Sát Vương

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên sau khi thiếu gia thay đổi tâm tính ôm nàng.Tiểu nha hoàn Chỉ Diên khẽ giãy một cái nhưng không thoát khỏi vòng tay của Đường Tiêu, trong lòng cầu nguyện không biết ở trước mặt mọi người Đường Tiêu có làm chuyện gì khác người với nàng hay không.- Chỉ Diên hóa ra là vậy.- Thiếu gia có thể buông nô tỳ ra được không?Tiểu nha hoàn Chỉ Diên thấy ở trước mặt nhiều người như vậy bị Đường Tiêu thì cảm thấy rất thẹn thùng.- Ta là Tuyết Điêu nàng là Chỉ Diên chúng ta đúng là một đôi ha ha.Đường Tiêu cười dâm nở ra nụ cười.- Thiếu gia đừng như vậy.Chỉ Diên nhìn ra trong mắt thiếu gia có một khí tức nguy hiểm giống như là lang sói vậy nàng lập tức trở nên hoảng sợ.- Ta với ngươi thương lượng một chuyện.Ngữ khí của Đường Tiêu đột nhiên trở nên nghiêm túc.- Thiếu gia có chuyện gì vậy?Chỉ Diên tiểu nha hoàn nơm nớp hỏi Đường Tiêu.- Ta gần đây luyện võ công cần ăn thịt người sống để tăng công lực, ta thấy ngươi xem ra rất thích hợp cho nên muốn thương lượng một chút để ta ăn thịt ngươi được không?Đường Tiêu cười cười nhìn Chỉ Diên tiểu nha hoàn nói.- Thiếu gia tha mạng cho nô tài, nô tài còn chưa muốn chết...Chỉ Diên tiểu nha hoàn bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, không ngớt xin tha, vốn nàng tưởng thiếu gia muốn dâm loạn nàng, không ngờ còn muốn ăn thịt nàng như vậy thà bị hắn dâm loạn bảo trụ cái mạng nhỏ còn hơn.- Thiếu gia đừng như vậy, thả Chỉ Diên muội muội đi.Manh Ngọc kéo hơn mười nha hoàn khác cùng nhau quỳ xuống hướng về phía Đường Tiêu mà cầu tình.- Ha ha ha.Đường Tiêu cười to ôm Chỉ Diên vào lòng Chỉ Diên sợ tới mức oa oa khóc lớn, dốc sức liều mạng giãy dụa ở trong lòng hắn.Đường Tiêu nhíu mày chỉ đùa một chút thôi mà đã bị dọa thành ra như vậy, sau khi lắc đầu một hồi Đường Tiêu thả nàng ra còn mình thì đứng lên.Mấy tiểu nha hoàn khác sắc mặt cũng trắng như tờ giấy, chỉ Diên nơm nớp chắp tay nhìn Đường Tiêu phía xa xa.Đường Tiêu bước vài bước thò tay kéo Manh Ngọc qua một bên, nhỏ giọng hỏi nàng một câu:- Chỉ Diên ở trong phủ là nha hoàn loại mấy?- Hồi bẩm thiếu gia Chỉ Diên ở trong phủ là nha hoàn loại ba.- Đem nàng ta trở thành nha hoàn loại một đi, vừa rồi trêu chọc làm sợ nàng ta coi như bù đắp.Đường Tiêu cả đời làm sát thủ, cho tới nay chỉ biết tới thiết huyết, không có nhu tình lần này sau khi trải qua huấn luyện quân sự cửu tử nhất sinh trở về khó tránh khỏi có cảm giác ôn hòa, đem mấy tiểu nha đầu hù dọa một phen coi như là giảm bớt căng thẳng.- Cám ơn thiếu gia, nô tỳ biết thiếu gia chỉ là nói giỡn với Chỉ Diên.Khóe mắt của Manh Ngọc tràn ra nước mắt nàng cuối cùng cũng biết thiếu gia đùa giỡn, trong lòng thầm nghĩ, thiếu gia cứ như vậy mà nói giỡn không sợ hù chết người khác sao?.......Thiếu gia cậu đã đạt tới tu vi Nhân Nguyên Ngũ cấp rồi sao?Mục Thương vô cùng khiếp sợ nhìn Đường Tiêu.Mục Thương cũng không biết, kỳ thực dùng thực lực Nhân Nguyên lục cấp của hắn bây giờ chính diện đối kháng với Đường Tiêu cũng không thể thắng nổi, lần này Trấn Quốc hầu sai hắn bảo vệ cho Đường Tiêu, không đầy một năm sau hắn đã mất đi ý nghĩa thiếp thân thị vệ.Chủ tới hai người đang nói chuyện thì ở trong phủ Trấn Quốc hầu bỗng nhiên trở nên náo nhiệt, là hoàng đế Chu Hi sau khi nghe được Dực Thai công chúa và Nghi Lan quận chúa nói được Đường Tiêu cứu giúp liền đặc biệt sai người mang tới phần thưởng.- Khánh Đô phu nhân tự mình bước ra khỏi hầu phủ, nghênh đón thánh chỉ.- Ta chúa long ân.........Đường Tiêu cùng với Kim Sa ở Nghi Lan thành trải qua một lần sinh tử quyết đấu cuối cùng cũng đã truyền tới lỗ tai của từng người, kể cả chuyện vợ chồng Sa Nam Tông chặn đường giết Đường Tiêu cũng đã dẫn tới sự giận dữ của hoàng đế, ở trong Tử Cấm thành còn phái ra cường giả tiến về Sa Nam Tông, mệnh cho tông chủ ước thúc môn hạ không được để Kim Long và Chu Kiều một lần nữa rời tông trả thù, nếu như phát hiện Sa Nam Tông còn đối phó với Đường gia thì dùng tạo phản mà luận xử khi đó triều đình sẽ phái ra một vạn quân tinh nhuệ san bằng Sa Nam Tông.Sa Nam Tông mặc dù trong phái có nhiều cao thủ nhưng so với Đại Minh triều đình thì giống như là kiến so với voi vậy, tông chủ Sa Nam Tông cân nhắc cho hai nghìn người của tông môn mình cho nên phải đè nén chuyện này xuống, hạn chế để Kim Long và Chu Kiều hành động, tránh khỏi việc rước lấy họa diệt tông, đước nhiên Kim Sa cũng biết chuyện sinh tử quyết đấu trước đây vợ chồng Kim Long cũng không có lý........- Tiêu nhi có tiền đồ không đầy mười sáu tuổi đã được phong làm nam tước, để cho vi nương cảm thấy thật phong quang.Khánh Đô phu nhân ôm lấy Đường Tiêu, rồi lại hôn hắn, vẻ mặt toát ra sự tự hào.- Ha ha nam tước thì đáng gì hài nhi về sau còn muốn được phong làm hầu tước, để cho Đường gia có hai hầu.Đường Tiêu khẽ giãy ra khỏi lồng ngực của phu nhân, giờ phút này trong lòng hắn cũng vô cùng đắc ý, tuy nhiên cứ bị Khánh Đô phu nhân ôm như vậy hắn cũng thấy quái dị.- Aizzz, bất tri bất giác tiểu nhi của ta đã lớn rồi, còn cao hơn cả ta rồi, dáng người cũng xấp xỉ hầu gia rồi.Khánh Đô phu nhân tựa hồ như ý thức được điều gì đó liền kiễng chân ôm lấy Đường Tiêu.Nhớ rõ năm ngoái hắn còn gầy nhỏ ôm hắn có cảm giác như ôm tiểu hài tử vậy mà hiện tại đã thoát thai hoán cốt hoàn toàn trở thành một nam nhân chân chính.- Mẫu thân.Đường Tiêu cảm nhận được tình thương mẫu tử của Khánh Đô phu nhân thì khẽ thò tay ôm Khánh Đô phu nhân vào trong ngực, từ kiếp trước đến kiếp này, nữ nhân trước mắt hắn là người duy nhất khiến cho hắn cảm thấy có tình người hắn thề phải mau chóng mạnh mẽ hơn bảo hộ nàng tuyệt đối không cho nàng có bất kỳ tổn thương gì.Khánh Đô phu nhân ngẩng đầu nhìn Đường Tiêu tuấn lãng trước mắt, cảm thụ được cánh tay hữu lực của hắn, trong lòng nàng bỗng dâng lên sự kiêu ngạo, nữ nhân cho dù bản thân nhỏ yêu nhưng có thể sinh ra nam tử cường đại như thế, trực tiếp nhìn thấy nam nhân này từ khi cất tiếng khóc chào đời cho tới khi oai phong một cõi, đây quả là một cảm thụ người bình thường không dễ cảm nhận được..... Truyện được tại Sau khi ở lễ bộ hoàn thành thủ tục xong xuôi, Đường Tiêu cùng với Mục Thương đi tới khối đất mình được phong mà thị sát.Hoàng đế Chu Hi phong cho Đường Tiêu là bách hộ, đất phong ở Hổ Vĩ thôn ngay ngoài Thai kinh thành, là chỗ ngư dân bắt cá, ở đó tổng cộng có một trăm mười tám gia đình, nguyên thuộc về quản hạt của Đạm Thủy trấn, hiện tại đã toàn bộ giao cho Đường Tiêu, thuế phú cũng là do Đường Tiêu chế định, đương nhiên một trăm mười tám nhà này đều là ngư dân, cũng không hoàn toàn dựa vào mấy mẫu ruộng ở đây mà sinh sống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận