Sáu Bảo Bảo May Mắn Trùng Sinh Mẫu Thân Bùng Nổ Đứng Lên!


Kim Trân quả thật rất mệt mỏi và buồn ngủ, nhưng thấy việc kinh doanh của mẫu thân thuận lợi như vậy, dù mệt cũng cảm thấy vui.

Tiêu Hạnh Hoa vừa múc nước canh vừa đụng vào tay đệ đệ.

" Đệ phải vận chuyển những thứ nặng như vậy, lại còn giúp tỷ dọn dẹp, đệ mới là người mệt nhất.

"

" Tỷ phu bình thường còn mệt mỏi hơn ta nhiều, tỷ phu vì tỷ tỷ và các tiểu tôn nữ … A—”

Tiêu Bằng Phi còn chưa kịp nói hết câu, đột nhiên hắn rống to một tiếng, hấp dẫn sự chú ý của quan sai từ xa xa.

Tiêu Hạnh Hoa sợ tới mức sắc mặt tái mét, vội vàng kéo cổ tay áo đệ đệ chạy về phía trước, vừa chạy vừa khóc.

" Là tỷ tỷ xin lỗi đệ, tỷ gọi đệ đến giúp đỡ, còn làm bỏng tay của đệ.

Chạy nhanh lên a, phía trước chính là hiệu thuốc.

"


Tiêu Hạnh Hoa lôi kéo đệ đệ, chuyên môn từ một đám quan sai chui qua, còn không cẩn thận đụng phải một người.

Nàng cũng không nhìn rõ là ai, liền khóc lóc xin lỗi.

" Xin lỗi, xin lỗi, đệ đệ của ta bị phỏng rồi.

"

" Ngươi là? " Quan sai bị đụng phải còn tưởng rằng mình hoa mắt, sửng sốt một chút, liền kéo thuộc hạ của mình ra, " Nhanh tránh ra, hắn đã bỏng thành như vậy rồi, trước hết cho người đi bôi thuốc đi.

"

Tiêu Hạnh Hoa nghe được giọng nói quen tai này, ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Đúng là Lý Bưu mấy ngày hôm trước đã đến nhà nàng báo nhầm tang.

" Cảm ơn quan gia ", vừa nói xong, nàng kéo đệ đệ chạy đi.

" Tiếp tục kiểm tra ", Lý Bưu ra hiệu cho thuộc hạ.


Tiêu Hạnh Hoa mua rất nhiều loại thuốc mỡ, thuốc trị bỏng, thuốc trị vết thương, thậm chí cả thuốc trị rắn, chuột, côn trùng cắn.

Tiêu Bằng Phi vốn tưởng rằng tỷ tỷ đã phát hiện cái gì, nhưng thẳng đến khi hắn nhìn thấy một đống thuốc mỡ lộn xộn kia, mới an tâm.

" Tỷ, tỷ bao nhiêu tuổi rồi mà còn vội vàng như vậy, đệ chỉ bị phỏng, tỷ lại mua nhiều thuốc như vậy, thật là lãng phí.

"

Bất quá, hắn cũng không nói không cần các loại thuốc mỡ khác.

Tiêu Hạnh Hoa bảo đệ đệ của nàng tự mình ra hậu viện bôi thuốc, đợi hắn ra ngoài mới nói:

" Đệ ngày nào cũng làm việc ở ngoài đồng, bị lưỡi hái cắt hay bị rắn chuột côn trùng cắn là chuyện thường.

Những thuốc này hiện tại còn không dùng đến, nhưng cũng phải luôn chuẩn bị sẵn, tránh khi cần mà lại không có.

"

" Cũng đúng.

"

Hai tỷ đệ ra khỏi hiệu thuốc, thấy Lý Bưu hình như đang thu dọn đội hình.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận