Về phần nàng vì sao lại mua giày cho đệ đệ, còn là bởi vì lần trước nàng về nhà mẹ đẻ liền nhìn thấy đôi giày của hắn đã rách tươm.
Mà nương vừa phải bận rộn công việc ở ngoài đồng ruộng, lại làm không xuể công việc trong nhà, căn bản là không có thời gian làm giày cho hắn.
Còn Vương Yến thì càng không cần phải nói, nàng ta không thể trông cậy vào được.
Dù món đồ không đắt, nhưng đều là tâm ý của nàng.
Tiêu Bằng Phi trong hai ngày qua đã trải qua rất nhiều chuyện, dù tâm trạng rất phức tạp, nhưng vẫn chân thành cười với tỷ tỷ của mình.
" Không nghĩ tới tỷ tỷ của ta có một ngày cũng có thể kiếm được tiền, thật tốt.
Ta sẽ về kể cho cha và nương nghe chuyện hôm nay, họ chắc chắn sẽ rất vui mừng.
"
Hai người đều không nhắc đến việc tại sao mỗi người đều có quà, nhưng lại quên không mua cho mẹ con Vương Yến.
Ngày hôm sau, vẫn như thường lệ, nàng lại ra chợ bán hàng.
Số lượng khách đến còn nhiều hơn hôm qua, và đến giữa trưa...
Lúc ăn cơm người mới ít hơn một chút.
Ba người đang nấu hoành thánh chuẩn bị ăn bữa sáng muộn, đã thấy Lý Bưu chống lưng và dẩu mông đi vào.
" Cho ta một chén hoành thánh lớn.
"
Tiêu Hạnh Hoa nhanh chóng nấu hoành thánh cho hắn.
Tiêu Bằng Phi thì lau sạch bàn để Lý Bưu có thể ngồi xuống ăn.
Lý Bưu khoát khoát tay, " Đứng ăn thôi, mông hỏng rồi, ngồi không được.
"
Đừng nói ngồi, hắn đứng thôi cũng rất vất vả.
Lý Bưu nhận lấy bát hoành thánh, dựa vào xe đẩy mới có thể đứng vững.
Vèo vèo vài cái, hắn liền ăn sạch bát hoành thánh, ngay cả nước dùng cũng không còn một giọt.
" Có chút nóng miệng, không nếm ra mùi vị gì.
Cho thêm một bát nữa.
"
Tiêu Hạnh Hoa phải nhịn cười.
Ăn nhanh như vậy, làm sao mà không bị bỏng miệng cho được?
Hoành thánh kia giống như chưa qua miệng liền trực tiếp nuốt vào trong bụng, có thể nếm ra mùi vị mới là lạ.
Nàng lại nấu thêm một bát lớn đưa qua.
" Lý đại ca ăn chậm một chút, nhai kỹ nuốt chậm mới cảm nhận được hương vị ngon của hoàng thánh.
"
Lý Bưu quả nhiên ăn từ từ hơn, còn không nhịn được liên tục khen ngợi.
Ăn xong lại bắt đầu nói tục.
" Cả đời này ta cũng chưa từng ăn cẩn thận như vậy, ăn giống như một bà mụ già vậy.
"
Tiêu Bằng Phi đang cẩn thận thưởng thức tay nghề của tỷ tỷ, nghe vậy thì bị tắc nghẹn ở cổ họng.
Hắn liền tăng nhanh tốc độ, vài miếng đã ăn xong.
" Lý đại ca, ngày hôm qua còn rất tốt, sao hôm nay cái mông này của ngài lại hỏng rồi? "
" Đừng nhắc đến nó.
"
Hắn không cho người khác nói, nhưng chính mình lại bắt đầu lải nhải không dứt.
Cái gì sự tình cũng tuồn tuột trôi ra khỏi miệng.