Sất Trá Phong Vân

Trên người Kích Lưu Phi Kính có kiêu ngạo ẩn trong nội liễm, không hề hạ thấp. Kích Lưu Phi Kính không có khí thế hoàng giả đè ép ma như Đại Ma Vương bệ hạ lại khiến ma không thể không tuân theo mệnh lệnh của hắn.

Kích Lưu Phi Kính có khí chất khác nữa là dường như hắn không cần ra lệnh, chỉ cần nói chuyện là khiến ma hành động theo suy nghĩ của hắn.

Càn Kình tiễn Tô Thái Nhĩ đi, quay về phòng ngủ, nằm trên giường tĩnh dưỡng tinh thần. Càn Kình chờ đợi so đấu đại tái ngự tiền hoàng tộc ngày mai, kiến thức thế hệ trẻ của Ma tộc, cũng tiện cho hắn so đấu trong đại tái Tân Nhân Vương.

Một đêm rất nhanh qua đi.

Càn Kình mở mắt, đứng dậy ra khỏi phòng. Càn Kình thấy cửa phòng của mấy người khác cùng mở ra, cánh cửa sân to lớn chậm rãi hé mở. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mặc kiểu cung đình xinh đẹp lộng lẫy xuất hiện trước mắt, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Ánh mắt Thiết Khắc lướt qua Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rơi vào nữ ma đứng bên cạnh nàng.

Đây là nữ ma có huyết mạch tộc Lộ Tây Pháp, cũng mặc cung trang nhưng không thấy anh khí khiếp người như Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mà là đoan trang, dịu dàng, rộng rãi.

Đây có phải ma huyết mạch tộc Lộ Tây Pháp không? Càn Kình chú ý đến nữ ma và Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hơi giống nhau, hắn thấy bất ngờ, Càn Kình không cảm giác chút kiêu ngạo nào của tộc Lộ Tây Pháp, thật sự rất ít.

Rất nhanh, ánh mắt mọi người bị nữ ma đứng bên cạnh Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hấp dẫn. Nữ ma mỉm cười đoan trang nhẹ chào hỏi mọi người, ánh mắt cực kỳ dịu dàng nhìn Thiết Khắc.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thấy phản ứng của mọi người, thở dài. Tỷ tỷ Vưu Na Lạp không uổng là mỹ ma hiếm có trong Ma tộc, mấy tên có định lực mạnh này rất nhanh chú ý đến nàng.

Càn Kình cười đi tới bên Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, nói nhỏ vào tai nàng:

- Nàng cũng rất đẹp nhưng mọi người mỗi ngày gặp nàng, đột nhiên thấy mỹ ma khác nên . . .

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trừng Càn Kình, trong mắt không thể che giấu nỗi lòng vui sướng. Nam nhân ngày thường không biết ăn nói hôm nay đột nhiên dẻo miệng, khen Lộ Tây Pháp Lưu Thủy xinh đẹp.

- Được rồi, chúng ta lên ngựa đi.


Hai tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ôm cánh tay Càn Kình xoay người đi ra ngoài cửa, nàng cảm thấy nếu còn không lên xe thì tỷ tỷ Vưu Na Lạp không kiềm nén được tình cảm nữa, sẽ nhào vào lòng Thiết Khắc ngay. Khi đó chỉ cần không phải đồ ngốc sẽ nhiều ít đoán ra.

Cửa xe ngựa mới đóng lại Vưu Na Lạp đã lao vào lòng Thiết Khắc.

Không cần nói nhiều, không cần mở ma đạo khí che giấu khuôn mặt. Tình yêu! Những vật ngoài thân không thể ngăn cản được tình yêu, Vưu Na Lạp nhận ra bản thể Thiết Khắc.

Dù Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không thông báo trướ thì Vưu Na Lạp vẫn nhận ra Thiết Khắc.

Hai ma hôn nhau nồng nàn như xung quanh không có ai.

Giờ phút này, Thiết Khắc không còn lạnh lùng như băng như sương, không còn khí chất kiếm bén giấu trong vỏ.

Nóng, Thiết Khắc lúc này giải phòng tất cả nhiệt tình chôn trong đáy lòng, hưởng thụ dịu dàng chỉ thuộc về gã, xoa diệu nỗi khổ tương tư mấy ngày nay.

- Thèm quá.

Đoạn Phong Bất Nhị thở dài thườn thượt nói:

- Ta cũng muốn kiếm bạn gái!

Phần Đồ Cuồng Ca liếc xéo Đoạn Phong Bất Nhị, hỏi:

- Chẳng phải ngươi có rồi sao?

- Ma tộc kia?

Đoạn Phong Bất Nhị cười gian nói:

- Đúng là ta rất muốn cưới nàng, nữ ma đó không tệ, tính cách khá tốt, ví dụ như . . .

Càn Kình lật cổ tay đưa ra một hộp thuốc lá. Đoạn Phong Bất Nhị cười híp mắt tới gần.

- Chiêu này quá lợi hại!

* * *

Xe ngựa không ngừng đi tới, hai ma dần tách ra, ôm chặt nhau như muốn hòa làm một.

Càn Kình nhìn Vưu Na Lạp, Thiết Khắc, khẽ thở dài:

- Nếu đã yêu nhau sâu như vậy thì mang về bên Chân Sách hoàng triều đi.

Mộc Nột Thiên Sách khen rằng:

- Cách hay!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rút đao dí ngực Mộc Nột Thiên Sách, vẻ mặt hung ác nói:

- Đừng mơ lấy tỷ tỷ của ta làm con tin!


- Hì hì, làm gì có, ta là loại người như vậy sao?

Mộc Nột Thiên Sách dùng ngón trỏ và ngón cái cẩn thận kẹp mũi đao di chuyển sang bên.

Mộc Nột Thiên Sách nói với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy:

- Nàng đã nhìn lầm ta, chẳng qua ta bị tình yêu của bọn họ cảm động, ta sẽ không nói ra.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn chăm chú vào mắt Mộc Nột Thiên Sách thật lâu sau từ từ cất đao đi, nói:

- Ngươi không giống loại người đó nhưng nếu thật sự là như vậy, dù ngươi có núp trong hoàng cung, Càn Kình làm hộ vệ của ngươi thì ta cũng sẽ giết chết!

Mộc Nột Thiên Sách nhún vai. Nữ ma Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rất có cá tính, nàng nói được cũng làm được, rất thông minh nhưng quá ngốc.

Nữ ma chính là nữ ma, tính cách như vậy làm sao trở thành nữ hoàng được? Mộc Nột Thiên Sách đưa mắt nhìn Thiết Khắc. Ma máu lai tuấn tú, bình tĩnh, quyết đoán, ra tay tàn nhẫn, nếu sức chiến đấu cá nhân đủ mạnh thì Thiết Khắc là ma tuyển cho hoàng đế Ma tộc rất tốt. Tiếc rằng . . .

Thiết Khắc không phải hoàng tộc Lộ Tây Pháp thuần chủng, và gã có mối thù rất sâu với tộc Lộ Tây Pháp, không thể trở thành hoàng đế Đại Ma Vương. Ngược lại Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Ma võ sĩ song huyết mạch nếu thật sự thức tỉnh chung cực thì Chân Sách hoàng triều rắc rối to.

- Mang nàng đi?

Thiết Khắc ngơ ngác nhìn Càn Kình. Suy nghĩ này từng xuất hiện trong đầu Thiết Khắc, từ khi lại trở về đất Ma tộc thì gã càng nghĩ nhiều lần.

Nhưng Vưu Na Lạp là công chúa, mang nàng đi sẽ tăng lớn áp lực cho các đồng bạn! Tại đây là quốc gia Ma tộc, nếu chỉ có một mình Thiết Khắc thì cùng lắm hai ma cùng nhau chết.

Nhưng bây giờ kêu người khác chôn cùng? Những người này toàn là chiến hữu cùng Thiết Khắc bò ra từ cõi chết.

- Mang nàng đi.

Càn Kình bình tĩnh nhìn Thiết Khắc, hỏi:

- Ngươi không muốn sao? Làm nam nhân, ngươi nhìn nữ ma của mình chịu khổ nhưng không mang nàng đi thì còn xem như là nam nhân sao?

- Đúng vậy. Thiết đẹp trai, ngươi không có chút can đảm nào thì sau này làm sao giúp chiến hữu xách dao chém Càn gia?


Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm nhìn Thiết Khắc, nói:

- Ngươi dám chém cả ta mà không dám mang bạn lữ của mình rời đi?

- Ta là . . .

Thiết Khắc khẽ thở dài:

- Ta là bởi vì các ngươi . . .

- Như thế nào? Khinh thường chúng ta?

Đoạn Phong Bất Nhị bật cười nói:

- Hôm đó chúng ta có thể mang ngươi khỏi Ám Bộ truy sát thì lần này vẫn có thể dẫn vợ chồng son các ngươi an toàn trở về Chân Sách hoàng triều. Nếu không tin ta thì chúng ta tìm nơi nào không ma thoải mái đánh một trận đi! Ngươi tưởng ta không thắng được ngươi? Lão tử cũng là Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà tùy thời thức tỉnh đấu hồn, hơn nữa năng lực nuốt của lão tử đủ khiến ngươi nhức đầu!

Thiết Khắc nhìn Đoạn Phong Bất Nhị cười khiêu khích nhưng lời nói có câu nào không phải tri kỷ?

- Ta muốn mang nàng đi.

- Ừm! Nghe lời chàng.

- Tổ cha nó!

Đoạn Phong Bất Nhị trợn to mắt ốc bưu:

- Ghen tỵ đến mắt xanh lè! Thiết đẹp trai, đừng thấy mặt ngươi hơi gái nhưng nói chuyện cứng rắn thật, không thèm trưng cầu người ta có đồng ý hay không đã nói thẳng mang nàng đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận