Sất Trá Phong Vân

Càn Kình phát hiện ra không ngờ mình cũng không tưởng tượng được, nó sẽ có uy lực cường đại tới mức nào.

Đây thật là hồn vực thiêu đốt sao?

Càn Kình có chút không dám tin, nhưng lại không biết nếu nó không phải là hồn vực thiêu đốt, vậy nó rốt cuộc là hồn vực gì.

Đoạn Phong Bất Nhị rất tò mò nhìn Thiết Khắc đang trầm mặc. Ma vũ sĩ huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc này bỏ qua việc nhập thánh để đi cứu viện cho Càn Kình, mất đi ma nhãn hủy diệt, sau khi hấp thu tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm sẽ có biến hóa như thế nào?

Trong mọi người, chỉ có Thiết Khắc vị con lai của Lộ Tây Pháp phù hợp với tinh hoa này nhất. Trên lý thuyết hắn hẳn phải nhận được lợi ích nhiều nhất.

Đoạn Phong Bất Nhị lại nhìn không ra sát thủ trầm mặc này rốt cuộc có tiến triển biến hóa như thế nào.

Những bàn chân giẫm lên mặt cát phát ra những tiếng động lạo xạo, giống như giẫm lên trên lớp tuyết dày. Mọi người đi bộ một cách thận trọng về phía trước.

Ở trong biển cát cổ hoang này, khắp nơi vĩnh viễn đều có thể xuất hiện ma thú muốn lấy đi tính mạng của con người. Bất kỳ ai cũng không dám bảo đảm có thể có ma thú đỉnh cấp đột nhiên tâm huyết dâng trào đi ra tản bộ hay không.

Lại đi bộ trong biển cát cổ hoang vô tận thêm hai ngày, một ngọn núi tuyết cao lớn xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người. Tửng mảng tuyết trắng phủ kín nửa ngọn núi, đặt chung một chỗ với biển cát cổ hoang nóng khủng khiếp này thoạt nhìn thật sự không hài hòa.

Cảnh sắc quỷ dị như vậy nếu ở xuất hiện ở trong lãnh thổ của hoàng triều Chân Sách, đã sớm có nhiều đoàn người thám hiểm, đoàn lính đánh thuê muốn đi vào tìm kiếm đến cùng.

Nhưng nơi này là biển cát cổ hoang, tràn ngập chết chóc và uy hiếp cùng với cái nóng kinh người.

Nơi này chỉ có ma thú hung bạo vô cùng vô tận. Bọn họ tàn nhẫn hung bạo, nhưng sẽ không nảy sinh hứng thú đối với việc này, càng không cho rằng nơi nóng bức như biển cát cổ hoang này, xuất hiện một ngọn núi tuyết như vậy là chuyện gì kỳ quái cả.

- Ảo ảnh sao?

Mộc Nột Chân Sách dùng sức dụi mắt:

- Không sai! Chính là ảo ảnh!

Phần Đồ Cuồng Ca nhìn cảnh tượng xung quanh. Hắn muốn biết ảo ảnh này rốt cuộc đến từ chỗ nào. Ở biển cát cổ hoang xuất hiện loại cảnh tượng huyền ảo như vậy cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Gần như mỗi ngày mọi người đều có thể gặp phải. Nó chẳng qua là cảnh sắc ở nơi khác của biển cát cổ hoang, tạm thời được đặt vào khu vực này mà thôi.

- Thứ này thật sự rất khó nói được! Nó có thể ở bất kỳ hướng nào... A?

Đoạn Phong Bất Nhị gãi đầu:

- Trên núi có người!

Càn Kình híp mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh có chút quen thuộc trên ngọn núi tuyết kia:

- Đó là... Man tộc... Bỉ Mông?

Thất hoàng tử, một trong ba đại thiên tài của hoàng tộc Bỉ Mông! Pháp Lạp Khắc! Lúc đầu ở tái ngoại, Pháp Lạp Khắc đỡ được một chưởng đánh tiện tay của Mã Tặc Vương Bát Hoang Vô Sinh, không chết, chỉ phun máu, bị thương rời khỏi. Không ngờ hiện tại hắn lại xuất hiện ở trong biển cát cổ hoang!

Tại sao hắn lại ở chỗ này?

Càn Kình cau mày.

Địa đồ khẳng định chỉ có một phần. tại sao bọn họ lại gặp phải Pháp Lạp Khắc ở chỗ này? Hơn nữa nhìn dũng sĩ Man tộc bên cạnh hắn, đám thân thủ mạnh mẽ, tuyệt đối đều là dũng sĩ Man tộc cường đại kia hình như cũng đang tìm kiếm cái gì đó.

Ở trên ngọn núi này có thể tìm kiếm cái gì? Còn có thể tìm kiếm cái gì?

Càn Kình cảm thấy không giải thích được chính là những Man tộc tìm đến chỗ này như thế nào?

- Đó là ai vậy? Sẽ không phải đã bị người ta giành trước chứ?

Đoạn Phong Bất Nhị liên tục quay đầu sang hai bên tìm kiếm:

- Mọi người nhanh tìm kiếm phía dưới một chút. Nếu không sẽ bị người ta giành trước...

- Không cần tìm nữa. Nó ở ngay dưới chân chúng ta.

Càn Kình chỉ vào một vòng cát xoáy đang xoay tròn cách đó không xa nói:

- Ngay trong vòng xoáy...

Vòng xoáy xoáy? Mọi người kinh ngạc nhìn nhau. Mọi người đều là cường giả trong cường giả của thế hệ trẻ, nhưng đối mặt với khu lực kỳ quái như biển cát cổ hoang này, vẫn cảm thấy mình nhỏ bé.

Một vòng cát xoáy nho nhỏ có thể chôn rất nhiều người, nhưng không cách nào chon được những người đang đứng ở đây.

Cách đó không xa, vòng cát xoáy cực lớn có thể dễ dàng nuốt một ngọn núi. Nếu như thật sự tiến vào trong đó, muốn tránh ra được...

- Nhất định không sai!

Càn Kình điểm mũi chân xuống một cái nhảy về phía vòng cát xoáy. Mọi người nhìn nhau cười cũng không nói gì nữ, đều triển khai lực lượng của từng người lao về phía vòng cát xoáy.

Một vòng xoáy có gì để sợ? Lúc đầu đối mặt với đại quân vong linh, mọi người không phải chưa từng cùng nhau sống chết.

Dóng cát chảy nóng bỏng quấn quanh thân thể của mọi người. Lực lượng giằng xé quá cường đại khiến cho mọi người phải cố gắng sử dụng đấu khí và đấu kỹ hộ thể tiến hành phòng hộ.

Đông... Đông... Đông...

Dòng khí nóng xung quanh Càn Kình đột nhiên biến mất. Hắn đặt mông ngồi trên mặt đất, ngước nhìn núi tuyết cực lớn trước mắt gần như rộng tới vô biên vô tận.

Dưới chân vẫn là cát. Hắn cảm giác được mình chắc chắn từ phía dưới xông tới mới đúng. Nếu như đứng ở bên ngoài biển cát cổ hoang nhìn đến, đầu mình hiện tại chắc phải hướng xuống dưới.

Nhưng thời điểm thật sự xuất hiện ở nơi này, tất cả thoạt nhìn lại rất bình thường.

Vèo vèo...

Hai mũi tên mạnh mẽ phá không lao đến. Tay trái của Càn Kính giơ lên ở giữa không trung vẽ một hình vòng cung. Hai mũi tên kia có thể sẽ dễ dàng bắn xuyên của cơ thể một người, lại trở nên rất ngoan ngoãn rơi vào lòng bàn tay của hắn.

Xạ thuật của Man tộc! Càn Kình đứng dậy nhìn về phía hai dũng sĩ Man tộc trốn ở trong rừng cây cách đó không xa, vừa bắn ra mũi tên đoạt mệnh:

- Xạ thủ lực lượng huyết mạch Tử Văn?

Trong rừng rậm, hai dũng sĩ Man tộc trẻ tuổi, trên mặt đầy các hoa văn màu tím. Đây là biểu hiện đặc biệt khi bọn họ mở ra lực lượng huyết mạch của mình. Nghe đồn khi tới thời điểm lực lượng huyết mạch Tử Văn đạt đến mức tận cùng, cả người đều là màu tím.

Bắn vô ích? Bị đón được sao?

Hai dũng sĩ Man tộc kinh ngạc nhìn hai mũi tên trong tay Càn Kính.

Xạ thuật đó là điều khiến mình kiêu ngạo nhất, xạ thuật siêu nhất lưu cho dù là hùng ưng đang bay trên bầu trời cũng có thể bị mình tùy ý săn bắn giết chết, ở dưới tình huống bắn lén lại bị người ta dễ dàng đón được, hơn nữa chỉ trong nháy mắt đã tìm được nơi mình ẩn thân.

Thân là một cung tiễn thủ có hai điểm quan trọng nhất chính là một khi đã bắn ra phải là một đòn tất sát, vĩnh viễn không được để cho con mồi bị đi săn biết được chỗ mình ẩn thân.

Hiện tại, hai điểm này đều bị thất bại! Bị một con mồi mới vừa tiến vào đây, thậm chí ngay cả hoàn cảnh và địa hình cũng không rõ ràng, lại dễ dàng phá giải hai điểm này.

Sau một chút do dự ngắn ngủi, hai dũng sĩ huyết mạch Tử Văn đột nhiên kéo cung gài tên. Những mũi tên nhọn mang theo tư thế xé rách tất cả nhanh chóng lại xuất hiện xoay tròn.

Cũng trong lúc đó, hai mũi tên càng lợi hại hơn ở trong tay Càn Kính chợt nổ tung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui