Có lẽ tuơng lai ta sẽ trở thành hoàng đế, ta không thể nghĩ như vậy! Phải bóp nát suy nghĩ này từ trong trứng nước!

Càn Kình nghi hoặc phát hiện ánh mắt chứa nhiều cảm xúc của Mộc Nột Thiên Sách. Hoàng tử điện hạ đang suy nghĩ cái gì? Dường như liên tục biến đổi cảm xúc.

Rầm!

Vật nặng kim loại giộng xuống đất, bụi bặm bay lên, hấp dẫn Càn Kình, Mộc Nột Thiên Sách nhìn vị trí dưới chân Dị.

Từ Vân Băng Thiết! Càn Kình nhìn kim loại nặng cỡ trăm cân, tặc lưỡi liên hồi. Thủ lĩnh thế lực đoàn mã tặc thứ hai tái ngoại cất chứa vật phẩm phong phú hơn Càn Kình suy nghĩ rất nhiều, ra tay chính là một khối Từ Vân Băng Thiết.

Loại kim loại này xem như thuộc mười hàn thiết, tuy kém xa đáy biển vạn năm băng toản thiết nhưng Từ Vân Băng Thiết xếp hạng khá cao. Trong tất cả kim loại loại hàn thiết thì Từ Vân Băng Thiết được xếp vào tốp mười hàn thiết.

Thiết khoáng trước nay là kim loại dễ hút nóng, ném vào lò lửa một lúc là sẽ nóng cháy, cố tình có một số kim loại đặc biệt chúng nó không hút nhiệt, bị gọi chung là hàn thiết.

Cũng vì vậy tính chất của chúng nó rất cứng chắc và đầy co giãn.

Đối với đa số thợ rèn đẳng cấp Đoàn Tạo Sư thì Từ Vân Băng Thiết là kim loại thích hợp chế tạo tấm thuẫn, khôi giáp nhất chứ không phải tạo đao kiếm. Dù dùng làm đao kiếm cũng chỉ bỏ một phần cực nhỏ vào tăng độ co giãn, dù sao kim loại hàn thiết dung hợp với kim loại khác có sai sót lớn.

Đa số sử dụng đơn kim loại hoặc vài loại hàn thiết hỗn hợp. Dù đều là hàn tihết khi dung hợp chỉ dễ hơn kim loại bình thường một chút, bình thường bị bài xích ra ngoài chế tạo hồn binh.

Nhưng điều đó không đại biểu Từ Vân Băng Thiết không thể chế tạo đấu binh, ngược lại nếu có thể hoàn toàn dung hợp kim loại này thì sẽ thành tài liệu chủ yếu thích hợp hầu hết hồn binh.

Càn Kình sờ cằm:

- Thứ tốt . . .

Lần trước Càn Kình có đọc trong sách của Bố Lai Khắc đại thúc thấy một cây cung khá đặc biệt nhưng vẫn không đủ tài liệu.

Mãi khi vào hàng loạt bản bộ mã tặc cướp bóc, gom đủ tài liệu nhưng Càn Kình không rảnh rèn. Càn Kình ko ngờ may mắn hắn không rèn, nếu không thì khi nhìn Từ Vân Băng Thiết hắn sẽ hối hận đến nằm mơ cũng giật mình dậy.

Rào rào rào!

Hàng trăm ma hạch ma thú khác nhau đủ loại kích cỡ từ đấu giới của Dị rơi như mưa xuống, chúng nó va chạm mặt đất nhảy lưng tưng.

Khóe mắt Mộc Nột Thiên Sách giật giật. Giàu quá. Nhiều ma hạch như vậy nếu hoàng tộc trông thấy chắc thèm chảy nước miếng.

Càn Kình ngồi xổm trên mặt đất lật xem các loại ma hạch, trong đó đa phần là ma hạch ma thú thấp kém, hiếm hoi xen lẫn ma hạch ma thú trung đẳng. Càn Kình không thấy ma thú cao đẳng.

Cũng đúng. Càn Kình gật gù. Chiến Sĩ hoặc Ma Pháp Sư có thể săn lấy ma hạch cao đẳng thì Dị sẽ không chủ động đi lên cướp, đừng nói là không cướp được, dù có thì sẽ tổn thất rất lớn. Dị không cần thiết chọc vào Chiến Sĩ, Ma Pháp Sư có thể xử lý ma thú cao đẳng.

Dị nhìn biểu tình của Càn Kình, thấy bất ngờ. Đây là hàng trăm ma hạch! Dù Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh có trông thấy cũng sẽ ngạc nhiên há hốc mồm.

Ma thú vốn ít ỏi, có thể săn được, khiến ma thú không nổ ma hạch thì cực kỳ khó khăn. Dị thật sự không hiểu. Nếu ném trăm vạn kim tệ trước mặt Càn Kình, hắn không kinh ngạc, hưng phấn có lẽ vì đã thấy nhiều tiền nên chai lì.

Nhưng đây là ma hạch! Ma hạch! Một hơi xuất hiện nhiều ma hạch như vậy! Dị thật tình không hiểu, chẳng lẽ Càn Kình không biết giá trị của ma hạch?

- Lúc săn ma thú này đã xuất hiện sai lầm.

Càn Kình cầm một ma hạch của ma thú Đằng Hỏa Liệt Điểu lên, khẽ thở dài:

- Nó bị giết trong tình trạng có ý thức, cảm xúc tức giận. Tuy ma hạch không vỡ nhưng ma pháp trận bên trong đã tổn hao nhiều . . .

Còn có chuyện này? Dị nghi hoặc nhìn Càn Kình. Mộc Quy Vô Tâm nhe răng cười, rốt cuộc có người giống như gã lúc trước. Thấy người ta nghe Càn Kình nói không biết là thật hay giả, cuối cùng xác định là sự thật, cái bộ dạng không nói nên lời đó làm Mộc Quy Vô Tâm sướng rơn.

Mộc Nột Thiên Sách bước tới nhìn ma hạch ma thú Đằng Hỏa Liệt Điểu. Trong một điển tịch bản lẻ của hoàng gia từng ghi cách giết ma thú Đằng Hỏa Liệt Điểu chính xác là tìm cách làm nó xỉu rồi mới giết, lấy ra ma hạch hoàn chỉnh. Không lẽ Càn Kình cũng từng đọc quyển sách này? Cho dù Càn Kình có đọc thì không nên cầm một ma hạch lên đã dám nói ra lời như vậy.

Thông qua một ma hạch có thể biết tình huống lúc giết ma thú sao? Mộc Nột Thiên Sách không thể tin đây là sự thật.

Càn Kình cảm giác các loại ánh mắt khác nhau nhìn mình, lắc đầu. Mới có khoảng một trăm ma hạch, có gì ngạc nhiên? Càn Kình ở trong Tây sơn đi dạo mấy ngày được đến ma hạch nhiều hơn chỗ này nhiều, khuyết điểm duy nhất là không lấy ra được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui