Sất Trá Phong Vân

- Bác Khắc Tư Hách Đặc, ngươi có còn là ma của Ma tộc Mã Môn không? Tộc Lộ Tây Pháp xem như là hoàng tộc, là nhóm ma thống trị tối cao của Ma tộc nhưng không có nghĩa là bọn họ muốn giết ai tùy thích! Tát Bác Ni gia tộc chúng ta cũng là vương tộc Ma tộc Mã Môn, không phải hoàng tộc Lộ Tây Pháp bọn họ muốn giết liền giết!

Tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ cầm ma pháp trượng liên tục gõ mặt bàn, nói:

- Bác Khắc Tư Hách Đặc ngươi không muốn vinh diệu của Ma tộc Mã Môn nhưng Tát Bác Ni gia tộc chúng ta sẽ không từ bỏ! Được được được, Bác Khắc Tư gia tộc ngươi không đi thì Tát Bác Ni gia tộc ta tự đi!

- Ai nói không đi?

Bác Khắc Tư Hách Đặc vuốt đầu tròn như trái banh, nói:

- Ta chỉ muốn nói là tìm cách nào đó ổn thỏa hơn, không lẽ cứ xông qua giết hỗ trợ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy? Vậy là sao? Ma tộc chúng ta không có pháp luật sao? Hoàng tộc Lộ Tây Pháp có thể nhịn được không? Nếu Đại Ma Vương mượn cơ hội tức giận thì Tát Bác Ni gia tộc các ngươi sẽ gánh sao? Đến lúc bị cắt giảm đất phong thì Tát Bác Ni gia tộc các ngươi chịu ra không?

Ma tộc Mã Môn ngồi quanh bàn dài dù là Tát Bác Ni gia tộc hay Ma tộc Bác Khắc Tư đều biến sắc mặt. Các đại bộ tộc mấy năm qua chẳng những phải đối kháng với Chân Sách hoàng triều còn phải chống cự từ tộc Lộ Tây Pháp.

Các đời Đại Ma Vương lấy mục tiêu cắt giảm đất phong của các bộ tộc, các bộ tộc thì đời đời đặt mục tiêu tăng đất phong, thường hay có ban thưởng, giảm bớt, giảm bớt lại ban thưởng, tiếp tục giằng co.

Sức chiến đấu cá nhân của Đại Ma Vương chẳng những lên đỉnh cao mà còn có ma đầy tài năng. Sáu Ma tộc bị Đại Ma Vương lôi kéo, đè ép tự giảm đất phong, ít có Ma tộc được chút ích lợi từ Đại Ma Vương.

Bây giờ nghe tới giảm đất phong là sắc mặt đám trưởng lão Ma tộc Mã Môn khó xem.

- Không lẽ nhi tử của ta chết uổng sao?

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ không cam lòng oán hận nói:

- Nếu nhi tử của ta chết trong tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì ta nhận, nhưng cố tình là trong tay một hỗ trợ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy! Còn là tạp chủng máu lai!

Lần này thì Ma tộc Mã Môn Bác Khắc Tư Hách Đặc biểu tình cực kỳ khó xem. Ma tộc Mã Môn vĩ đại lại bị một ma máu lai xử lý, chuyện này truyền ra ngoài tổn thương vinh diệu của Ma tộc Mã Môn.

Bác Khắc Tư Hách Đặc nhàn nhã uống trà. Là ma Tát Bác Ni gia tộc chết, thật là tin tức khiến ma vui vẻ. Bác Khắc Tư Hách Đặc cần nhúng tay vào một chút, nếu không thì Ma tộc bên ngoài sẽ cho rằng Ma tộc Mã Môn dễ khi dễ.

- Nhất định sẽ giết ma máu lai, không chỉ giết mà chúng ta còn đòi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bồi thường.

Bác Khắc Tư Hách Đặc chậm rãi đặt chén trà xuống, cười híp mắt cảm giác ánh mắt của các ma.

Bác Khắc Tư Hách Đặc nói:

- Theo tin tức Bác Khắc Tư Thái Lặc báo cho ta thì ma máu lai này rất kiêu ngạo, thậm chí không để mắt đến Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Lần đầu tiên Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ gật gù công nhận, bất mãn hùa theo:

- Huyết thống Lộ Tây Pháp chết tiệt có tên nào không phải loại kiêu ngạo?

- Đúng vậy. Người kiêu ngạo luôn không thích kẻ kiêu căng khác.

Bác Khắc Tư Hách Đặc đều chỉnh tư thế ngồi, mỉm cười nói:

- Chắc Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mới thu hỗ trợ này chưa lâu, chuyện hôm nay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cũng không thích. Chỉ cần chúng ta cho chút ích lợi rồi kêu hỗ trợ ra ngoài . . .

- Vậy là chúng ta vẫn bỏ công ra . . .

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ hừ lạnh một tiếng:

- Vậy bồi thường ở đâu ra?

- Chúng ta cần bồi thường sao?

Bác Khắc Tư Hách Đặc bật cười nói:

- Chúng ta chỉ cần bàn điều kiện với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, cho nàng một đống ích lợi rồi khiến nàng ở mặt ngoài cho chúng ta một chút ích lợi, để các bộ tộc khác thấy hoàng tộc đều bồi thường chúng ta còn chưa đủ sao?

Đám trưởng lão Ma tộc Mã Môn gật gù đồng ý.

Tròng mắt Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ xoay tòn, hỏi:

- Vậy ích lợi cho Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là . . .

- Đương nhiên do Tát Bác Ni gia tộc các ngươi đưa ra.

Bác Khắc Tư Hách Đặc tiếp tục bảo:

- Là ma của Tát Bác Ni gia tộc các ngươi chết, chúng ta hỗ trợ ra mặt điều đình, chẳng lẽ còn muốn chúng ta bỏ vốn r?

Mặt các trưởng lão Tát Bác Ni gia tộc biến sắc. Tham lam là đặc tính của Ma tộc Mã Môn, không Ma tộc Mã Môn nào đồng ý đưa đồ của mình cho ma khác.

- Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, đây là chuyện nhi tử của ngươi, dù chúng ta cùng là Tát Bác Ni gia tộc cũng cần tính sổ rõ ràng. Số vốn này nên do nhà các ngươi bỏ ra.

- Không sai! Tuy rằng thập công chúa tương lai không thể trở thành Đại Ma Vương nhưng nghe nói thái tử điện hạ đối với muội muội ruột này rất có tính thú, nếu ngày nào đó Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trở thành phi tử của Đại Ma Vương thì rắc rối.

- Đúng vậy. Thổi gió bên gối đầu dễ sinh ra hiệu quả. Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, ngươi cần tự mình bỏ ra chi phí.

- Ngươi . . . Các ngươi . . .

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ cựck ỳ tức giận, gã mới chết nhi tử bây giờ phải bỏ số tiền ta, sớm biết như vậy còn không bằng không báo thù! Nhi tử chết thì chết.

- Được rồi, nếu vụ việc đã quyết định . . .

Bác Khắc Tư Hách Đặc đứng dậy cười tủm tỉm nhìn Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ đau lòng nhỏ máu.

Bác Khắc Tư Hách Đặc nói:

- . . . Ta cùng ngươi mang đội Mã Môn sở thẩm phán đi. Nhi tử đã chết không thể rụt cổ vào mai rùa, vinh diệu của Ma tộc Mã Môn chúng ta bỏ đi đâu?

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ sắc mặt âm trầm lòng thầm mắng, bây giờ Bác Khắc Tư Hách Đặc nhà ngươi mới nói là vinh diệu của Ma tộc Mã Môn vậy mới rồi ngươi làm cái gì?

Hai đầu bàn dài ngồi gia tộc Tát Bác Ni gia tộc, Ma tộc Bác Khắc Tư gia tộc. Hai bên tỏa đổi ánh mắt, gật đầu đồng ý. Các gia tộc cảm thấy chuyện rất đơn giản, chỉ cần thỏa mãn yêu cầu của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy và mặt mũi Ma tộc Mã Môn, cuối cùng giết ma máu lai kiêu ngạo kia là xong.

- Nếu đã quyết định thì đi ngay đi.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ sốt ruột đứng dậy bước ra ngoài.

- Không cần vội vàng.

Bác Khắc Tư Hách Đặc mỉm cười nói:

- Ngày mai đi cũng tới kịp, dù sao Độc Tôn thành ngay bên cạnh đất phong Ma tộc Mã Môn chúng ta.

- Đi sớm là hơn.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ lại thúc giục, lòng thầm khó chịu. Nhi tử của Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ chết, bây giờ sắp hao tổn tài vật, để ma máu lai này sống thêm một giây là dằn vặt gã.

Giết hắn, muốn giết hắn ngay!

- Được rồi.

Bác Khắc Tư Hách Đặc vẻ mặt khó xử theo sau lưng Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, thở dài thườn thượt:

- Ngươi đó, tính tình luôn nóng nảy. Nếu hôm đó ngươi không sốt ruột khiến nhi tử của mình làm tướng quân thủ thành gì đó thì bây giờ nó đã không chết.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ rất muốn quay đầu lại nép áo thuật băng đạn đóng băng miệng Bác Khắc Tư Hách Đặc lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui