Sất Trá Phong Vân

Nếu chỉ tìm mình gia nhập Chiến Đường còn chưa phải là chuyện trọng yếu nhất sao?

- Chuyện thứ hai.

Lệnh Đông Lai ho khan một tiếng:

- Ngươi phải tìm một thời gian, thu hồi lời tuyên bố đối kháng với Càn gia trước mọi người.

- Cái gì?

Tròng mắt Càn Kình đột nhiên trừng lớn, nhìn chằm chằm vào Lệnh Đông Lai:

- Ngươi vừa nói cái gì?

Khuôn mặt Lệnh Đông Lai bắt đầu lộ vẻ bất mãn. Không ngờ tiểu tử này lại dám cắt ngang lời mình nói? Ở bên ngoài giới, các chiến sĩ bình thường nghe được cái tên Chiến Đường này, còn không phải cung kính gần như quỳ trên mặt đất. Cho dù tiểu tử này thật sự rèn ra được Hồn Binh, cũng quá coi thường sứ giả Chiến Đường! Nhìn thấy mình, rất chiến sĩ bình thường đều ân cần thăm hỏi lễ tiết. Nhưng hắn lại đáng ghét hệt như Lôi Địch!

Hiện tại thật may là Lôi Địch đã chết! Lệnh Đông Lai nhìn tấm bia mộ của Lôi Địch lạnh lùng cười. Năm đó khi người này ở lại Chiến Đường đã sỉ nhục mình, Hiện tại nỗi sỉ nhục đó cũng không biến mất theo cái chết của hắn! Ta phải biến con rể ngươi thành chó nghe lời ta.

- Ta muốn ngươi thu hồi lời nói đối kháng với Càn gia.


Nhất thời giọng nói của Lệnh Đông Lai lại tăng thêm ba phần khí thế:

- Ngươi hẳn là một kẻ tỉnh táo phải hiểu được, chiến sĩ bình thường chúng ta chỉ là một sự bổ sung, trợ giúp cho chiến sĩ huyết mạch! Chúng ta tồn tại là để giúp đỡ chiến sĩ huyết mạch đánh bại Ma tộc!

- Trợ giúp?

Càn Kình cảm thấy bất ngờ nhìn Lệnh Đông Lai. Đây thật sự là sứ giả đến từ thánh địa của chiến sĩ bình thường sao? Nghe đồn không phải Chiến Đường lấy mục đích đánh bại chiến sĩ huyết mạch để thành lập tổ chức sao? Chiến sĩ huyết mạch và chiến sĩ bình thường ở trên chiến trường, không phải phối hợp lẫn nhau, cùng hợp tác sao?

Sao vậy? Sao hiện tại qua miệng một sứ giả đến từ thánh địa Chiến Đường, chiến sĩ bình thường lại biến thành kẻ phối hợp hành động, phụ thuộc vào chiến sĩ huyết mạch như vậy?

Nếu không phải có chiến sĩ bình thường đưa ra chiến thuật chiến lược, không có chiến sĩ bình thường thâm nhập vào sâu trong lãnh địa của kẻ địch trinh sát, không có vô số chiến sĩ bình thường nỗ lực, cuộc chiến tranh có thể đã sớm thất bại!

- Không sai! Trợ giúp! Tác dụng của chiến sĩ bình thường chúng ta chính là trợ giúp chiến sĩ huyết mạch!

Lệnh Đông Lai đắc ý nhìn Càn Kình. Sau khi Lôi Địch chết, bên trong Chiến Đường, dáng vẻ bệ vệ của phái mỗi ngày hò thét địa vị chiến sĩ bình thường và chiến sĩ huyết mạch bình đẳng, phối hợp lẫn nhau đã hoàn toàn bị đánh rớt.

Hiện nay, lực lượng thống trị Chiến Đường chính là phái cho rằng chiến sĩ bình thường trợ giúp chiến sĩ huyết mạch, thật sự đã nắm lấy quyền lực! Lôi Địch chết, thật sự quá tuyệt vời!

Trên mặt Lệnh Đông Lai hoàn toàn không che giấu phần đắc ý này:

- Trong thời gian ngắn nhất, ngươi phải xin lỗi Càn gia. Nếu như không nhận được sự tha thứ của Càn gia, ngươi phải đi đến tận cửa Càn nhà nhận lỗi! Nếu không, ngươi sẽ bị hủy bỏ tư cách tiến vào Chiến Đường rèn luyện! Bây giờ là thời điểm quan trọng trong cuộc đại chiến Nhân Ma. Ngươi sao có thể đi đầu phá vỡ sự đoàn kết của các chiến sĩ như vậy?

Mộc Quy Vô Tâm xoay người kinh ngạc nhìn Lệnh Đông Lai. Hắn không thể tin được vị sứ giả đến từ Chiến Đường tới, không ngờ ở trước phần mộ của một trong ba Chiến Đường Tam Kiệt nói ra giọng điệu như vậy.

- Đại thúc.

Càn Kình nắm lấy cổ tay Mộc Quy Vô Tâm đang siết chặt thành nắm đấm:

- Đừng kích động.

- Lệnh Đông Lai, ngươi nói hết chưa?

Lệnh Đông Lai? Trực tiếp gọi tên ta sao?


Trên mặt Lệnh Đông Lai liền sa sầm xuống. Chiến sĩ bình thường có người nào nhìn thấy mình không gọi một tiếng sứ giả đại nhân. Không ngờ một chiến sĩ nho nhỏ như hắn lại gọi thẳng tên mình?

- Ta nói xong rồi, tự ngươi xem rồi làm đi. Tốt nhất là nghĩ xong hãy trả lời ta. Nếu như ngươi không muốn tiến vào Chiến Đường, nơi bất kỳ chiến sĩ bình thường nào nằm mộng cũng muốn tiến vào.

Lệnh Đông Lai cười lạnh hai tiếng:

- Hừ hừ.

- Tốt lắm, ta đã quyết định rồi. Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết câu trả lời của ta.

Vừa dứt lời, trong hai mắt Lệnh Đông Lai rất nhanh đã thấy nắm đấm của Càn Kính lớn dần lên. Hắn thậm chí không kịp đưa ra bất kỳ phản ứng nào, một quyền này mang theo khí thế nuốt thiên địa, hung hăng đánh vào trên sống mũi hắn. Cảm giác đau đớn mãnh liệt ở trên mặt hắn nhanh chóng được bộ thần kinh truyền đi. Máu tươi bắn ra ngay trước mắt.

Lực trùng kích mạnh mẽ khiến đầu Lệnh Đông Lai ngửa về phía áu. Hắn cảm giác mình giống như đang đi dã ngoại, đột nhiên bị một con trâu lao tới, húc mạnh, bay ra ngoài.

Nắm đấm xẹt qua không khí vang lên tiếng rít gào. Giờ phút này, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Càn Kình đột nhiên ra tay.

- Hừ mẹ ngươi!

Một quyền của Càn Kình đánh Lệnh Đông Lai bay ra ngoài, sau đó tiến lên một bước, đạp hắn nằm ngửa trên mặt đất, giẫm lên trên mặt hắn:

- Bảo ta đi xin lỗi Càn gia sao? Ngươi có còn một chút khí phách của chiến sĩ bình thường hay không? Đại thúc Lôi Địch chết ở trong tay Càn Chiến Huyền, pháp luật cũng sẽ không khiển trách hắn, vậy để ta thay thế pháp luật chấp hành! Người của Chiến Đường Tam Kiệt chết ở trong tay Càn gia, ngươi lại bảo ta xin lỗi Càn gia sao? Chiến Đường không có khớp xương như vậy, mời ta đi, ta cũng sẽ không đi!


- Cút về, chạy trở về Chiến Đường đi. Đi hỏi những người ở Chiến Đường đó một chút, xem bọn họ có còn chút tâm huyết nào không? Đi nói cho bọn họ biết, nếu như hôm nay, đại thúc chết, Chiến Đường không công khai lên án rõ ràng, không đi đòi công đạo cho đại thúc, như vậy ngày mai, chiến Đường sẽ phải chịu sự khinh bỉ của tất cả chiến sĩ bình thường!

- Ta thực sự không đủ cường đại, ta quả thực cần trở nên cường đại hơn! Mặc dù ta không có bất kỳ thủ đoạn nào để trở nên cường đại, nhưng ta vẫn còn có một thân xương cứng!

Mặt Lệnh Đông Lai áp sát mặt đất, máu mũi không ngừng chảy loạn. Hắn căm phẫn nhìn Càn Kình đứng nói. Mình dù gì cũng là cường giả Đấu Hồn đỉnh phong. Hôm nay lại sợ một kẻ có phản ứng quá kích động đột nhiên giẫm lên đầu.

- Ta biết. Ngươi… Ngươi.

Càn Kình nghe thấy Lệnh Đông Lai nói, chậm rãi nhấc bàn chân đang giẫm lên mặt hắn.

Hai tay Lệnh Đông Lai chống xuống đất đột nhiên lui về phía sau. Trong nháy mắt, lực lượng Đấu Hồn mạnh mẽ phá thể lao ra, thuận thế trở về trong cơ thể, rất nhanh liền tăng cường chiến lực. Vẻ mặt hắn dữ tợn nhìn Càn Kình:

- Ngươi dám đối xử với sứ giả Chiến Đường như thế, ngày hôm nay ta phải cho ngươi biết thế nào là lửa giận của sứ giả Chiến Đường!

Trong nháy mắt, thực lực Lệnh Đông Lai tăng lên gần như đã tới cực hạn. Chưa bao giờ, hắn lại cảm thấy lòng tin trong mình lớn mạnh như vậy. Một chiến sĩ trẻ tuổi nho nhỏ, cho dù bên ngoài có thổi phồng lợi hại hơn nữa, hắn không có cách nào mở ra lực lượng huyết mạch, thực lực có thể đạt được tiêu chuẩn gì.

- Lửa giận?

Mộc Quy Vô Tâm đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Lệnh Đông Lai. Lực lượng Chiến Thánh từ trong cơ thể bắt đầu cuồn cuộn khởi động tuôn ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận