Sất Trá Phong Vân

- Đồ ẻo lả, không cần nghĩ loạn...

- Không nên tới gần ta. Ta cũng là người thuần khiết.

Càn Kình nhìn hai người cãi nhau ầm ĩ rời đi, cúi đầu nhìn cây búa trong tay, sau đó hắn lại chìm vào suy nghĩ. Qua trở lại thăm phụ thân! Nghĩ lại tình cảnh giữa mình và Càn gia bây giờ, căn bản không có biện pháp giải quyết.

Tất cả cuối cùng vẫn cần phải dùng nắm đấm và lực lượng để nói! Tuy rằng bạo lực không cách nào giải quyết được vấn đề, nhưng có thể giải quyết được một phía khác, khiến vấn đề biến mất.

- Càn Kình.

Thân hình Phần Đồ Lãng xuất hiện ở trước cửa phòng:

- Các ngươi phải đi sao?

- Vâng.

- Tốt lắm. Giúp ta chiếu cố Cuồng Ca cho tốt.

Phần Đồ Lãng thở dài. Hắn không tiến vào phòng, mà xoay người đi về phía ngoài sân. Mặt trời chiều chiếu vào trên người hắn, khiến bóng dáng hắn dài một cách khác thường, nhưng cũng già nua một cách khác thường:

- Hiện tại hắn đang tự trách mình, đồng thời trong lòng cũng vô cùng hận. Loại tâm tình này có thể có, nhưng không thể chỉ có một tâm tình này. Nếu không... Ai...

Càn Kình lặng lẽ nhìn xuống dưới mặt đất, cảm giác này giống như cảnh tượng mình đã trải qua mấy ngày hôm trước. Hiện tại Phần Đồ Cuồng Khiếu còn sống. Điều Phần Đồ Cuồng Ca có thể làm chính là nhìn, nhìn ca ca của mình dần dần, dần dần chết đi, lại không có khả năng ngăn cản.

Còn mình thì sao? Lúc trước mình không phải cũng tương tự như vậy sao? Mình chỉ có thể nhìn đại thúc Lôi Địch chết trận, cũng không có khả năng ngăn cản được điều gì.

- Cẩn thận Chiến Đường. Tuyệt đối không thể xem thường uy lực của Chiến Đường. Có thể những phương diện khác bọn họ không bằng ngươi. Nhưng...

Giọng nói của Phần Đồ Lãng lại từ ngoài tường vang lên lần nữa. Càn Kình biết vị lão gia chủ này có ý ngầm. Chiến Đường đã tồn tại vô số năm, gần như đã thu nhận tất cả chiến sĩ bình thường vào trong đó. Bọn họ trải qua nhiều năm bồi dưỡng, mặc dù không có cường giả nhập thánh, nhưng cường giả nhập thánh Đấu Hồn đỉnh phong, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là một hai người.

Ánh sáng mặt trời chiếu vào vùng đất tuyết đầu mùa, phản xạ ra ánh sang khiến trên thân thể cảm thấy ấm áp.

Chiến Đường, nơi này chính là thánh đại trong lòng rất nhiều chiến sĩ bình thường. Chiến Đường không có kiến trúc hùng vĩ. Những ngôi nhà xây bằng đá chồng lên nhau, nằm rải rác ở dưới một ngọn núi thật lớn, thoạt nhìn giống như là một thôn nhỏ ở nông thôn. Nhưng không có bao nhiêu người biết được nơi này chính là vị trí Chiến Đường.

Một cái sân cũng không tính là quá lớn, hai lão già tóc trắng ngồi trong xích đu hưởng thụ ánh mặt trời chiếu xuống. Mắt họ nửa khép nhìn ánh mặt trời từ trên bầu trời này chiếu xuống.

- Có thể đánh chết chiến sĩ Thiên Luyện Linh Quan, cho dù thực lực không nhập thánh cũng là Đấu Hồn đỉnh phong trong đỉnh phong.

Lão già có mái tóc trắng dài đột nhiên hơi hé môi. Đôi môi giống như vỏ cây khô phát ra âm thanh chói tai một cách dị thường:

- Lão huynh Tắc Lạp Phỉ Nhĩ, ngươi nghĩ thế nào về đề nghị của tiểu tử này?

Lão nhân tóc ngắn nheo lại nhìn về phía một người trung niên đang quỳ gối trong tuyết nói:

- Bá Đồ, có lẽ đây là chuyện cuối cùng chúng ta làm cho ngươi. Hi vọng ngươi có thể nắm được Chiến Đường trong tay. Chiến sĩ bình thường không cách nào vượt qua chiến sĩ huyết mạch, đây là sự thực! Chỉ có trợ giúp, mới có thể phát huy được toàn bộ uy năng thực sự của chúng ta.

- Ta sẽ thận trọng tuân theo lời dạy của lão sư.

Bá Đồ quỳ trên mặt đất cúi đầu rất thấp. Hắn biết lần này lão tiền bối đã sớm không hỏi chuyện Chiến Đường, đưa ra yêu cầu ám sát Càn Kình, rất có thể sẽ khiến Chiến Đường tài phú vĩnh viễn không cách nào tiêu hết sẽ phải biến mất.

Nhưng… không có cách nào! Càn Kình giết chết Thiên Luyện Linh Quan thế tăng mạnh. Hơn nữa quyền lực trong tay hắn lớn kinh người. Hắn ngang nhiên đối phó với Lệnh Đông Lai của Chiến Đường, hơn nữa ý thức hình thái bắt đầu mơ hồ đối kháng với Càn gia. Đây là một trong ba đại gia tộc chiến sĩ huyết mạch chung cực của hoàng triều Chân Sách.

Gia tộc chiến sĩ huyết mạch chung cực thậm chí có thể đại biểu cho toàn bộ giai tầng của chiến sĩ huyết mạch! Càn Kình hình thành ý thức đối kháng như vậy, sẽ kéo theo vô số chiến sĩ trong lòng có nhiệt huyết, nhưng không biết cái gì mới là đại cục, tạo ra sự chia rẽ nội bộ hoàng triều Chân Sách.

Đồng thời, điều đó cũng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Chiến Đường, khiến rất nhiều chiến sĩ oán giận Chiến Đường không ngờ lựa chọn con đường trợ giúp chiến sĩ huyết mạch.

Tình hình như vậy diễn ra trong thời gian lâu, Càn Kình sẽ trở thành tấm gương cho các chiến sĩ bình thường khác, thậm chí có khả năng sẽ trở thành thế gia Phần Đồ thứ hai. Như vậy danh vọng của Chiến Đường nhất định sẽ giảm đi. Sau này Chiến Đường có thể không còn là thánh địa trong lòng chiến sĩ bình thường nữa.

Vì duy trì địa vị siêu nhiên của Chiến Đường, vì đại cục chân chính, Bá Đồ đã nhận định, chỉ có giết chết Càn Kình mới có đoàn kết thật sự! Chiến sĩ bình thường chỉ cần phục tùng chiến sĩ huyết mạch, tiến hành trợ giúp nhất định, như vậy sau này sẽ nhận được thắng lợi cuối cùng.

- Nhưng… hai người chúng ta sợ rằng không đủ?

Tắc Lạp Phỉ Nhĩ tóc ngắn nheo nửa con mắt lại nhìn về phía lão nhân tóc dài:

- Duy Nặc Tạp, chúng ta không phải nên tìm thêm người khác sao?

- Cái này là đương nhiên.

Lão nhân tóc dài Duy Nặc Tạp khẽ dao động xích đu:

- Càn Kình hiện tại còn trẻ tuổi, thân thể thể lực và tinh thần đều ở trạng thái đỉnh phong. Hắn lại vừa giết chết Thiên Luyện Linh Quan, khí thế đang cao tới tột cùng nhất. Chúng ta là những lão già như mặt trời chiều... Ha hả...

Bá Đồ càng cúi thấp đầu hơn. Hai lão chiến sĩ này đã có tuổi tác hơn một trăm ba mươi tuổi! Thân thể sớm đã không còn ở trạng thái đỉnh phong. Ngay cả Đấu Hồn cũng theo thân thể già yếu, suy nhược từng chút một. Thậm chí ngay cả Đấu Hồn đỉnh phong cũng không có cách nào duy trì được nữa.

Để lão nhân như vậy xuất chiến, Bá Đồ cảm giác hiện tại bản thân hắn là một đường chủ Chiến Đường, thật sự không có mặt mũi nào gặp bọn họ.

Nhưng hôm nay, trong Chiến Đường, những người có thể giết chết Càn Kình cũng chỉ có những lão nhân này. Bọn họ có những kinh nghiệm mà gần như tất cả các chiến sĩ không có, cùng với ý chí tinh thần vượt xa người bình thường.

Bí mật xử quyết không phải là công khai khiêu chiến, có thể sử dụng các thủ đoạn đánh lén. Chỉ cần một đòn! Dưới một đòn toàn lực phát huy ra lực sát thương, uy năng này...

Bá Đồ tự nhận mình không làm được. Đó là một đòn mạnh mẽ đủ để tiến vào bán thánh m!

- Bá Đồ, ngươi đi nói chuyện một chút với mấy người Tát Lạp Đinh.

Duy Nặc Tạp thản nhiên giơ tay lên một cái, bộ dạng dường như có thể tắt thở bất cứ lúc nào:

- Ta đã nói, chúng ta nghĩ mấy người bọn họ già rồi còn không chết, cũng nên tụ họp một chút, vì Chiến Đường ra chút sức lực cuối cùng.

Bá Đồ lặng lẽ cẩn thận rời khỏi sân. Hắn ngửa mặt lên trời, phát ra một tiếng thở dài bất đắc dĩ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui