Sất Trá Phong Vân

Cục diện thoáng cái đã hoàn toàn yên tĩnh. Đột nhiên có một cơn gió nhẹ thoáng thổi qua người mọi người, khiến người ta chợt cảm thấy lạnh lẽo khác thường, khiến người ta có một cảm giác như cởi hết quần áo, bị nhét vào trong trời băng đất tuyết.

Làm sao có thể như vậy được?

Dù sao Hoắc Nhĩ Thiết cũng đã gặp qua một vài cục diện, trải qua một vài cuộc chiến đấu. Hắn cảm giác không ổn, lại càng tốc độ công kích tăng lên, liên tục va chạm vào khuỷu tay, đầu gối, và vai va chạm!

Một chuỗi bão táp diễn ra rất nhanh, khiến người ta thở không nổi. Những công kích mạnh mẽ điên cuồng, tốc độ lại cực kỳ nhanh chóng, đều rơi vào trên người Phần Đồ Cuồng Ca.

Công kích cuối cùng cũng phải dừng lại. Sau khi Hoắc Nhĩ Thiết điên cuồng thả ra đấu khí qua đi, hắn kinh ngạc nhìn Phần Đồ Cuồng Ca vẫn đứng ở trước mặt vẻ mặt vẫn vô cùng bình tĩnh.

- Ngươi đánh xong chưa?

Giọng nói vẫn bình tĩnh như vậy, bây giờ nghe tới lại khiến trong lòng người ta có một cảm giác nguy hiểm ớn lạnh, một cảm giác khủng khiếp giống như ma vương đang ngủ say chợt tỉnh lại, dùng giọng nói rất bình tĩnh nói cho mọi người biết, muốn ăn người cho đỡ đói.

- Vậy đến lượt ta đánh.

Phần Đồ Cuồng Ca nhẹ nhàng giơ nắm đấm lên. Đấu tâm trong cơ thể hắn đã nhanh chóng chuyển động, thông qua đấu mạch trút xuống lòng bàn tay. Các đốt ngón tay vang lên những tiếng rắc rắc vang giòn giống như quả đậu nổ. Nắm đâm kia ở trong tầm mắt của mọi người dường như đột nhiên lớn lên.


Sát khí nồng đậm hòa lẫn với đấu khí tập trung ở trên nắm đấm của Phần Đồ Cuồng Ca. Lông gấu phía sau lưng Hoắc Nhĩ Thiết hoàn toàn dựng ngước. Hắn không tiến lên được bước nào, mà liên tục lui về phía sau.

Khiếp sợ! Không sai, hắn thật sự khiếp sợ!

Hoắc Nhĩ Thiết đột nhiên ngửi thấy được mùi vị của tử vong. Nếu như không mau chóng chạy trốn, hắn thật sự có thể nhận lấy cái chết từ trong nắm đấm kia.

- Ngươi đánh xong liền muốn đi sao?

Dưới chân Phần Đồ Cuồng Ca phóng ra đấu khí Nộ Liên. Mỗi một bước tiến tới nhìn dường như không nhanh, nhưng lại mau chóng chặn đứng con đường Hoắc Nhĩ Thiết vừa muốn xoay người chạy trốn. Nắm đấm của hắn không chút lưu tình đánh vào bụng của Hoắc Nhĩ Thiết, trực tiếp khiến con gấu người này phải khom lưng trở thành dạng con tôm, hai chân còn rời khỏi mặt đất, bay lên không.

Bí pháp đấu khí với một trăm lẻ tám đấu khiếu! Đây là bí pháp đấu khí cao cấp đến từ trong tay của đại thúc Ân Lạp Khắc. Hơn nữa Phần Đồ Cuồng Ca tu luyện liều mạng, tuy rằng thời gian tiếp xúc có hơi ngắn, nhưng lần lượt gặp phải lực lượng sinh tử và kỳ ngộ, thực lực thật sự tăng lên rất nhanh. Nếu như hắn tiêu hóa hết tinh hoa chi tâm trong cơ thể Lộ Tây Pháp, trùng kích đấu tâm hoàng kim chỉ là chuyện sắp tới.

Phần Đồ Cuồng Ca đánh một quyền đánh vào mặt đất giữa hai chân Hoắc Nhĩ Thiết, vai trái nghiêng một cái, chân phải nhấc lên trực tiếp quét về con gấu lớn Hoắc Nhĩ Thiết này, khiến cả người hắn bay ra ngoài.

Sau đó Phần Đồ Cuồng Ca lại đưa tay trực tiếp nắm lấy cổ chân Hoắc Nhĩ Thiết, lôi hắn trở lại.

Khuỷu tay... Đầu gối... đá bên sườn... đánh vào vai...

Không lâu trước đó, Hoắc Nhĩ Thiết công kích thế nào, hiện tại Phần Đồ Cuồng Ca sao y bản chính, lặp lại một lần nữa, trực tiếp đánh tan chiến thân huyết mạch của Hoắc Nhĩ Thiết trong nháy mắt. Xương cốt toàn thân hắn không biết đã gãy thành bao nhiêu mảnh, cuối cùng nặng nề ngã trên mặt đất.

Ầm!

Thân thể cường tráng của Hoắc Nhĩ Thiết đập xuống mặt đất, phát ra tiếng động nặng nề giống như bao tải rơi xuống mặt bến tàu, khiến mọi người giật mình, chấn động tỉnh lại.

Chiến sĩ huyết mạch lại thất bại!

Càn Kình đánh như thế nào, không có mấy học viên từng nhìn thấy qua.

Nhưng Hoắc Nhĩ Thiết thua Phần Đồ Cuồng Ca thế nào, lần này lại có rất nhiều học viên chiến sĩ đứng ở dưới lôi đài xem rất rõ.


Chiến bại?

So với nói chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng Hoắc Nhĩ Thiết bị thua ở trong tay Phần Đồ Cuồng Ca, nói là bị hắn đùa bỡn càng hợp lý hơn. Ở đây có cuộc chiến đấu như vậy?

Đạt Khắc đứng ở trong đám người xem chiến, lẳng lặng nhìn Phần Đồ Cuồng Ca đứng trên lôi đài tản ra tư thế giống như Chiến Thần. Người này đã từng bị Hoắc Nhĩ Thiết tùy tiện đánh chơi, không ngờ hôm nay lại dễ dàng đánh bại Hoắc Nhĩ Thiết!

Chuyện này... Rốt cuộc là vì sao?

Đạt Khắc kinh ngạc nhìn Phần Đồ Cuồng Ca. Hắn nghe nói thời điểm người này đến học viện, mới vừa tiếp xúc với Càn Kình không lâu. Sau đó, hắn lại cùng Càn Kình chạy loạn khắp nơi. Chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì Càn Kình sao?

Lẽ nào?

Chỉ vì hắn đã cùng Càn Kình du lịch khắp nơi? Chẳng lẽ Càn Kình giúp hắn trở nên cường đại như ngày hôm nay sao? Làm sao có thể như vậy được? Sao có thể như vậy được?

Theo bản năng, Đạt Khắc cự tuyệt cách suy đoán sở dĩ Phần Đồ Cuồng Ca có được như ngày hôm nay, đều bởi vì hắn có quan hệ với Càn Kình.

Kha Lỵ Tư Đinh nhìn Đạt Khắc đứng bên cạnh. Càn Kình đã từng muốn đưa tay giúp hắn, nhưng hắn cự tuyệt! Hắn muốn trở thành một người hỗ trợ cho chiến sĩ huyết mạch, nhưng không có chiến sĩ huyết mạch nào đưa ra lời mời hắn.

Hôm nay, Càn Kính, người hắn từng cự tuyệt sự giúp đỡ lại đánh bại Lôi Đình Sư Vương người đứng đầu trong Bách Chiến Bảng của học viện chiến tranh Chinh Phạt trong nhiều năm qua!


Hiện tại, Phần Đồ Cuồng Ca ở cùng một chỗ với Càn Kình trong thời gian không tính là quá dài, lại có thay đổi lớn như vậy, trong lúc bất tri bất giác, đã dâng lên ngọn cờ lớn cho chiến sĩ bình thường!

Kha Lỵ Tư Đinh rất muốn biết, nếu như Đạt Khắc có thể sớm thấy được thành tựu của Càn Kình ngày hôm nay, lúc đó hắn có thể cự tuyệt Càn Kình hay không? Bây giờ cá nhân Càn Kình không chỉ có chiến lực, đáng sợ hơn là thế lực trong tay hắn!

Từ không có gì cả, trở thành một trong những thủ lĩnh của thế lực mạnh nhất hoàng triều Chân Sách, có thể chống lại lực lượng thế gia huyết mạch khổng lồ, thủ lĩnh thế lực thậm chí ngay cả hoàng tộc cũng không dám xem thường. Đó là mục tiêu mà rất nhiều người trải qua vô số khó khăn vẫn không có cách nào đạt thành. Nhưng Càn Kình chỉ dùng thời gian cực ngắn đã đạt tới.

- Sẽ không... Sẽ không phải như vậy...

Ánh mắt Đạt Khắc trở nên trống rỗng, liên tục lắc đầu:

- Nhất định không phải là như vậy! Ta tuyệt đối sẽ không nhìn lầm Càn Kình. Hắn không có khả năng cường đại như vậy...

Kha Lỵ Tư Đinh thở dài không tiếp tục nói những lời dư thừa nữa. Mặc dù Càn Kình đã rời khỏi học viện, nhưng mấy ngày nay không chỉ Hồng Lưu Chiến Bảo phái ra rất nhiều người chỉ huy ưu tú đã từng trải qua rất nhiều trận chiến đến đây tiến hành chỉ đạo cho mình, mà ngay cả gia tộc huyết mạch rắn chín đầu cũng phái tới thăm mưu quân sự tới tiến hành chỉ đạo mình.

So với phương diện quân sự trước kia, Kha Lỵ Tư Đinh có tiến bộ rất lớn. Người tiến hành hướng dẫn cũng không ngừng khích lệ tán thưởng mình có ngộ tính, học tập tiến bộ thần tốc.

Không chỉ là Kha Lỵ Tư Đinh, thật ra ngay cả quái thai liên minh, mấy ngày nay có người nào không nhận được sự trợ giúp?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận