Sất Trá Phong Vân

Mặt trời mới ló lên ở đường chân trời, mảnh đất Ma tộc ngủ say một đêm tẩm trong ánh nắng chiếu rọi, mọi thứ đều an tường nhưng thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc thấy khó chịu.

Tối hôm qua hội trưởng lão Ma tộc trực tiếp mang theo Mã Môn sở thẩm phán rầm rộ lao vào Độc Tôn thành. Nếu không phải thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc biết bây giờ không có chiến sự gì thì gã cho rằng hoàng tộc Lộ Tây Pháp đến phút sinh tử, xuất động cả Mã Môn sở thẩm phán.

Đó là đội quân tinh nhuệ lực lượng mạnh nhất Ma tộc Mã Môn, địa vị của nó tương đương với Ám bộ hoàng tộc Lộ Tây Pháp. Tuy so sánh với Ám bộ thì Mã Môn sở thẩm phán tinh nhuệ hơi kém chút nhưng bao gồm Chân Sách hoàng triều, Man tộc muốn tìm ra mấy quân đội ngang ngửa với Mã Môn sở thẩm phán cũng khó.

Khi nghe nói Lộ Tây Pháp Lưu Thủy còn đang ngủ, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ suýt xâm nhập vào phòng thập công chúa, cuối cùng bị ngăn lại, gã đứng cả đêm ngoài đại đường oán hận chờ đợi.

Két két két két két!

Cửa phòng của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ từ mở ra, nàng nói:

- Ô, Thái Lặc thành chủ, mới sáng sớm làm gì . . .

- Công chúa điện hạ . . .

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc xoa tay từ từ nói ra một đống lời nói sẽ không đắc tội Lộ Tây Pháp Lưu Thủy:

- Hôm qua hỗ trợ của công chúa đánh chết Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ . . .

- Ừm!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhíu mày, vẻ mặt khó chịu hỏi:

- Như thế nào? Tát Bác Ni gia tộc muốn gây sự với bản công chúa sao? Kích Lưu Phi Kính thật là, vênh váo tầm bậy gây rắc rối cho bản công chúa thật nhiều, sớm biết như vậy không nên thu hắn làm hỗ trợ. Nhưng nếu Tát Bác Ni gia tộc muốn bản công chúa cứ thế giao ra hỗ trợ của mình thì . . . Hừ hừ . . .

Khóe mắt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc căng ra vui mừng, nghe ý Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa nói thì cũng bất mãn với ma máu lai kia, hội trưởng lão khá hiểu công chúa, vậy nghĩa là có thể bàn lại.

- Tát Bác Ni gia tộc suốt đêm phái ma đến . . .

Vẻ mặt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc khó xử nói:

- Nghe nói là mang theo cả Mã Môn sở thẩm phán . . .

- Mã Môn sở thẩm phán?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biến sắc mặt, giọng tràn đầy bất mãn cao giọng quát:

- Có ý gì? Ma tộc Mã Môn các ngươi muốn tạo phản sao? Cho rằng bản công chúa dễ khi dễ?

- Không có ý đó, không hề, công chúa hiểu lầm.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc liên tục xua tay, lòng thầm mừng. Tuy biểu tình Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đấu kỹ hư hồn tức giận nhưng lúc nghe đến Mã Môn sở thẩm phán đáy mắt lóe tia kiêng dè, hiển nhiên nàng rất e ngại Mã Môn sở thẩm phán, vậy càng dễ bàn chuyện.

Hội trưởng lão đúng là hội trưởng lão, thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc thầm khâm phục. Một bên dùng Mã Môn sở thẩm phán tạo áp lực mạnh, bên kia cho ích lợi không ma nào từ chối được. Cùng dùng roi và kẹo, dù là công chúa hoàng tộc Lộ Tây Pháp đối diện loại tình huống này cũng chỉ có thể thỏa hiệp, giao ra ma Kích Lưu Phi Kính.

- Trong khoảng thời gian này trên lãnh địa của tiểu ma hay ẩn hiện giặc cướp, vì vậy mới phái Mã Môn sở thẩm phán đến đây hộ vệ.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc giả bộ giải thích rằng:

- Xin công chúa đừng nghĩ nhiều.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngoài cười nhưng trong không cười gật đầu:

- Ra là vậy.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cười xòa:

- Đúng đúng.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy có tin hay không đều không sao, sự thật là Mã Môn sở thẩm phán đã đến, nếu công chúa nhà ngươi không giao ra ma giết tướng quân thủ thành Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ thì Mã Môn sở thẩm phán chúng ta sẽ tự giải quyết ma đó. Dù phải trả giá thì quyết giữ vinh diệu của Ma tộc Mã Môn chúng ta.

- Sao còn không đi dẫn đường? Bản công chúa muốn xem là người Tát Bác Ni gia tộc nào đến.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chắp hai tay sau lưng,đầu mày chồng chất bất mãn, đăm chiêu đi theo thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc vào đại sảnh phủ thành chủ.

Ngón tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ không có tiết tấu gõ nhanh mặt bàn biểu hiện tâm tình nóng nảy.

Bác Khắc Tư Hách Đặc nhàn nhã uống trà, mắt lạnh bàng quan ma mấy nămn ay luôn đối đầu với gã, lòng thầm vui sướng. Kỳ này Ma tộc Bác Khắc Tư có thể hoàn toàn nắm giữ Độc Tôn thành, khi đó sẽ có càng nhiều ích lợi chảy vào Ma tộc Bác Khắc Tư.

- Công chúa, mời qua bên này.

Giọng thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc truyền vào đại sảnh. Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ ngừng ngón tay vô nghĩa gõ mặt bàn, mặt lạnh băng đứng dậy nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bước vào phòng.

Đây là? Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ ngẩn ra, mắt của thập công chúa . . . Thiếu một con!

Bác Khắc Tư Hách Đặc thấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thiếu một mắt thì giật mình suýt làm rớt chén trà, vội cúi đầu không nhìn mặt nàng khiếm khuyết.

Tuy Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ rất tức giận nhưng cũng vội cúi mặt không nhìn một mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mù. Nữ nhân cũng tốt, nữ ma cũng vậy đều thích làm đẹp.

Nhìn một nữ ma khiếm khuyết, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ rất lo nếu chọc công chúa điện hạ tức giận thì khi đó càng khó bàn chuyện hơn.

- Công chúa điện hạ.

Một tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ đặt trên ngực, khom lưng hành lễ nói:

- Ta thật vinh hạnh gặp công chúa điện hạ tại đây, cũng rất bi ai . . . Nhi tử của ta đã bị đánh chết.

Bác Khắc Tư Hách Đặc không chướng ngại tâm lý bao nhiêu, cúi đầu, khom lưng hành lễ, không quan sát vấn đề tại sao Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thiếu một mắt.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ hành lễ xong không đợi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lên tiếng đã tự mình đứng dậy ngồi xuống ghế, mặt lạnh tanh nhìn ly nước trà đã lạnh.

Khóe môi Bác Khắc Tư Hách Đặc cong lên. Tuy Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ tức giận nhưng chưa hỏng não, biết khi nào nên dùng thái độ gì. Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ làm như vậy cộng với lời nói vừa nãy chắc chắn sẽ hình thành áp lực khiến Lộ Tây Pháp Lưu Thủy khó chịu.

- Đúng vậy. Nhi tử của ngươi đã chết.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gật đầu, tự ngồi xuống, nói:

- Ta đã dạy hỗ trợ của mình, tin tưởng sẽ không có lần sau.

- Công chúa điện hạ.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ sắc mặt âm trầm nói:

- Không lẽ công chúa điện hạ muốn nói với ta rằng chuyện này cho qua? Ta, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, chỉ có một nhi tử, một tôn tử bây giờ đều chết, chết trong tay hỗ trợ của công chúa điện hạ! Công chúa điện hạ nhìn xem, trên vách tường ngoài cửa!

Đám ma nhìn theo ngón tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, xác Tát Bác Ni Tiễn Anh đến bây giờ còn đinh trên tường, chẳng qua ngày hôm qua máu chảy bây giờ đã kết già.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn thi thể đinh trên vách tường, chu môi. Thuật tên của Càn Kình lại tiến bộ, khoảng cách các thi thể ma giống nhau, nhưng thủ đoạn quá ác, tuy nhiên Càn Kình là Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều nên có thể thông cảm hắn đối địch Ma tộc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui